*Nhà hắn*
- Cô định hát bài gì? _ Ngồi trong phòng nhạc của nhà hắn, cả 2 ngồi im lặng rồi hắn lên tiếng ( nhà giàu ghê)
- Còn anh muốn hát bài gì? _ Nó hỏi ngược lại
Suy nghĩ một hồi rồi 2 người đồng thanh nói...
- Yêu một người có lẽ _ Cả 2 đều đồng thanh lên tiếng rồi lại nhìn nhau ngạc nhiên
- Vậy tập hát thôi, để tôi mở beat _ Dứt lời hắn mở nhạc lên
“ Gỉa vờ như tất cả mọi thứ chưa xảy ra với anh
Lập lờ những thứ ngay trước mắt anh chẳng cần sợ sai
Nụ cười khi ấy giờ đã khác trôi về nơi rất xa
Ánh mắt cũng thật lạ nhìn thật khác với những ngày qua
Tiếng nói yêu anh yêu anh muôn nơi không tồn tại nơi đây
Ký ức bên em bên em chơi vơi trôi dần xa nơi đây
Điều gì đến rồi sẽ đến rồi sẽ đến
Trái tim em giờ đây đang quan tâm về một ai khác
Nước mắt còn rơi mãi chẳng nhòa đi vết son ( nó)
Giá như một cơn gió cuốn trôi đi bóng hình đó
Và có khi chẳng thể biết rằng là nơi phía sau vẫn luôn có anh
Vẫn luôn có anh âm thầm đứng gượng cười
Yêu một người có lẽ chỉ cần cho hết đi
Ngắm nụ cười hạnh phúc vô tư không sầu bi
Trái tim chẳng thể giữ lý trí kết thúc đi những giấc mơ
Người cố chấp luôn là anh luôn là anh, vẫn luôn là anh ( nó)
Khoảng cách giờ đây đang lớn dần thêm từ nay chẳng có ngày mai
Chẳng trách giờ đây em đã vội quên say đắm nơi ấy cùng ai
Cố nuối tiếc cũng chẳng được gì, cố níu kéo cũng chẳng được gì
Anh là anh, em vẫn là em nhưng không phải là của nhau nữa rồi
Vậy đi từ nay chẳng có hồi âm, chẳng còn lời nào cho nhau
Thôi bận tâm anh không cần đâu, giọt lệ này tự mình anh lau
Đừng nên cố níu giữ nhớ nhung mệt nhoài
Đã quá trễ để quay trở lại, trái tim em giờ đang nhớ ai ”
Nhạc ngừng, hắn ngạc nhiên nhìn nó. Nó hát rất hay, có thể còn hơn ca sỹ nữa. Giọng hát rất trong và có cảm xúc trong đó. Giọng hát đó dường như có thể khiến người khác mê hoặc, hắn nhìn nó một hồi lâu.
Nó cũng ngạc nhiên khi nghe hắn hát, chưa bao giờ nó nghe hắn hát và cũng chưa từng nghe bất cứ con trai nào hát với mình. Hắn hát rất hay, giọng lại rất hợp với bài hát. Hơi trầm, lên giọng xuống giọng đúng nhịp. Bất giác tim cô đập nhanh hơn... Rồi khuôn mặt cô đo đỏ
Thấy cô gái trước mặt hắn mặt đỏ lên, hắn mỉm cười như thiên thần nhìn nó. Nhìn nó bây giờ rất đáng yêu, khuôn mặt như trái cà chua í. Không cầm được bản thân, hắn đưa tay nhéo má nó. Càng nhéo lại càng thấy nó đáng yêu. Hành động của hắn khiến tim nó đập nhanh hơn, hình như là nhân cách thứ nhất??? Khó lắm nó mới khống chế được rồi gạt tay hắn ra.
- Tôi về đây. Mai tôi lại đến tập _ Lạnh lùng nói rồi nó đi về
- Em thật đáng yêu đấy, Băng à _ Hắn mỉm cười nhìn bóng nó đi về
End chap 16 ( Xin lỗi mọi người vì hơi ngắn nha =((, chắc chap sau cũng ngắn á)