Tô Chi cùng những khách mời khác ngồi nghỉ ngơi ở đại sảnh, buổi sáng đã gặp mặt, mọi người đã quen mặt nhau, nhưng không thân thiết.
Dưới tình huống này, Điền An An phát huy sở trường của cô ta, cố gắng làm bầu không khí sôi động lên, cố gắng chăm sóc mọi người.
Tô Chi thờ ơ lạnh nhạt, cũng không xen vào đề tài của bọn họ.
Anh hai cô không quản được cái miệng kia, tán gẫu với bọn họ rất vui vẻ, xem ra là lại muốn đi vứt rác.
Tô Quân Bạch cảm giác được sau lưng lạnh căm căm, anh nghiêng người nhìn, hóa ra là điều hòa thổi về phía mình, lại nhìn sang bên cạnh một chút, là em gái anh.
“Chi Chi, em đói bụng không? Buổi tối anh nấu cơm cho em.”
Tô Chi nghi ngờ nhìn anh, về nhà rất nhiều ngày cũng chưa thấy anh vào bếp bao giờ, anti-fan trên mạng đã từng phỉ nhổ anh chỉ biết làm một món.
“Em không ăn cỏ… Không, salad.”
Những thứ đó hoàn toàn không thể lấp đầy bụng, hơn nữa cũng chẳng có mùi vị gì, không ăn được.
Muốn hỏi vì sao cô biết ư, vì lúc trước anh hai làm nhiều chút, chia cho cô một ít, nếu không có gì ăn thì còn có thể tạm chấp nhận.
Có đồ ăn rồi, ai lại chọn ăn cỏ chứ.
Tô Quân Bạch: “…Thật ra anh còn biết làm cơm chiên trứng.”
Tuy rằng anh mới chỉ làm một lần, vị cũng không ngon lắm, nhưng mà anh có thể luyện! Không có ai ngay từ đầu đã nấu ăn ngon, anh cảm thấy mình có thiên phú, anh nhất định có thể!
Tô Chi: “… Thật sao?”
Tỏ vẻ hoài nghi.
Tô Quân Bạch: “…Ừ.”
Tuy rằng ăn không ngon lắm.
Tô Chi: “…”
Quên đi, nếu cơm tối là cơm chiên trứng anh hai làm, cô sẽ không quá chờ mong.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ đều cười lên tiếng.
Tiểu Bạch Tiểu Bạch đẹp nhất: “Ha ha ha! Tiểu Bạch hoa chỉ biết làm salad, em trai vội vàng nói không ăn, cười chết tao.”
Ola star: “Ha ha ha cực kỳ giống dáng vẻ lúc tao ghét bỏ thằng em tao, mỗi lần nó tìm tao đòi tiền đều nói nấu cơm cho tao ăn, tao mới không ăn cái thứ hắc ám nó làm đâu.”
Mười đồng là có thể lãnh chứng: “Quan hệ hai người bọn họ cũng thật tốt quá đi, chắc chắn tình cảm gia đình cũng rất tốt.”
Không bao lâu sau bình luận này, xuất hiện một cư dân mạng có ID là “Bố mẹ của con gái cưng”.
“Đương nhiên là tốt, nếu Tiểu Bạch dám bắt nạt em gái nó thì cứ chờ bị song kiếm hợp bích đi.”
Chỉ có một số ít cư dân mạng chú ý đến bình luận này, chẳng qua cũng không ai xem trọng.
Hôm nay là ngày đầu tiên Chi Chi phát sóng trực tiếp, Tô Đông Lễ giao việc công ty cho Tô Cảnh Chu xử lý, còn mình ở nhà xem phát sóng trực tiếp với Hàn Huyên.
Tô Cảnh Chu cũng muốn cũng muốn xem livestream của em gái, nhưng nhìn hình ảnh bố mẹ dựa sát nhau, ở nhà cũng không có chỗ cho anh, nên anh chỉ có thể tủi thân nhận gánh nặng đến công ty làm việc, thừa dịp không bận thì mở livestream ra xem.
Tô Đông Lễ nhìn bà xã nói: “Cơm Tiểu Bạch nấu quả thật là bóng đêm hắc ám, gà ăn cũng có thể bị ngộ độc chết, không được, không thể để nó vào bếp được, hôm nay Chi Chi bận rộn cả ngày, cơm tối nhất định phải thật ngon.”
“Ừ, anh nói rất đúng.” Hàn Huyên gật đầu tán đồng: “Chúng ta mở cửa cửa sau cho Chi Chi, nhưng không được làm quá rõ ràng. Hay là nhờ tổ chương trình đặt một bàn tiệc xa hoa đến biệt thự, mọi người cùng nhau ăn, đương nhiên phải đều là món Chi Chi thích.”
Tô Đông Lễ khen ngợi: “Bà xã thông minh quá.”
Gương mặt Hàn Huyên hiện lên hai đóa hoa đỏ hồng: “Anh cũng vậy.”
*
5 giờ nhiều, mấy người Miêu Họa Họa cuối cùng cũng đến biệt thự.
Tổ chương trình sắp xếp cho các cô ấy một chiếc xe hơi nhỏ, đi theo là một thợ quay phim và tài xế. Bởi vì xe bị trục trặc trên đường cao tốc, cần phải chờ thợ tới sửa, nên tốn rất nhiều thời gian.
“Mọi người đến hết rồi, xem ra tôi và Họa Họa là cuối cùng.” Miêu Văn Quân đặt vali xuống, chủ động nói: “Để mọi người đợi lâu rồi, cơm tối để Họa Họa nhà tôi làm đi.”
Tổ chương trình lén nói nguyên nhân, cho nên mọi người đều biết nguyên nhân bọn họ tới muộn.
Điền An An tiếp lời: “Không sao đâu tiền bối, phía trước bọn tôi đã bàn bạc rồi, tôi sẽ chuẩn bị cơm tối, mọi người đi đường vất vả rồi, nghỉ ngơi trước đi đã”
Ba nhóm đến trước chỉ có mỗi cô ta là con gái, lúc bọn họ chia nhau nhiệm vụ quét dọn đã thảo luận xem bữa tối ăn gì.
Mọi người không biết nấu cơm, cho nên cô ta chủ động ôm việc làm bữa tối.
Tô Chi và Tô Quân Bạch sau đó mới đến, cô ta cũng đương nhiên cảm thấy bọn họ không biết nấu cơm, cho nên cũng không hỏi.
“Sao lại để một mình cô bận rộn chứ?” Miêu Văn Quân đẩy Miêu Họa Họa bên cạnh mình: “Để Họa Họa giúp cô một tay, cũng có thể nhanh hơn một chút.”
“Đừng khách sáo, tôi giúp cô.” Miêu Họa Họa nở nụ cười ôn hòa, có hơi gượng ép, nụ cười cũng không đến đáy mắt.
Dịch Kinh Hòa cũng chủ động lên tiếng: “Mặc dù tôi không biết nấu cơm nhưng cũng có thể giúp các cô một tay, hy vọng các cô không ghét bỏ tôi.”
Thi Bách Thủy thấy vậy cũng đứng sang bên cạnh Điền An An: “Vậy thêm cả tôi nữa, ăn sớm nghỉ sớm, ngày mai còn phải dậy sớm ghi hình.”
Tổ chương trình này không làm người cứ thích làm chó, ngày mai nhất định sẽ không cho bọn họ ngủ yên, đây là chuyện mọi người đều biết.
Chỉ có năm người Tô Chi, Tô Quân Bạch, Lục Úc, Lục Vũ Điểm, Dịch Nhiên là không lên tiếng. Nhưng dù là như thế, hắc tử vĩnh viễn tóm lấy Tô Quân Bạch mà bôi nhọ.
Hận tao thì tao là mẹ mày: “Tô Quân Bạch lười quá thể, người khác đều chủ động hỗ trợ, chỉ có mình anh ta ngồi như ông cụ.”
Tao thật cạn lời: “Đúng đấy, Tô Quân Bạch vừa độc miệng vừa không biết làm việc, chẳng biết vì sao tổ chương trình lại mời anh ta lên gameshow, cạn lời.”
…
Tô Quân Bạch bị hắc thành thói quen, cho dù nhìn thấy những lời này cũng sẽ không đau lòng, ngược lại còn có thể đùa giỡn một câu, nhiều người nhớ anh như vậy cũng được phết.
Đạo diễn thấy hiệu quả chương trình thì rất thỏa mãn, bắt đầu lên tiếng theo yêu cầu của nhà đầu tư.
“Mọi người nghe tôi nói này, thật ra tổ chương trình chúng tôi đã chuẩn bị cho các bạn một bữa tiệc lớn.”
Lời nói của đạo diễn khiến cho quần chúng phẫn nộ: “A, đạo diễn anh cũng xấu quá đấy, sao không nói sớm hơn chút hả.”
“Bữa tiệc lớn thế nào vậy? Có cá có thịt có tôm không?”
“…”
Đạo diễn chờ bọn họ nói xong, mới nói: “Bữa tiệc lớn cũng không thể ăn dễ dàng như vậy, mọi người phải rút thăm trúng thưởng để lấy được đặc quyền mở khóa.”
Ý của nhà đầu tư là trực tiếp mang lên, nhưng dù sao cũng là ghi hình chương trình mà, thế nào cũng phải có một chút hiệu quả cho chương trình, dù sao ai trong số bọn họ rút thăm cũng sẽ trúng thưởng.
Thấy mọi người không nhúc nhích, Điền An An chủ động nói: “Ai có vận may tốt nhất nhỉ, giúp chúng tôi rút thăm trúng thưởng đi.”
Dịch Kinh Hòa nói tiếp nói: “An An, hay là cô lên đi.”
“Như vậy không tốt lắm nhỉ? Tôi rất xui đó.” Điền An An không muốn vì chuyện này mà hại đồng đội ảnh hưởng đến hình tượng của cô ta, ánh mắt cô ta dạo qua một vòng rồi dừng trên người Tô Quân Bạch.
“Tô Quân Bạch, nghe nói anh rất may mắn, hay là anh lên rút đi.”
May mắn của Tô Quân Bạch cũng chỉ là nhằm vào tốc độ internet nhanh mà cướp đồ, người khác cướp không lại anh, loại chuyện như rút thăm trúng thưởng này, anh có thể hoàn hảo tránh đi tất cả đáp án chính xác.
Anh đang chuẩn bị nói gì đó, Tô Chi bên cạnh đã mở miệng trước: “Anh tôi không may mắn, chỉ bị nấm chân thôi, tôi lên rút thay anh ấy, rút không được thì bữa tối anh tôi làm cơm chiên trứng.”
Tô Quân Bạch: “…”
Này! Anh không bị nấm chân! Anh rất sạch sẽ!
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Tô Chi: Vì không để anh bị hắc, em phải liều cái mạng già này.
Tô Quân Bạch:…Này, xin em hãy nói điểm tốt của anh đi.
Danh Sách Chương: