Mục lục
Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thời điểm Lạc Khuynh Thành tỉnh dậy chính là lúc German đang dùng miệng nghiêng người mớm nước cho cô...



Vì bị sốt cao không tỉnh nên cơ thể cô bị thiếu hụt nước nghiêm trọng, với lại cô cũng khóc đến hả hê rồi, nếu cứ tiếp tục như thế, cô sẽ chết vì thiếu nước. Sở dĩ không dùng muỗng mớm cho cô bởi vì, có dùng cũng vô dụng, nên tốt nhất vẫn là dùng miệng.



Ban đầu, hắn bực bội vô cùng, bởi vì hắn chưa bao giờ hạ mình xuống hầu hạ chăm sóc cho ai, khó chịu hơn nữa là cô còn chẳng phối hợp với hắn một chút nào, cơ thể nhỏ nhắn không ngừng lăn qua lăn lại, cánh tay thì không an phận quơ quào vô thức trong không trung, đôi lúc đang cầm chén cháo mớm cô ăn, lại bị cô hất đi, khiến toàn bộ cháo bám cả lên bộ đồ quân phục ngay ngắn sạch sẽ ...



German hắn, đã bao giờ chật vật như vậy đâu?



Nhưng vì bệnh tình của cô, hắn cố nhường nhịn cô lần này, vì cô, hắn cắn răng chịu đựng thói ngang ngược vô thức của cô, vì cô, hắn chịu khom mình vỗ về cô khi lại phải nghe tiếng khóc nức nở của cô, vì cô, hắn ôm lấy cô, dịu dàng vỗ lưng cô, dùng những lời ngon ngọt dỗ dành cô, khuyên bảo cô nào là phải biết nghe lời, phải ngoan ngoãn một...



Cứ lặp đi lặp lại bao lần, dần dần công việc đó trở thành thói quen của hắn, vài lần sau, việc chăm sóc cô gần như dễ dàng hơn bao giờ hết, đôi khi thấy bộ dáng ngoan ngoãn của cô, hắn lại lợi dụng đưa đầu lưỡi mình khám phá sự non mềm bên trong khoang miệng cô, sự ngọt ngào và mềm mại đó khiến hắn cảm thấy thỏa mãn và quyến luyến không thôi. Hắn dùng đầu lưỡi mình vẽ lên đôi môi nhợt nhạt cô, ăn đậu hủ miễn phí thế, đúng là...được lợi còn kể khổ!



Và...!



Lông mi nhẹ nhàng run rẩy, Lạc Khuynh Thành còn chưa sẳn sàng mở mắt thì đã cảm giác được khoang miệng mình giống như có một cái gì đó mềm mại với mùi hương nam tính nồng nặc bủa vây, tuy nó chỉ nhẹ nhàng trêu đùa đầu lưỡi cô, nhưng không thể khiến hô hấp cô bị ngưng trệ...




Lạc Khuynh Thành cảm thấy cổ họng mình bỏng rát hẳn lên, đúng là cô khát đến khô người rồi. Mắt không buồn mở, cô theo bản năng mút lấy nguồn cung cấp nước đang khuấy đảo khoang miệng mình, ngay khi cô muốn nhiều hơn, cô chợt nhận ra nguồn cung cấp nước đó dường như có sự sống, bỗng nhiên muốn tránh thoát cô.



Lạc Khuynh Thành bắt đầu bực bội, cô quyết không để cho đầu nguồn rời khỏi miệng mình, muốn bắt nó quay trở về!



Rốt cuộc cái nguồn nước đó có phải cố ý hay không, vì sao cô càng truy đuổi, nguồn nước lại không ngừng tìm mọi cách trốn đi...



Đó là chưa kể trong quá trình truy đuổi, cái nguồn dẫn nước lại như con sói hoang, thỉnh thoảng cắn vào môi cô, thỉnh thoảng lại cố ý trêu đùa cô, chọc ghẹo cô!



Được một lúc sau, Lạc Khuynh Thành bùng nổ giận dữ, cô mất kiên nhẫn, cố gắng dành thế chủ động về mình, cô mạnh mẽ đáp trả thứ ngang ngược đó. Đồng thời cũng chậm rãi mở mắt ra, đáy lòng, cũng đắc ý với hành động phản kháng của mình vừa rồi ...



Trốn thử xem, dám trêu đùa bà này hả, thấy chưa, vẫn bị bà dễ dàng bắt về thôi, xem nhà ngươi còn đắc ý nữa không! ?



Một thứ ánh sáng chói mắt lập tức chiếu thẳng vào mắt Lạc Khuynh Thành, hàng mi cong dài ngây ngô nhẹ chớp, sau khi thích ứng được hoàn cảnh trước mắt, cô mới nhận ra ...



Nhận ra rằng, thứ ánh sáng chói mắt đó có màu xanh thẳm của biển cả, phản chiếu chút gì đó kiêu sa lấp lánh của bầu trời, hai thứ vẻ đẹp kỳ quan của tạo hóa kết hợp với nhau tạo nên một kiệt tác nghệ thuật, đẹp đến say lòng người.



Không, không chỉ có sự mỹ lệ hoàn hảo của màu xanh lam thuần khiết mà sâu trong tận đáy mắt, lại ánh lên một nét cực kỳ bí hiểm, có thể hình dung khi con người tìm được rương kho báu, bên trong chiếc rương đó là cả một chiếc hộp được ví như hộp Pandora, bí ẩn nhưng không được phép tiếp cận, không thể mở ra để khám phá bí ẩn bên trong, ...



Loại cảm giác kích thích đến từ đôi mắt đó đúng là hết sức quen thuộc, trái tim khẽ khàng run lên, Lạc Khuynh Thành lập tức sáng tỏ mọi chuyện nháy mắt, là đôi mắt của German, là con ngươi ma mị tựa sói đói đang áp chế con mồi.



Đáy mắt nhè nhẹ gợn sóng, Lạc Khuynh Thành kinh ngạc nhìn về phía German, ngỡ như con người trước mắt mình chỉ là mộng ảo...



Hắn lại gần cô thế làm gì?



Nếu như hắn thật sự ở đây, vậy rõ ràng cái thứ ấm áp bắt nạt khoang miệng cô, khiến cô vì tính hiếu thắng của mình mà tỉnh dậy, là đầu lưỡi hắn sao?



Nghĩ vậy, cô không khỏi giật mình kinh ngạc, trong nháy mắt, cả gương mặt nhỏ nhắn trở nên ửng hồng, hai bờ môi theo bản năng mím chặt, đồng thời cũng cuốn đầu lưỡi mình về, trong lòng dâng lên một thứ cảm giác hối hận vô cùng, âm thầm mắng chửi bản thân!



Cái quái gì thế này? Dưng lại hùa cùng hắn chơi đùa? Bộ bị hắn cướp mất nụ hôn đầu đời của mình còn chưa đủ sao, đằng này còn như một con ngốc chủ động dâng kẹo đến miệng hắn!?



"Không chơi tiếp nữa sao?"




Nghiêng đầu nhướng mày, tầm mắt sáng ngời chăm chú nhìn Lạc Khuynh Thành một hồi lâu, mọi thứ cảm xúc của cô toàn bộ điều biểu hiện ra ngoài mặt, chẳng hạn như, hắn có thể thấy rõ được sự ngỡ ngàng của cô, sau đó hai gò má đột nhiên đỏ hồng trông đáng yêu và dễ thương vô cùng. Dáng vẻ bối rối và ngượng ngùng của cô khiến hắn cảm thấy trái tim rạo rực đến lạ, German theo thứ tâm trạng vui vẻ đang len lỏi trong lòng mình, cong khóe môi cười, hắn hững hờ lên tiếng, âm thanh quyến rũ tựa như ly rượu vang gợi cảm say lòng người ...



Ngoài những lần bị ép thì chưa bao giờ cô chủ động hôn hắn, chứ đừng nói là cô đưa đầu lưỡi mình ra cùng rong đuổi theo, giống như con bướm nhỏ mềm mại vui vẻ chơi đùa cùng hắn quanh bụi hoa, loại cảm giác này, thành thật mà nói, German cảm thấy vô cùng thích thú, hơn nữa càng muốn chơi đùa lâu hơn một chút.



Thế nhưng, khi cô vừa mới mở tròn đôi mắt đẹp kia ra, trò chơi chấm dứt, thái độ của cô là kiểu tình huống bất đắc dĩ, hoàn toàn không một chút tình nguyện, tuy hắn rất không muốn thừa nhận, nhưng khi nhìn thấy hành động rụt lưỡi vào, mím chặt môi thế kia, đáy lòng hắn dâng lên một thứ cảm giác mất mát, trống trải, mặc dù không hiểu cảm giác này xuất phát từ đâu nhưng rõ ràng, hắn biết cô vẫn còn chán ghét hắn...



Hơi thở người đàn ông, từ đầu đến cuối vẫn nồng nặc mùi vị nam tính, nóng bỏng và gợi cảm, toàn bộ đều xâm chiếm mặt cô, còn có môi cô.



"Không có, chỉ là vừa rồi tôi coi...coi..."



Đầu lưỡi của anh là nguồn nước.



Như bị bắt quả tang làm chuyện không đứng đắn, gương mặt nhỏ nhắn lại càng đỏ ửng hơn lúc trước, Lạc Khuynh Thành theo bản năng muốn phản bác lời của German nhưng càng về sau, câu chữ của cô càng loạn xạ, mấy chữ còn lại đều nói lý nhí trong miệng, cô không biết vì sao mình làm như thế, trong lòng cũng nỗ lực tự an ủi bản thân rằng hành động vừa rồi chỉ đơn giản là một trò đùa, chơi một chút thì có đáng kể gì, dù sao cô cũng đang trong tình trạng mơ mơ màng màng, có thể tha thứ được...



Chẳng qua, việc đã xảy ra rồi thì đành cho qua thôi, dù có mạnh miệng đi phủ nhận thì cũng là đang tự lừa gạt bản thân mình, để mình có thể tạm an tâm một chút mà thôi, về phần đối với người đàn ông tạo ảnh hưởng đến cô kia, hoặc là hắn không bận tâm nhiều, hoặc là nhớ mãi không quên!



Giống như lúc cô nằm mơ, một giấc mơ kinh khủng mà cô ngỡ mình đã trải qua mười kiếp, hình ảnh Marcus nổ súng, hình ảnh cô hoảng hốt lao thẳng tới chắn trước người hắn, biểu lộ tình cảm của mình...



Khi lời vừa nói ra, Lạc Khuynh Thành mới nhận ra giọng nói của mình trở nên khản đặc và đục ngầu khó nghe.



Cô bị gì vậy? Chỉ trúng một phát súng thôi mà, bộ có tác dụng phụ đến dây thanh quản sao?



"Sốt cao một ngày."



Đồng thời cũng hành hạ hắn một ngày!



Có ý tốt lên tiếng giải thích, German đột nhiên cảm thấy khó chịu khi nhớ đến khoảng thời gian bị cô giày vò ...



Cô gái này, sợ rằng có ngày cô sẽ hư hỏng nếu hắn cứ dung túng cho cô như vậy! Cô là một nhóc con bướng bỉnh, cái tính ương ngạnh không chịu ngoan ngoãn nghe lời người khác, đôi khi lại kiêu căng bảo vệ lòng tự trọng của mình, thật là khiến cho hắn ngay cả khi muốn yêu thương, đối xử với cô nhẹ nhàng hơn cũng khó!




"Ngựa..."



Đã một ngày rồi? Không biết Marcus thế nào rồi?



Đầu óc mơ hồ bỗng nhiên tỉnh táo trở lại, Lạc Khuynh Thành trượt theo cảm xúc trong lòng, mở miệng hỏi. Đến khi bất ngờ chạm phải con ngươi sắc lạnh của German, mọi thắc mắc đều bị nuốt ngược xuống cổ họng, nội tâm cũng bắt đầu hoang mang, không biết là vì lo cho tình trạng của Marcus hay là bị German hù dọa đến sợ hãi.



Thật ra, German chẳng biểu tình là bao, sự lạnh nhạt vốn đã ăn sâu vào máu thịt của hắn mơ hồ tựa như lớp tuyết giá lạnh ngoài kia. Sự trầm mặc, bình tĩnh của hắn giống như một tảng đá băng cực lớn, lặng thầm rơi xuống đầu cô, từ từ trói chặt lấy cơ thể cô. Loại đàn ông này, cho dù là lúc yên lặng không nói tiếng nào cũng mang lại cho người đối diện một áp lực không thể diễn tả thành lời. Nhưng Lạc Khuynh Thành cảm giác được đằng sau dáng vẻ lạnh lùng đó chính là không hề có sự uy hiếp, ví như nếu hắn muốn tức giận thì lông mày sẽ nhíu chặt sắc nhọn hơn bình thường, ví như khi hắn thiếu kiên nhẫn, đôi mắt sẽ hơn nheo lại một chút...



Rất nhiều, rất nhiều lần, từng cử chỉ thái độ của hắn cô điều ghi nhớ rõ, Lạc Khuynh Thành cứ như vậy, khắc ghi mọi khoảnh khắc của hắn trong đầu mình, và cũng ý thức được rằng, mọi thứ liên quan đến hắn, cô đã sớm khắc cốt ghi tâm.



"Em cùng gã đó, đã lén lút làm gì sau lưng tôi?"



Kỳ thật về chuyện của Marcus, sau một ngày Lạc Khuynh Thành hôn mê, German có phái người bí mật điều tra, mới biết được, chẳng qua hắn ta chỉ là cháu của tên làm vườn...



Những gì có liên quan đến lão làm vườn, hắn đều nhớ rõ, trước khi hắn đi làm nhiệm vụ bảy ngày, đã sớm ra lệnh cho lão cút đi, nhưng ai ngờ lão lại không chịu đi.



Là hắn quá mức tự tin, cứ cho những lời mình nói không kẻ nào dám chống đối, thực ra ban đầu hắn nghĩ chuyện này cũng chẳng đáng để bụng, nhưng chỉ mới bảy ngày không có ở biệt thự, đã có biết bao nhiêu chuyện lén lút mà hắn không mảy may biết...



Biết sớm như vậy, ở tại thư phòng, hắn đã bắn chết lão già đó! Dám cấu kết với thằng cháu ẻo lả đó, lợi dụng thời cơ lúc hắn không có ở nhà, đi gần gũi tiếp cận Lạc Khuynh Thành!



Nhớ đến những chuyện đó, trong đầu đột nhiên xẹt qua hình ảnh Lạc Khuynh Thành bị cái gã đó ôm vào ngực, ánh mắt German dần trở nên lạnh lẽo và máu lạnh hơn bao giờ hết, còn có âm u...



Ánh mắt quá mức đáng sợ của người đàn ông khiến Lạc Khuynh Thành cũng không kiềm được mà run lên, lúc trước cô vội vàng giải thích là vì cô quá mức nóng vội, cho nên cũng vô tình tiết lộ chuyện cô có một người em trai cho hắn.



German biết rõ, theo như những gì hắn điều tra với những lời mà cô nói hôm nọ, có gì đó không ăn khớp?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK