- Em chào thầy ạ. - vẻ thản nhiên nhìn đám nữ sinh đó.
Còn đám nữ sinh đó tỏ ra kiêu kì. Đám đông bên ngoài xoáy vào xem.
Thầy hiệu trưởng hắng giọng, ho mấy tiếng mới nói.
-Rồi, bây giờ các em ngồi xuống viết bản tường trình thầy xem.
Đám nữ sinh đó thấy vậy ngồi xuống viết luôn, khuôn mặt luôn vênh váo. Rin bảo Với cô bé Tuyết:
- Tuyết em, có gì thì cứ nói vậy.
Cô bé gật đầu e lẹ ngồi xuống cùng bàn với đám bọn Du, cầm bút tay run run viết vào tờ giấy. Thầy hỏi:
- Rin, sao em không viết đi.
- Thầy ơi, em làm gì phải viết nữa, có gì diễn biến em đưa cho thầy rồi mà.
- Không được, phải viết.
- Em không viết.
- Viết
- Dạ không viết ạ.
- Có viết không?
- Không ạ.
- Không viết thì… thôi.
Thái độ hài hước của thầy khiến Rin cũng phải phì cười. Lát sau, thầy giáo đọc bản tường trình rồi quyết định:
- Em Du và đám bạn của em sẽ bị hạ hạnh kiểm, phạt quét sân 1 tháng. Nếu còn tái phạm cho đình chỉ học luôn.
Cả đám hô lên : - Há, sao lại vậy ạ.
Du có vẻ chùn không vênh váo như trước nữa.
Thầy nhìn bản tường trình cau nhẹ m rồi quyết định.
- Các cô nói dối như vậy đáng lẽ phải phạt nặng hơn đấy.
- Dạ chúng em có nói dối đâu, chính nó đánh bọn em mà.
Tuyết lo lắng nhìn Rin rồi nhìn Du. Trong lúc đó Rin vẫn thản nhiên. Thầy hiệu trưởng quay chiếc laptop trước mặt mình về phía Du, mở video cho cô xem. Cô bất ngờ khi thấy hình ảnh mình và đám bạn trong video đang đánh Tuyết và ra tay với Rin còn Rin chỉ trống chả lại.
- Há_ vẻ lo sợ trên khuôn mặt lộ rõ.
Hiệu trưởng nói: - còn Tuyết không có vấn đề gì, nhưng phải sửa tính hiền quá đừng để người khác bắt nạt.
- Vâng em biết rồi. - Lễ phép nói.
- Còn Rin…
Rin nhìn thầy, cười nhẹ một cái.
- Em làm điều tốt đó là giúp bạn nhưng tóm lại cũng tham gia đánh nhau. Thầy không hạ hạnh kiểm của em nhưng em phải trực nhật 1 tuần.
- Vâng, thưa thầy.
Rin nghĩ lại buổi đó, cô cố tình nhìn lên trần nhà xem đúng chỗ có camera mới lùi lại, để mặt Du hiện rõ lên màn hình. Cô quay ra nhìn Du rồi cười một vẻ coi thường.
Ren và Iron đứng ngoài, thấy đoạn video đó họ nhìn nhau tỏ ra bất an.
- Sao có chuyện này, camera của chúng ta đúng không. Hay cái đấy lắp từ bao giờ không biết.
- Tôi chắc chắn đây không phải của chúng ta. Chúng ta dùng mắt thần, hiện đại vậy sao mờ ảo như vậy chứ.
- Không cần biết nhưng cứ đi xem đã.
- Ok
Nói xong hai người cùng rời khỏi đó.
Vừa mới tiết thể, cả lớp ra hết ngoài sân nhưng chỉ co Ren ở trong lớp, cậu ngồi bàn cuối cùng của Mi. Nhàn từ ngoài đi vào, trên tay cầm phong cao su rồi đi xuống cuối lớp. Kì lạ nay Ren lại ngồi đúng chỗ mình. Rin từ dưới phòng thầy giáo lên thấy Ren ngồi đó cô có vẻ không thích. Nhìn ghế chỗ mình bị bôi đầy cao su. Đúng lúc Ren đang nhai seagum trong miệng nên cô nghĩ Ren cố tình. Ren thản nhiên nhìn xuống ghế Rin rồi quay xuống nhìn đám Nhàn đang cười nói tí toét, thấy Ren quay xuống làm đám đó vừa lo lắng vừa bất an nên quay đi không dám nhìn.
- Nếu tôi bảo không phải tôi chắc cậu không tin đâu nhở. – Ren quay sang nói với Rin.
- Con người cậu ai tin được. - hếch nhẹ một bên mắt.
Lệ quay xuống can thiệp:
- Trời hai người lại cãi nhau nữa rồi, thôi mà tôi nghĩ Ren không thừa hơi làm chuyện đó đâu.
Lệ quay xuống hỏi cả lớp: - Tên nào đã bôi đầy cao su lên ghế Rin vậy, chơi dốt quá, giờ lấy gì ngồi chứ.
Rin vẫn bực bội cho rằng ngoài Ren thì chẳng ai thừa hơi làm việc đó. Min từ đâu đó đi vào thấy vậy nói:
- Cậu ngồi chỗ tôi đi, tôi xuống dưới cho, mai thay ghế khác là được mà.
- Oh, cảm ơn cậu nhưng cậu cứ ngồi để tôi chuyển cho.
Ren đứng phắt dạy, nói giọng lạnh nhạt:
- Hai người cứ ngồi đấy đi, tiết này tôi không học.
Nói xong Ren đi ngay ra ngoài. Rin vẫn cho là Ren làm, cô không nghĩ nổi ra ai nữa. Min lấy một tờ giấy che chỗ có cao su lại:
- Vậy được rồi, cậu đầu bàn tôi cuối bàn như anh ở đầu sông em cuối sông ý.
- Cái ông này lại vớ vẩn rồi.
Câu nói khiến cả tổ có trận cười sảng khoái. Lệ nhìn ra ngoài, cô cảm thấy có điều gì đó bất ổn.
-Rin à, tôi nghĩ cậu ta không làm vậy đâu. Cậu ta đâu rảnh làm mấy chuyện linh tinh.
-Cậu lại bênh cậu ta sao, cậu ta gây ra việc này bỏ đi là đúng.
-Đấy là theo ý cậu thôi, còn đối với người khác nghĩ là đa năng đó. Nghĩ thử, muốn trêu cho cậu không có chỗ ngồi thì sao cậu ta còn đi chứ.
Nghe Lệ phân tích khiến Rin cũng phải suy nghĩ, tuy Ren có xấu tính nhưng việc tiểu nhân này người như cậu ta đâu có thể làm. Cô có chút bứt dứt trong lòng.
Tiếng trống vừa tan, học sinh lại nô nức đi về. Ren đứng từ tầng trên nhìn xuống đám học sinh. Thoáng thấy đám nữ sinh gây chuyện mấy hôm trưốc đang cùng nhau ríu rít định làm gì đó, cậu tò mò xem thử. Ren tỏ ra nghi ngờ, bất giác nhìn xuống sân trường. Rin và Min đang vừa đi vừa cười nói vui nhưng cố tỏ ra không quan tâm.
Min vẫn đang cười nói với Rin bỗng một tin nhắn đến khiến Rin dừng lại để xem tin nhắn. Một viên đá nhỏ từ trên rơi xuống khiến Min phải ngửa lên nhìn, thấy chiếc chậu hoa từ tầng trên rơi xuống, Min nhanh chóng kéo Rin ra để chiếc chậu hoa đó rơi vỡ tan xuống đất.
- Cẩn thận.
Hai người hốt hoảng nhìn lên phía trên, đúng lúc Ren ngó đầu xuống nhìn, không nói gì, vẻ mặt vẫn thản nhiên khiến ai nấy đều cho là Ren đã kàm chuyện đó.
- Cậu… - đang định hỏi điều gì đấy nhưng thấy Min cậu không hỏi nữa.
Trong ánh mắt Ren như rất muốn giải thích chuyện vừa xong nhưng điều gì đó khiến cậu không nói được.
Min hỏi thăm:
- Rin cậu không sao đấy chứ, may mà tránh kịp.
Min quay lên trên trách móc với Ren: - Sao cậu chơi dại vậy nguy hiểm quá có biết không hả.
Rin vẫn nhìn Ren với vẻ tức giận nhưng trong cô luôn muốn cậu ta giải thích điều đó nhưng Ren đã không nói một lời nào. Cậu quay lưng bỏ đi một cách phũ phàng. Ren vừa đi xuống đâm ngay phải Iron đang đi lên.
- Nè Ren, cậu…
Ren không nói gì mà lặng lẽ rời khỏi đó. Iron thấy thái độ không tốt của cậu bạn mình liền lên trên nghe ngóng hóng hớt chuyện.
Buổi sau, mỗi lần thấy Ren là Rin luôn tỏ thái độ không ưa. Ren vẫn ngồi phía cuối lớp cạnh Mi. Rin ngồi bàn thứ hai, Lệ thấy thế chạy lại ngồi cùng.
- Nè, cậu có vấn đề gì mà có vẻ nhức nhối vậy.
- không sao đâu mà.
- Hey, có gì cứ nói đi, mình cũng sắp thành bạn thân rồi mà có gì thì cũng phải nói hết ra chứ.
-Ừm . Mà tui với cậu là bạn thân hồi nào vậy?
- Sắp rồi nè. Tôi chấp nhậ yêu cầu của cậu luôn. Tôi cũng đang cần tiền mà. Bạn bè giúp đỡ nhau trong hoạn nạn là bạn thân còn gì nữa.
- Cậu đồng ý hả.
- Ừm, hì. Trông đám con trai tổ mình kìa, suốt ngày tụ tập trêu đùa với mấy đứa Nhàn với Mi lớp mình thôi. Rin à, cậu có cách nào để chúng chơi với mình không?
- Cái đấy tôi chịu, tôi mới vào năm ngoái, cậu vào lớp trước tôi mà.
- ừm thì vì tôi không thích chơi với mấy dạng Mi với Nhàn, chúng kiểu gì ý.
Có tiếng hô to từ đằng sau:
- Oh, tao ù nè bọn mày. - Nam có vẻ phấn khởi.
-Hey, cái tên Nam Lô này, chơi 5 thắng cả 6 rồi còn đâu._ Tuyên kêu ca.
Cả đám con tai đang chơi bài ăn tiền, từ đầu đến giờ người thắng nhiều nhất là Nam khiến đứa nào cũng hãi.
- Hey, thắng lớn wa, đúng là đen tình đỏ bạc mà.hahaha._ Nam được thể vênh váo.
- Được rồi, tao không tin số mày hên vậy, chơi tiếp để tao kéo lại đã.
Rin ngồi đấy quay xuống nói: - Thua thì thôi, kéo lại nhỡ lại thua thì sao?
- Hey, bà không phải lo, bọn tôi quyết tâm kéo lại mới được.
- À, đúng rồi, Rin, Lệ có chới không.
- Oh, không tôi là nữ chơi gì chứ, tôi không biết đâu._ Rin có vẻ khiêm tốn nói.
Lệ đồng tình với Rin:
- Tôi cũng vậy.
Đám con trai có vẻ khinh:
- Hey, con gái lớp mình đúng thật là, kém quá mà.
Bông nói chen vào: - thế mới là con gái chứ, ha.
- Thôi thôi các bà kém quá ak.
- Vậy muốn nâng cấp girl lớp mình thì phải bắt các bà các cô chơi chứ.
- Ừm đúng, toàn con trai chơi với nhau thì cũng buồn thật.
Bông nói chen vào: - Ay za, tui biết ý đồ của mấy ông rồi, các ông định rủ con gái đánh thua phải trả tiền ý gì.
Cả lũ đồng thanh: - Đúng vậy còn gì.
Rin và Lệ chỉ ngồi cười, Piza thấy thế nhắm ngay:
- Nè bà già Rin hơi bị nhiều tiền đấy, bắt cóc đê.
- Gì? _ Rin không hiểu.
Piza đi lại kéo Rin bắt cô chơi: - Tôi nghĩ cậu nên chơi hộ tôi mấy ván, tôi đang thua đây nè, chơi phỏm đấy. Cậu biết chơi không?
- Ơ, ơ…biết chút ít thôi à. - Rin hơi lúng túng. Được, chơi thì chơi, tôi chỉ sợ mấy ông chạy không kịp thôi.
- Thôi Piza con gái không nên cho chơi, nhất là Rin, làm gì có tiền cho ông vay._ Việt nhí nhảnh nói.
Rin vờ tức giận.
- Why, why not me.
Thôi lậy người, con dốt nhất môn Ánh Tiêng đấy.
- Thôi nha, cứ để cậu ấy thử, thua phải giả tiền.
Rin gật nhẹ, ăn nói xòng phẳng như dân bài chuyên nghiệp
- Ok tiền long không thanh vấn đề.
Rin tỏ vẻ oai ngồi xuống chỗ ghế Piza nhường. Việt hỏi:
- Mọi người, sẵn sàng chưa? Are you ready?
- Thôi bỏ qua, chia đi còn bày đặt tiếng em nữa. - mọi người phàn nàn vì đang nô nức muốn chơi mà Việt thì cứ kéo dài thời gian.
Lát sau, chỉ nghe tiếng của Rin:
- Oa, ù rồi, mấy người đưa tiền đây.
Piza ngồi cạnh vui lây: - Cậu chơi cừ phết thây.
Đám bạn ngồi cạnh ngẩn ngơ nhìn nhau: - Trời, thế mà bảo không biết chơi, thắng liên tiếp 6 ván rồi còn gì.
- Ấy, không có chi, chắc tại hôm nay số đỏ thôi. - ố ý tỏ vẻ kiêu căng
- Trông yếu ớt như vậy mà team cứng kinh. Được, phải cẩn thận với nữ sát thủ đào hoa này mới được.
Trống đã đánh vào học nhưng vì say chơi nên mọi người vẫn bàn tán. Cô giáo dậy Sinh bước một cách ngỡ ngàng khiến học sinh cũng ngạc nhiên. Đám bạn đang chơi bài vẫn mải chơi.
- Chúng bay, chui hết vào đây, tui xử lí một đợt.
- Ok luôn chẳn có chi là ta đây không giám, cứ…
Bông hô: - Nè, cô giáo vào rồi.
Cả đám nhanh chóng cầm hết bộ khơ giấu đi rồi ai về chỗ người nấy.
Cô giáo nghiêm nghị ngồi trên bục.
- Các anh chị giỏi nhỉ, cô giáo vào còn chơi. Ra ngoài đứng canh cửa cho tôi_ giọng nói cũng có phần hơi nhí nhảnh.
Tiếng oh lớn phát ra từ phía dưới lớp. Đám bạn rủ nhau chơi bài nhìn nhau cười rồi lần lượt đứng hết ra cửa lớp, Rin cũng ra cùng.
- Nè, sao cậu lại đi. Cô giáo à, bạn nữ này có chơi đâu, tại em nhờ bạn giúp chút thôi làm gì phải đứng.
Cô giáo kéo chiếc kính xuống sống mũi nhìn với vẻ khó hiểu.
Rin biết ý cô đẩy Piza ra ngoài: - cô giáo, không có gì đâu, em cũng chơi, để em đứng phạt cùng mấy bạn ạ.
Cả đám đứng xếp hàng ngang ngoài cửa. Piza nói với Rin :
- Cậu ngốc thật quá không phải ngốc vừa nữa, đã xin cho ở trong lớp rồi còn muốn ra ngoài.
Việt chen vào: - Ngốc là điều quá bình thường luôn bình thường mà.
- Cái thằng này, suốt ngày bình thường được.
Đám con trai trêu: - ay trà, đôi này có vấn đề nha, bênh nhau cơ đấy.
- Nè, mấy ông nói gì vậy hả…. mún cho ăn đập hả.¬¬ - vở tức giận.
- Êu, sợ quá, thôi không giám nữa.
Rin cười tủm một cái: - Piza, theo tôi biết cậu rất trọng chữ tín đúng không? Mọi người vớ vẩn, cậu ta nhờ tôi chơi khiến tôi cũng bị phạt nên phải xin là phải rồi.
- Ôi, kệ xin xỏ gì._ Việt nói.
- Ừm, đúng đấy, chửi thì nghe, đánh thì chịu, chẳng sao?_ Rin thản nhiên nói
Nam và Tuyên chỉ cười tủm tỉm, Piza tò mò: - nè, cười cái gì vậy hả.
- Hahaha không nhịn được cười nữa, piza, khóa quần cậu tuột kìa.
Piza giật mình quay ngay vào tường để kiểm tra nhưng thật may là không phải.
- Nè, tên Nam Lô kia, sao giám trêu tôi hả, Rin đang ở đây nè.
Cả đám cườ ầm lên. Tuyên trêu: - Tại ông hỏi cười tủm cái gì mà thì là cái đấy hahaha.
- Hưm, cứ thấy người ta hiền lại bắt nạt thôi.
- Gì cơ, hiền á, có phét không đấy.
Cô giáo thấy tiếng ồn nói vọng ra: - Nè, các anh làm gì mà có vẻ vui vậy, có cần tôi ra góp vui không đây.
- Á…á không đâu ak, bọn em đang giúp Piza sửa khóa quần thôi ạ.
Piza quay sang tát sượt đầu Việt:
- Nè ông hơi đểu đấy nha, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Nam ghé sang hỏi Rin: - Nè, theo đánh giá của cậu thì trong bọn tôi ai là đẹp trai nhất nào?
Rin ấp úng nhìn quanh, tên nào cũng tỏ vẻ trẻ con để Rin nhận xét. Việt nói:
- Không phải xem xét nhiều, tôi là đệp nhất rồi.
Nói xong nịnh Rin bằng cách vuốt lại chút tóc mái cho Rin.
- Ông Việt gian nói nhầm rồi tôi to béo, trông mới khôi ngô nam tính chứ, ông xem ông kìa, trắng chợt như con gái ấy có phải ái không.
- Gì, ông ông già này giám nói tôi ái hả. Rin thế tóm lại ai đẹp trai nhất nào?
- Ờ…ờ… chẳng biết, không ai xấu nhưng chỉ giống con gấu thôi, có mỗi…(trong đầu nghĩ khuôn mặt của Ren nhưng cô lại nói đến người khác)…Min là đẹp trai nhất rồi.
- Êu, tưởng gì, lại là Min, cậu ta bình thường thôi mà, theo tôi thấy Ren hơn ý chứ.
- Há.
- Ren mà không phải thì chắc là tôi rồi hehe. Trông vậy thôi nhưng Min không tốt như cậu nghĩ đâu.
- Gì mà không tốt, tôi thấy cậu ta cũng được mà. Chắc chắn là hơn Ren rồi.
- Hehe chưa biết được đâu nha, nhỡ đâu tên Ren hào hoa đó lại hơn thì sao?
- Trời mấy tên càng đào hoa thì càng chẳng ra gì.
Rin suy nghĩ lại chuyện chậu hoa rơi xít trúng mình buổi trước lại thấy bực cái tên Ren đó.
- Thôi mọi người, nhắc đến cậu ta làm gì, chuyển chủ đề đi.
Vừa nói xong Ren từ trong lớp đi ra ngoài, cậu chỉ nhìn qua mấy đứa bạn đứng ngoài, nhưng không nhìn Rin. Rin thấy Ren đi ra cũng quay đi, tỏ thái độ không thích.
- Nè, cậu ta hay bỏ học gớm nhỉ, đi đâu được vậy.
- Thôi kệ người ta đi, công tử bột mà chấp gì.
Piza nhớ ra điều gì đó nói: - À, Rin cậu với bọn Tam Hổ thế nào rồi?
- Chẳng có gì, bình thường.
- Sao lại đắc tội bọn nó, nhỡ nó trả thù thì sao, hình như bọn này dạo này cũng đi với Ren đấy.
- Vậy thì sao chứ, kệ đến đâu thì đến.
Nam cổ động: - Máu đấy, giờ mới biết bạn Rin không biết sợ trời sợ đất là cái gì nha.
Việt gợi ý: - Có trò này, nếu cậu mà thuần phục được 3 con hổ đực đó bọn tôi gọi cậu là chị luôn.
- Thật không, chắc chắn chứ - thái độ phấn khởi.
- Mọi người đồng ý không hả?
Cả đám đồng thanh: - Ok.
- Nhưng nếu không được phải gọi tôi bằng anh và đãi ăn chè nha.
- Ok, chuyện nhỏ.
- Nè, thế cậu cố tiền rồi hả, dạo này đại gia gớm nha.
- Gì đâu, tiền vừa chơi thắng nè.
Tiếng đồng thanh: - Há… - ngất ngay tại chỗ.