- Trong cơ thể đan điền được xem như là một bể chứa, là nơi chủ yếu phát ra toàn lực của bản thân, khí tức tụ tập càng nhiều về đan điền thì lực đạo phát ra càng mạnh, nó cũng giống như là đại dương mênh mông, nhiều những con sóng nhỏ hợp lại sẽ trở thành con sóng lớn, càng nhiều sóng nhỏ tụ tập thì con sóng cuối cùng sẽ càng lớn, và khi vào đến bờ thì sẽ tạo nên một con sóng khổng lồ xuyên phá hết thảy.
- Đầu tiên khí tại đan điền vận chuyển ra đến toàn bộ các huyệt đạo toàn thân, mỗi một đường khí lưu vận chuyển qua các kinh mạch sẽ được cộng hợp với các huyệt đạo, tạo sức mạnh cho mỗi ***** ** trên cơ thể, cách vận hành này tương đương với một vòng vòng thở mỗi khoảng thời gian này sẽ kéo dài đến mười giây đồng hồ, sau đó lại hít vào, chân khí sẽ lại đi từ ngoài vào thông qua các đường kinh mạch khí sẽ đi qua tất cả các ***** **, tại các huyệt này khí sẽ tăng phúc cho các huyệt nhằm tăng cường sức mạnh qua các huyệt rồi dòng khí lại quy tụ về đan điền, đan điền là bể chứa, sau mỗi một chu kỳ chân khí sẽ tụ tập tai đây, qua càng nhiều chu kỳ như vậy khí lực sẽ tăng lên, vì vậy mà nội lực cũng sẽ tịnh tiến theo mỗi nhịp hô hấp……
Ông lão giảng giải cho thiếu niên bộ “Cửu dương hỗn nguyên thần công” một cách tỷ mỷ từ tầng thứ nhất cho đến tầng thứ chín, xong đâu đó lão dặn giò vài câu.
- Ta đã giảng giải toàn bộ cho con cả chín tầng của bộ võ học này, sau này con cứ theo tâm pháp đó luyện tập, con nên nhớ dục tốc bất đạt, vì vậy con hãy kiên nhẫn từ từ, không cần vội vàng, phải vững chắc từng cảnh giới, thấu đáo tất cả rồi mới có thể tiếp đến tầng tiếp theo, chỗ nào gặp khó khăn ta sẽ giúp con giảng giải.
Thiếu niên có tư chất thông minh, vậy nên khi ông lão truyền thụ xong thì gần như hắn cũng đã nắm bắt được toàn bộ, sau đó hắn bắt đầu nếm thủ vận hành chân khí, Đây là bộ võ học chí dương, bởi vậy mà, khi hắn thực hiện một số nhịp hô hấp thì hắn bắt đầu cảm giác cơ thể của hắn dần nóng lên, hắn có thể cảm thấy có một luồng khí ấm vận chuyển qua lại trong toàn bộ cơ thể, sau đó tụ tập về đan điền, và càng lúc hắn càng cảm thấy thoải mái, và có sức sống hơn, khí tức ngày càng mạnh mẽ hơn. Thời gian cứ thế trôi qua, từ buổi bình minh chim ca, vượn hú cho đến tận hoàng hôn khi mà côn trùng cất tiếng nỉ non thì hắn dừng việc vận công. Mỗi ngày trôi qua hắn lại cảm thụ được cơ thể hắn có một biến đổi mới, nhưng để đột phá được tầng thứ nhất dường như là chuyện không phải một sớm một chiều có thể làm được, nhưng hắn vẫn luôn kiên nhẫn và không hề nóng vội, về điểm này sư phụ hắn vô cùng hài lòng, đây là một tố chất vô cùng tốt cho một người luyện võ, một người cho dù có căn cơ tốt đến đâu đi nữa, nhưng nếu tính cách nóng nảy thì cũng rất khó đạt được võ công tối cao. Bởi vậy ông lão cũng hết sức thưởng thức điểm này của hắn mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng có tố chất như vậy là vô cùng hiếm thấy.
Thời gian thấm thoát thoi đưa vậy là hai tháng đã qua đi, ngồi trên phiến đá bằng phẳng bên bờ suối, một thiếu niên trạc tuổi mười bảy, hai mắt nhắm nghiền, hàng lông mày rậm khuôn mặt vô cùng anh tuấn đang ngồi xếp bằng vận công, khí tức của hắn càng ngày càng mạnh, những cơn gió nhẹ bắt đầu xoay quanh hắn, từ sáng sớm đến bình minh lúc này khí tức của hắn dường như đạt đến cực đại, gió cuốn bụi mù xung quanh thân, toàn thân hắn phảng phất có một màu hồng nhạt tỏa ra, lúc này một luồng chưởng lực ầm vang phóng xuất ra khỏi cơ thể của hắn, làm cát đá bay mù mịt, trong chốc lát hắn đứng dậy tự lẩm bẩm một mình.
- Cuối cùng cũng có thể đột phá.
Lúc này ông lão đến bên hắn với khuôn mặt vô cùng kinh ngạc, lão không ngờ nhanh như vậy hắn có thể đột phá, Phải biết năm xưa khi lão luyện tầng thứ nhất cũng phải mất đến hai năm trời, tiến lại gần ông lão nói với hắn với giọng tán thưởng.
- Rất tốt, con làm rất tốt, như thế khả năng con có thể đột phá các tầng khó khác sẽ không quá khó khăn, con cần nỗ lực hơn, bây giờ con hãy tiếp tục theo tâm pháp mà ta đã truyền thụ để tiếp tục luyện tập, bây giờ ta sẽ truyền cho con tiếp một bộ chưởng pháp và khinh công.
Sau đó lão lấy ra một quyển sách đưa cho thiếu niên, Ngoài bìa của cuốn sách có tến “Phiên thiên Ma Ảnh”, sau đó lão dặn giò.
- Trời cũng muộn rồi, bây giờ con về nghỉ ngơi và xem qua các chiêu thức trong này, ngày mai sư phụ sẽ hướng dẫn con tu luyện
Sau khi tắm rửa ăn uống và nghỉ ngơi xong, thiếu niên bắt đầu xem cuốn sách mà lúc chiều sưu phụ hắn đưa cho. Dở ra trang sách đầu tiên là giới thiệu về nguồn gốc cuốn sách, Bộ sách này gồm có hai phần, phần trước là cách tu luyện bộ chưởng pháp có tên là “Phiên thiên chưởng pháp” còn nửa sau của cuốn sách là tu luyện về khinh công có tên là “Ma ảnh bộ pháp” sự kết hợp giữa chưởng pháp và khi công là vô cùng quan trọng, nó giúp cho người tu luyện thêm linh hoạt hơn trong chiến đấu, sau phần giới thiệu về nguồn gốc của sách, dở sang trang tiếp theo của cuốn sách có một dòng chữ hiện lên “Phiên thiên chưởng” trang kế tiếp hình ảnh khởi thức đầu tiên của bộ chưởng, bên góc dưới bên trái là các chú thích, cách vận hành động tác, càng đọc thiếu niên càng say mê, dường như hắn đắm chìm trong những chiêu thức của cuốn sách.
Mà lúc này ở Hành lang bệnh viện một thiếu nữ tầm mười sáu mười bảy tuổi, khuôn mặt thanh tú, mắt to môi mỏng, mái tóc đen huyền thướt tha xinh đẹp đang đứng cùng với một vị bác sỹ tuổi độ trung niên, mang gọng kính màu vàng thể hiện được vẻ tri thức của một người bác sỹ tận tâm với công việc. Lúc này thiếu nữ trẻ cất tiếng oanh vàng, nhưng mang theo lệ nóng lưng tròng.
- Bác Sỹ nhất định…nhất định phải cứu sống bạn ấy.
Lúc này âm một tiếng, sau đó là tiếng kêu khóc của một trung niên mỹ phụ.....