• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Soba nói tiếp:

[ Tớ không rõ nhưng có thể hệ thống sẽ cho cậu cơ hội sống lại vì cậu đã hai lần giúp gia đình mình tránh được kế hoạch của Phó gia. ]

[ Có gì tớ thông báo sau! ]

Soba đột nhiên biến mất, để lại Hạ Nhi đang hoang mang!

Một lát sau xuất hiện trở lại.

[ Ký chủ, tin tốt nè! hệ thống chấp thuận cho cậu sống lại kèm theo một phần thưởng cho cậu đó! ]

Hạ Nhi nghiêng đầu đặt nghi vấn: Phần thưởng gì cơ?

Tiểu hệ thống phổ biến:

[ Khi tỉnh dậy kí chủ sẽ nhận được năng lực biết ai đang nói dối thông qua làn khói. Người nói dối sẽ phát ra làn khói đỏ, màu càng đậm thì lời nói càng dối trá, ngược lại nói thật thì có làn khói màu trắng. ]

[ Năng lực này cộng thêm việc được sống lại là phần thưởng hệ thống cho cậu vì né được nhiều âm mưu của Phó gia, mà kèm theo điều lệ: Thứ nhất, nếu cậu hôn mê một lần nữa thì sẽ chết nên cẩn thận đi! ]

[ Thứ hai, sau khi tỉnh lại diễn biến sẽ khác kiếp trước đến 80%, vốn dĩ gần đây tình tiết nó đã khác rồi. Điều này đồng nghĩa Phó gia sẽ có âm mưu và hành động khác kiếp trước. ]

Hạ Nhi gật đầu, đã hiểu lời Soba nói và cô quyết tâm sẽ không để bản thân hôn mê lần nữa.

_____________________________

Trở lại với hiện tại, cả gia đình thay phiên trông chừng Hạ Nhi, không khí đắm chìm trong sự yên lặng, chả ai nói gì chỉ biết nhìn Hạ Nhi đang nằm thở máy.

_______________________

« Ở Phó gia hiện tại. »

- Sơ Vỹ, Mẹ sẽ giả vờ đến thăm con nhóc đó thăm dò xem nó thật sự đã chết chưa, con muốn đi không?

Nghe bà ta hỏi vậy, Sơ Vỹ đồng ý không do dự, ánh mắt cậu dường như rất mong điều đó.

Họ di chuyển và mất mười lăm phút tới nơi, Phó phu nhân biết được phòng Hạ Nhi đang nằm nên đi tới đó, vừa hay bà ta thấy Kỳ Đông và Vũ Kiệt từ trong đi ra nhưng bà ta không để ý.

Còn Kỳ Đông và Vũ Kiệt thấy Sơ Vỹ đột nhiên họ lườm cậu một cái. Điều này khiến Sơ Vỹ chú ý.

'Cạch'

Bà ta niềm nở chào hỏi: Chào Lục phu nhân, các vị thiếu gia.

- Tôi dẫn Sơ Vỹ đến thăm Lục tiểu thư, con bé thế nào rồi?

Lục phu nhân trả lời:

- Cảm ơn Phó phu nhân quan tâm, Hạ Nhi bây giờ chưa thể tỉnh lại!

Nghe câu trả lời như ý muốn của mình, với việc thấy Hạ Nhi đang nằm chống chọi với cái chết như vậy, bà ta lén nở nụ cười bí hiểm và ánh mắt đầy thỏa mãn nhìn về Hạ Nhi.

Phó Sơ Vỹ thì ngược lại, cậu xin phép được đến gần Hạ Nhi, khi đến gần sắc mặt cậu tái mét khi thấy tình trạng hiện tại của cô, lo sợ bà ta thấy biểu hiện này, cậu vội vã lấy lý do đi vệ sinh để ra ngoài.

Nhưng vừa bước ra cửa, có một thế lực túm cổ áo và ép cậu vào tường.

Sơ Vỹ:???

- Hư... ức... Hoắc Kỳ Đông cậu làm gì túm áo tôi vậy?

Hoắc Kỳ Đông trừng mắt nhìn vào mắt Sơ Vỹ.

- Phó Sơ Vỹ, nói cho tôi biết, cậu xuất hiện ở đây làm gì?

Sơ Vỹ đáp rằng: Không thấy sao còn hỏi? Tôi đến thăm Hạ Nhi.

- Nhưng cậu buông tôi ra trước đã mau lên!

Kỳ Đông lẫn Vũ Kiệt áp sát Sơ Vỹ vô tường, Kỳ Đông không những không buông mà lực nắm càng mạnh hơn.

- Hahaha! Nè Phó thiếu gia cậu có tư cách gì mà đến thăm em ấy? Cậu là người giở trò gì với ly nước của em ấy phải không?

- Hôm đó không có ai tiếp xúc với Hạ Nhi trừ tụi tôi và cậu. Khai thật đi!

Sơ Vỹ đột nhiên toát mồ hôi lạnh khi nghe Kỳ Đông hỏi câu trúng tim đen, cậu ta vẫn ráng lấy bình tĩnh.

- Hồ đồ! Cậu đừng nghĩ mình là người Hoắc gia tôi sẽ nhịn nha. Bằng chứng đâu nói tôi hại em ấy?

Vũ Kiệt lên tiếng, liếc mắt dòm cậu ta và đáp lại:

- Phó Sơ Vỹ, cậu nghĩ tôi không biết tính cách cậu à?

- Mặc kệ cậu chối hay không thì tôi cũng sẽ điều tra ra thôi.

Sơ Vỹ đẩy mạnh Kỳ Đông ra, chỉnh sửa lại áo của mình. Cậu bắt đầu khiêu khích hai người họ.

- Đâu phải có mỗi mình tôi tiếp xúc với Lục tiểu thư, hai cậu mới là người đáng ngờ đấy!

- Không phải hai cậu là người lấy đồ ăn với nước uống cho em ấy sao? Lỡ đâu người giở trò là hai cậu?

- Nói tôi không có tư cách thăm em ấy vậy thì hai cậu lấy lý do chính đáng gì?

- Trong khi hai người cũng đáng ngờ?

Đối mặt với lời khiêu khích, Kỳ Đông và Vũ Kiệt im lặng vài giây, sau đó đối mắt trả lời.

Kỳ Đông lên tiếng trước:

- Lý đó chính đáng gì à?

- Tôi thích Hạ Nhi và tôi cũng là bạn của em ấy, lý do đủ rồi chứ?

- Phó thiếu gia nãy giờ cậu gây áp lực tâm lý cho tụi tôi sao?

- Cậu lầm rồi đó!

Còn Vũ Kiệt thì nghiêm túc đáp: Không cần cậu thách thức tụi tôi, vì em ấy cả Hoắc gia và Lý gia sẽ hỗ trợ những gì Lục gia cần để vạch trần hung thủ.

- Cậu nên cầu mong người hạ độc không phải mình đi!

Sơ Vỹ trơ mắt ra nhìn bọn họ.

Phút sau anh hùng hổ hét vào mặt Kỳ Đông.

- Hoắc Kỳ Đông, cậu nói thích Hạ Nhi là ý gì?

Kỳ Đông đáp:

- Cậu làm gì kích động vậy? Cậu từng thích Thẩm tiểu thư thì cũng biết rõ ý tôi rồi mà?

Kỳ Đông và Vũ Kiệt bỏ đi, để lại Sơ Vỹ đang bối rối, lúc này lòng anh như lửa đốt khi nghe Kỳ Đông nói thích Hạ Nhi. Sơ Vỹ quay mặt vô tường, tay không ngừng run rẩy chạm vào ngực mình.

- Hồi nãy mình thật sự muốn đấm cái tên Hoắc thiếu gia đáng ghét kia một phát khi nghe cậu ta nói vậy.

- Rốt cuộc dạo này mình bị làm sao vậy Phó Sơ Vỹ?



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK