• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm chủ nhật, bạn của Tống Thanh Uẩn cùng Alpha của anh ta ra ngoài, nói là muốn đi tham quan các điểm du lịch ở thành phố Q.

Kỷ Chính Sơ đã tỉnh từ lúc năm giờ sáng, đầu óc của cậu rối ren đến mức phải đặt lịch tư vấn online, kết quả bị chẩn đoán của bác sĩ làm cho sợ đến mức xìu hẳn. Nhưng dù vậy, bộ não của cậu vẫn cứ tỉnh táo, đến cả ngủ thêm một giấc cũng không được, cứ thế lăn lộn mãi cho đến bữa sáng mới ủ rũ đi ra ngoài.

Ăn xong bữa sáng, cậu mệt đến mức cả người lơ lửng, thế là dứt khoát về phòng ngủ bù.

Buổi chiều lại không buồn ngủ nữa nhưng cũng không muốn đối diện với Tống Thanh Uẩn, thế là cậu cứ như một con đà điểu trốn trong phòng, đờ đẫn nhìn chằm chằm vào chiếc iPad.

Đến tối, khi cậu đi ngủ lại mơ thấy bác sĩ chỉ vào mũi cậu nói: Cậu là một Alpha cong, cậu thích Tống Thanh Uẩn.

Mơ màng lẫn lộn như vậy trôi qua hai ngày, cuối cùng cậu lết đến trường với đôi mắt thâm quầng ngày càng nặng.

Bây giờ đã giữa tháng tư, chỉ còn một tuần nữa là đến buổi bảo vệ luận văn.

Khối lượng học tập rất nặng, vừa mới xong bài thuyết trình giữa kỳ, giờ lại phải dốc toàn lực vào học tập.

Lẽ ra cậu phải bận đến mức xoay như chong chóng mới đúng, thế nhưng Kỷ Chính Sơ lại cứ đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng thể nào tập trung vào bài giảng.

"Kỷ Chính Sơ, hãy trả lời xem mô hình năm áp lực cạnh tranh của Porter bao gồm năm yếu tố nào?"

Thầy giáo đột ngột gọi tên cậu, Kỷ Chính Sơ lập tức hoàn hồn.

"Đầu tiên là phân tích khả năng gia nhập ngành của đối thủ tiềm năng, chủ yếu đánh giá rào cản gia nhập thị trường. Tiếp theo là phân tích mức độ cạnh tranh giữa các doanh nghiệp hiện tại, tập trung vào cấu trúc cạnh tranh của sản phẩm, nhu cầu thị trường và thị phần...."

Cậu trả lời một mạch không sai một chữ.

Thầy giáo nhướng mày: "Tôi biết em học giỏi, hoa tường vi bên ngoài kia cũng đúng là rất đẹp nhưng đừng tưởng như vậy là có thể lơ là bài giảng, tôi sẽ cảm thấy em không tôn trọng tôi đấy."

Cậu lập tức đứng dậy cúi đầu xin lỗi: "Xin lỗi thầy, em không có nhìn hoa tường vi, chỉ là gần đây có hơi rối nên em vô thức thất thần. Em không có ý thiếu tôn trọng thầy."

Có lẽ hai quầng thâm dưới mắt cậu trông quá thuyết phục, thầy giáo không làm khó, chỉ dịu dàng nhắc nhở:

"Tôi biết gần đây em bận rộn nhiều việc nhưng dù có bận đến đâu cũng phải làm từng việc một. Nếu đến lúc cần làm mà không làm, sau này bù lại sẽ chỉ càng mất nhiều công sức hơn, em sẽ cảm thấy bản thân càng thêm rối loạn thôi."

Chàng trai lại lễ phép cúi đầu lần nữa: "Em hiểu rồi ạ, em cảm ơn thầy."

"Ngồi xuống đi."

Buổi học tiếp tục.

Sau khi tan học, Tưởng Phong – bạn cùng lớp từng đi trao đổi nước ngoài, đang chờ sẵn ngoài cửa để cùng cậu đi ăn.

"Sao thế anh Kỷ? Hai ngày nay trông anh cứ lơ lửng." Tưởng Phong hỏi.

Kỷ Chính Sơ lắc đầu: "Không sao. Đi ăn thôi."

Tưởng Phong cũng là một Alpha nhưng trông có phần mạnh mẽ hơn. Gia đình cũng làm kinh doanh nhưng quan hệ giữa hai nhà không thân thiết như nhà Tống Thanh Uẩn, vì vậy hồi nhỏ hai người họ không quen biết. Mãi đến khi vào đại học, học cùng lớp thì mới thân thiết hơn.

Khi Kỷ Chính Sơ đi du học nước ngoài, có hai lần cậu bị ngất phải vào viện, mỗi lần như vậy đều là Tưởng Phong ở bên giường bệnh trông chừng.

"Được rồi, có chuyện gì thì cứ nói với tôi. Nghe nói chú Kỷ với dì Kỷ sang nước C rồi? Hay là anh qua chỗ tôi ở một thời gian? Cô giúp việc nhà tôi với cô Lý nhà anh là đồng hương, đồ ăn chắc cũng hợp khẩu vị của anh hơn."

Cậu ta nói như vậy, Kỷ Chính Sơ vốn đang trĩu nặng tâm tư bỗng khựng lại.

"Để tính sau đi, cảm ơn cậu."

Nói xong, cậu tiếp tục bước về phía căng-tin.

Bình thường chỉ có hai người họ ăn cơm chung nhưng hôm nay, ngay cửa căng-tin lại có người quen.

Ừm.... có lẽ phải nói là hai người mới đúng.

Một trong số đó là Liên Tân, Omega mấy ngày trước cứ thích ngồi cạnh cậu trong lớp, sau đó còn xin kết bạn WeChat.

Người còn lại thì cậu chưa từng gặp, cũng là Omega. So với đôi mắt to tròn, làn da trắng sáng và đôi má bầu bĩnh của Liên Tân, Omega này lại có một đôi mắt đào hoa xinh đẹp, nơi khóe mắt còn có một nốt ruồi đuôi mắt rõ ràng khiến cậu ta thêm vài phần quyến rũ.

"Đàn anh, trùng hợp quá! Anh cũng đến căng-tin ăn cơm à?"

Liên Tân bước lên chào trước.

Omega có đôi mắt đào hoa cũng không chịu thua: "Đàn anh, em là Hy Nam, em chung nhóm với anh đấy. Mấy hôm trước nghe nói dạ dày của anh không được tốt, giờ anh đã đỡ chưa?"

Sau đó cậu ta lấy ra một hộp quà tinh xảo từ túi, hai tay đưa tới trước mặt Kỷ Chính Sơ: "Em nhờ bạn lấy từ trại ong ít mật hoa táo, uống vào sáng tối sẽ rất tốt cho dạ dày. Em tặng anh nhé."

Kỷ Chính Sơ nhìn hộp quà trong tay Hy Nam, chần chừ.

Omega thấy cậu không nhận, giọng điệu có chút e dè: "Em không có ý gì khác đâu, chỉ là bạn em tình cờ nuôi ong thôi. Đàn anh.... chẳng lẽ anh ghét em...."

Còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, miệng của cậu đã tự động nói trước: "Không có."

Đợi đến khi nhận ra mình vừa nói gì, cậu liền cứng đờ tại chỗ.

Nhận thì không được mà không nhận lại càng không đúng.

Ngược lại, Omega kia thì vui vẻ ra mặt, lập tức nhét hộp quà vào lòng cậu: "Vậy đàn anh cầm đi, thực sự rất tốt cho dạ dày đó."

Cậu đành bất đắc dĩ nhận lấy: "Được rồi."

Họ đến căng-tin số ba của trường, nơi nổi tiếng với đồ ăn đắt đỏ nhưng ngon miệng, thậm chí còn có thể đặt trước. Đây cũng là chỗ mà Kỷ Chính Sơ hay lui tới. Dù sao thì với cái dạ dày yếu ớt như thủy tinh của cậu, cậu chỉ có thể ăn đồ ăn đặt riêng.

Từng món ăn lần lượt được bưng lên.

Bên cạnh, hai Omega không ngừng trò chuyện: "Xương sườn chua ngọt ngon quá! Em cực kỳ thích món này. Mà Alpha các anh hình như không thích đồ ăn có vị chua ngọt lắm nhỉ?"

"Alpha có ăn hay không tớ không biết nhưng tớ thì không. Mấy thứ vừa có đường vừa có dầu thế này dễ tăng cân lắm."

Vừa nói, người đó vừa quay sang nhìn phản ứng của Kỷ Chính Sơ.

Thế nhưng cậu Alpha kia vẫn cúi đầu và lặng lẽ xúc cơm, ánh mắt có chút lơ đãng, chẳng thèm để tâm đến cuộc trò chuyện của họ.

Cuối cùng vẫn là Tưởng Phong lên tiếng hòa giải: "Thường thì Alpha không thích kiểu đồ ăn này lắm, ví dụ như tôi, tôi thích đồ cay mặn hơn. Nhưng cũng có một số người thích, như anh Kỷ nè. Có điều dạo này anh ấy bị đau dạ dày, những món nhiều dầu thế này tạm thời không thể ăn. Chứ nếu là trước kia thì chắc anh ấy có thể ăn hết cả một đĩa luôn ấy chứ."

Nói xong, cậu ta gõ nhẹ lên mặt bàn trước mặt Kỷ Chính Sơ: "Đúng không?"

Lúc này Kỷ Chính Sơ mới hoàn hồn: "Hả? Ồ ồ, sườn ấy hả? Đúng rồi. Giờ tôi chẳng ăn được gì cả, phải kiêng, đến cà phê cũng phải bỏ, ngày nào cũng chỉ có thể uống trà để giữ tỉnh táo thôi."

Tưởng Phong nhìn cậu đầy suy tư, gắp cho cậu một miếng rau rồi không nói thêm gì nữa.

Sau bữa ăn, Kỷ Chính Sơ cảm thấy hơi buồn ngủ nên tìm một phòng học trống để tiếp tục làm việc.

Cậu cứ tưởng hai Omega kia chỉ là bạn ăn cơm tạm thời, không ngờ khi nghe cậu nói muốn học bài, mắt họ liền sáng rực lên: "Tốt quá! Sắp đến tuần thi giữa kỳ rồi, em cứ định học mà cứ lần lữa mãi. Đúng lúc đi cùng đàn anh, cũng coi như có người thúc giục!"

"Em cũng tham gia! Học một mình kém hiệu quả lắm."

Thế là từ bộ đôi học tập ổn định của Kỷ Chính Sơ và Tưởng Phong, nhóm bỗng dưng biến thành bốn người.

Kết quả là, suốt cả buổi chiều, họ chỉ toàn tám chuyện.

Nói là tám chuyện thì cũng không đúng hoàn toàn nhưng vừa mới đọc được một dòng chữ, Kỷ Chính Sơ liền bị một tiếng 'đàn anh' cắt ngang, sau đó là một loạt những câu hỏi chẳng liên quan gì như: 'Đàn anh từng hẹn hò với Omega chưa?', 'Ra nước ngoài rồi cũng không hẹn hò à?', 'Sao lại không yêu đương vậy?'

Chớp mắt đã ba tiếng trôi qua mà cậu mới chỉ xem được ba trang PPT.

Kỷ Chính Sơ càng lúc càng bực bội.

Thực ra khoảng thời gian này cậu đã ở trạng thái không tốt, tiến độ học tập cũng bị tụt lại....

Dạo gần đây, vì lo lắng cho cậu, Tống Thanh Uẩn đã đặc biệt chuyển nhiều công việc sang làm trực tuyến để ở nhà bên cạnh cậu. Nhưng cậu lại quá vô dụng, chỉ cần ngửi thấy một chút mùi hương trên người đối phương thôi là đã mất tập trung rồi. Nếu không phải kỳ mẫn cảm còn chưa đến, cậu thực sự nghi ngờ mình đã bước vào kỳ mẫn cảm này rồi.

Hôm nay đến trường tự học cũng là để tĩnh tâm lại, đẩy nhanh tiến độ học tập.

Kết quả là bị hai người này bám lấy, đến bốn giờ chiều rồi mà gần như chẳng làm được gì. Thậm chí còn không hiệu quả bằng khi ở nhà của Tống Thanh Uẩn.

Trong lòng Kỷ Chính Sơ đã muốn mắng người đến mức nụ cười trên mặt cũng sắp giữ không nổi.

Ngay khi cậu sắp bùng nổ, Tưởng Phong ở bên cạnh bỗng liếc đồng hồ rồi nói: "Anh Kỷ, đi thôi, đến giờ rồi. Chẳng phải chúng ta có hẹn qua nhà tôi bàn về dự án sao?"

Kỷ Chính Sơ thoáng ngơ ngác.

Nhưng Tưởng Phong đã nghiêm túc thu dọn đồ đạc, miệng còn lẩm bẩm: "Nói là bốn rưỡi bắt đầu, chắc là kịp chứ nhỉ?"

Nhân lúc hai Omega kia không chú ý, cậu ta cố ý nháy mắt với cậu.

Kỷ Chính Sơ lập tức hiểu ý, nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi chạy biến.

Ra khỏi tòa giảng đường, tâm trạng của chàng trai rõ ràng tốt hơn rất nhiều. Cậu vươn vai thật dài dưới bầu trời, nói: "Cũng may cậu nhanh trí, không thì cả buổi chiều chắc tiêu tùng với họ mất."

Tưởng Phong bật cười trêu chọc: "Không còn cách nào khác, ai bảo anh được hoan nghênh quá làm gì. Tin không? Chỉ cần anh buông một câu rằng mình muốn tìm người yêu, người xếp hàng theo đuổi anh có thể kéo dài từ giảng đường ra đến cổng trường luôn đấy."

Đáp lại cậu ta là một cái lườm trợn mắt.

"Vớ vẩn. Ai lại đi tuyên bố rằng mình muốn tìm người yêu chứ?"

Chàng trai dù là một Alpha, có dáng người cao ráo nhưng lại có làn da trắng mịn sáng bóng.

Khi nói chuyện, trên mặt cậu còn hơi ửng đỏ.

Tưởng Phong khẽ nuốt nước bọt, không để lộ ra điều gì, sau đó đeo cặp lên lưng, đi về phía cổng trường: "Thời gian vẫn còn sớm nhưng trường thì không thể ở lại nữa rồi. Biết đâu anh vừa ngồi xuống thư viện, ảnh của anh đã lan ra khắp 108 nhóm chat trong trường rồi. Hay là qua nhà tôi học đi?"

Kỷ Chính Sơ vốn định nhân cơ hội này về nhà nhưng nghĩ đến vị 'đại Phật' luôn dõi theo mình ở nhà kia....

Cậu lập tức gật đầu đồng ý.

"OK, đến nhà cậu trước đi."

Dứt lời, cậu lập tức đeo ba lô lên và rời đi, không hề do dự.

Alpha cao lớn đi phía sau cậu... bước chân nhàn nhã nhưng ánh mắt lại luôn dừng lại trên chiếc cổ trắng nõn kia, chậm rãi lướt nhìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK