- Đông ah, con bảo phải hi sinh, cụ thể là hi sinh cái gì, và phải thục hiện như thế nào, mọi người ở đây đều biết gia tộc họ trần là gia tộc nhất lưu trong thanh phố này, nhưng để tiếp xúc gặp gỡ và nhờ được người ta giúp đỡ thì đó không phải là việc dễ, và bố nghĩ chuyện con nói sự hi sinh đó có lẽ cũng không phải là việc đơn giản đúng không
Thì ra người trung niên này là Lê Thanh Hải, là chú họ của Thanh Thanh ông ta cũng là người tương đối thân cận với bà cụ, mỗi lần có việc ông ta thường đến đầu tiên và cũng là người lấy lòng bà cụ nhiều nhất trong số những người họ hàng này, còn con trai của ông ta tên là Lê Thanh Đông nhiều hơn Thanh Thanh một tuổi, hắn thường la cà tiếp cận với mấy đứa con nhà giàu trong trương, nên quen một số học sinh thuộc dạng giàu có và địa vị xã hội cao, hôm nay là cơ hội tốt để hắn thực hiện mục đích của mình.
- Vâng thưa bà, thưa bố nhưng việc này nói dễ thì cũng dễ, mà khó thì cũng rất khó, khó ở đây không phải người ta khó với mình, mà quan trọng người nhà mình có chịu đứng ra đảm đương công việc này không thôi, chỉ cần nhà mình chịu thì chỉ trong chốc lát việc này sẽ được giải quyết.
Nói xong hắn nở một nụ cười ý tứ sâu xa nhìn về phía Thanh Thanh, rất rõ ràng hắn muốn Thanh đứng ra chịu sự thiệt thòi này để cứu cả dòng họ, và cũng chính là cứu bố của nàng. Có lẽ hắn nghĩ rằng không có lý do gì để nàng từ chối việc này cả, bởi vì chỉ chịu hi sinh một mình nàng là mọi việc sẽ được giải quyết, hắn nghĩ rằng chỉ cần Thanh Thanh chấp nhận cùng với Trần Tuấn thì việc này giải quyết quá đơn giản, nhưng hắn đâu có biết rằng trong xã hội này không như hắn tưởng tưởng đơn giản như vậy.
- Chắc là Bà và mọi người đều biết rằng, gia chủ nhà họ Trần có một hai cậu con trai, cậu thứ hai tên là Trần Tuấn cậu ta học cùng trường với con và chị Thanh nhà ta.
Học cùng trường với nhau là chuyện bình thường, có gì lạ lẫm đâu, chả lẽ học cùng trường là giúp được nhà chúng ta hay sao chứ, có ai chịu giúp người khác mà không bắt buộc có đền đáp đâu chứ.
Bà cụ nhịn không được nên cất tiếng chất vấn Lê Thanh Đông
- Bà ơi, bà đưng nóng vội, chúng cháu học cùng trường thì tất nhiên là điều rất bình thường, trong những điều bình thường, cái không bình thường và có thể hóa giải mối lo của nhà ta ở đây là cậu chủ Trần Tuấn quan hệ rất tốt với người chú đó, thứ nữa và cũng quan trọng nhất là cậu ta rất yêu thích chị Thanh nhà mình. Cái cháu muốn nhấn mạnh với mọi người là đây, nếu như hai người họ đến với nhau thì chúng ta chả thành người một nhà, và Bác hai không phải là bố vợ cậu ta hay sao, chẳng lẽ con rể không có trách nhiệm gì với bố vợ đúng không ah.
Nói xong hắn ta tỏ ra vô cùng đắc ý, cơ hội của hắn có thể cất gia nhập vào tầng lớp thượng lưu từ đây, và Thanh Thanh trở thành bàn đạp để mở ra cơ hội cho hắn, hắn không ngại bất chấp tất cả dù cho phải đẩy cả thân nhân vào hố lửa để đạt được mục đích của chính mình. Sau khi nở nụ cười thâm thúy với những chờ mong trong lòng của hắn, hắn lại tiếp tục
- Đấy là ý kiến của riêng cháu thôi, mọi người hãy cứ suy nghĩ rồi quyết định, vả lại cháu nghĩ đây cũng là phương án duy nhất rồi, nếu như không ai có được một phương án tốt nhất.
Đang nghe ý kiến của hắn thì lúc này Thanh cũng giật mình, người mà cô ghét nhất có lẽ là Trần Tuấn, một thiếu gia chỉ biết đua đòi ăn chơi, lại còn phách lối, nàng nghĩ lại nếu như không nhờ Thanh Sơn có lẽ giờ này nàng đang nằm viện, hoặc có thể giờ này bố mẹ đã phải khóc tang cho nàng rồi, làm sao mà có thể trở thành tình nhân của một kẻ như thế được, tiếng xấu của Trần Tuấn không chỉ trong trường học, mà còn lan ra ngoài với thói ăn chơi xa xỉ, sẵn sàng đè ép người khác một cách dã man, đó cũng là phong cách sống của nhà họ trần, nếu như cô đồng ý cùng với hắn thì có gì đảm bảo rằng hắn sẽ giúp cho bố và gia đình cô vượt quá nan gian này chứ. Và người nhà họ Lê cũng thừa hiểu rằng một khi Thanh nhảy vào hố lửa này có khả năng cả cuộc đời của cô sẽ không ngóc đầu lên được, vậy cho nên trong lòng của đám người cũng hết sức băn khoăn, nhưng vì không ai đưa ra được ý kiến tốt hơn, nên cũng không ai dám lên tiếng phản bác điều này. Thấy thái độ của mọi người như vậy Lê Thanh Hải vội vàng đứng ra giải thích thêm.
- Mặc dù Trần Tuấn có tiếng ăn chơi, nhưng nếu như Thanh nhà chúng ta được gả vào gia tộc họ Trần thì cơ hội của chúng ta sẽ rất lớn, có thể trong nay mai có thể tiến vào đội ngũ thượng lưu, một hi sinh nhỏ lại có thể để cho gia tộc chúng ta hóa rồng thì có cái gì mà phải nghĩ ngợi chứ.
Khi nghe đến trở thành giới thượng lưu thì ánh mắt của đám người họ lê sáng lên mọi người bắt đầu nhao nhao cả lên, một thiếu nữ đứng ra cất tiếng.
- Đúng vậy bà, nếu như chỉ cần chị Thanh đồng ý, gia tộc chúng ta sẽ có thể trở thành gia tộc nhất lưu giàu có thì tội gì không làm, nếu cậu Trần Tuấn nhìn trúng cháu thì cháu sẵn sàng hi sinh cho gia tộc, nhưng cháu không có may mắn đó
- Đúng vậy, nếu có thể hi sinh một người cứu được cả gia tộc thì còn gì tốt bằng nữa, phương án này khả thi nhất rồi
- Đúng vậy chúng tôi đồng ý với ý kiến này, nếu tôi có con gái tôi sẵn sàng đồng ý ngay
Lúc này đám thân nhân này mới lộ ra bộ mặt thật của mình, vì lợi ích mà sẵn sàng bán hết thân nhân, bán hết tình nghĩa sẵn sàng đẩy người khác vào hố lửa để dành lợii ích về cho mình.