Lúc này, nằm bên trong hang động có rất nhiều bộ thi thể, trong đó có cả nam lẫn nữ chiến sĩ, vết thương đều do độc trùng cắn phải, thế nên thảm trạng của bọn họ khó có thể tưởng tượng được, hình dáng thi thể lúc này đều bị biến dị, thậm chí có vài cỗ thi thể còn lưu lại dấu vết bị độc trùng gặm qua. Có thể nói, những chiến sĩ này chết rất thê thảm.
Mà thủ lĩnh của bọn họ, người thủ vệ cuối cùng của bộ tộc Người Báo, Mông Lộ. Nàng đang bị một người đàn ông trẻ tuổi đạp dưới chân mình. Ở trên người của nàng, hầu như đều là vết thương, cho dù khuôn mặt cũng bị hủy đi hơn phân nửa. Tuy nàng vẫn chưa bị giết chết, nhưng thảm trạng lại thê thảm hơn đám thi thể kia quá nhiều.
“Ta đã nói qua, nơi này chính là lãnh địa của ta. Chỉ có ta mới có thể trở thành tộc trưởng của các ngươi. Vậy mà các ngươi lại dám cấu kết với con tiện nhân kia, đem chức vị tộc trưởng của ta đoạt đi. Hơn nữa, còn muốn đem ta ném vào bên trong động trùng. Các ngươi cho rằng, con tiện nhân đó có thể dẫn dắt bộ tộc trở nên huy hoang như trước đây thật sao?”
Tên nam nhân trẻ tuổi đạp trên ngực của Mông Lộ, hắn tên là Lâu Khắc, vốn là con trai trưởng của tộc trưởng đời trước, cũng chính là kẻ đã bị thiếu nữ tộc trưởng ra lệnh ném vào bên trong động trùng. Nhưng nàng dù có nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ đến kẻ này lại có thể cấu kết được với tộc lão, người canh giữ động trùng để thoát ra ngoài được.
Hắn lúc này vô cùng đắc ý, vừa giẫm đạp lên trên ngực của Mông Lộ, vừa đưa mắt nhìn quét qua những tên chiến sĩ còn sót lại.
Mà bên cạnh hắn, ngoài tộc lão khống chế độc trùng ra, thì còn có một người đàn ông trung niên lúc trước cũng bị đem ném chung vào trong động trùng. Người này tên là Ba Đặc, cũng là một tên chiến sĩ cao cấp bên trong bộ tộc. Hơn nữa, địa vị của hắn trước đây cũng tương đối cao quý, là em trai của tộc trưởng đời trước. Đáng tiếc, tên này không có tài cán gì, nhưng âm mưu quỷ kế thì lại rất nhiều. Hắn vì biết bản thân không thể nào cạnh tranh đươc chức vị tộc trưởng với Lara, nên liên tục xuối giục, cũng như lợi dụng Lâu Khắc để hắn tranh thủ đoạt đến chức vị tộc trưởng trong tay.
Bất quá, Lâu Khắc thì lại không biết chuyện này, hắn vô cùng cảm kích vì Ba Đặc luôn luôn ủng hộ mình, còn có ý định sau này sẽ để Ba Đặc trở thành đại trưởng lão của bộ tộc.
“Lâu Khắc, ngươi là tên khốn kiếp, ngươi vậy mà dám giết chiến sĩ của bộ tộc, dám đem tộc nhân của chúng ta chà đạp, ngươi không xứng để trở thành tộc trưởng đời tiếp theo của bộ tộc!”
Lúc này, một nữ chiến sĩ đang bị trọng thương, nhìn thấy Lâu Khắc giẫm đạp lên đội trưởng của mình, đem đồng đội của mình giết chết. Nàng nhất thời nhịn không được, liền hướng về phía Lâu Khắc chỉ tay mắng.
Nhưng ngay lập tức, một lưỡi cốt đao sắc bén lướt qua, đem đầu lâu của nàng cắt đứt, lăm long lóc dưới mặt đất, rơi xuống trước miệng một con độc trùng đang nằm ở gần đó, để nó bắt đầu đem đầu lâu của nàng vừa gặm nhấm, vừa nhai nuốt. Chúng kiến cảnh tượng này, đừng nói là những người phụ nữ cùng trẻ em của bộ tộc, cho dù là các chiến sĩ đã từng chứng kiến qua vô số máu tanh, vẫn nhịn không được muốn nôn ọe một trận.
“Hừ, Lâu Khắc bây giờ chính là tộc trưởng của các ngươi, tên của hắn, một đám thấp kém các ngươi có thể tùy tiện gọi ra như vậy sao? Ta nhắc lại thêm lần nữa, kẻ nào phục tùng mệnh lệnh của tộc trưởng thì kẻ đó có thể sống tiếp. Kẻ nào dám làm trái lại mệnh lệnh của ngài ấy, thì hãy nhìn lấy những bộ thi thể dưới đất này để nghiệm chứng đi!”
Kẻ vừa ra tay đem nữ chiến sĩ kia giết chết là Ba Đặc. Hắn lúc này mượn nhờ uy thế của tân tộc trưởng, nên liền trở nên vô cùng hung ác cùng tàn nhẫn. Chỉ cần người không chịu phục, đều trở thành vong hồn ở dưới cốt đao của hắn.
“Ngươi…”
Lúc này, mặc dù bị Lâu Khắc áp chế dưới chân, nhưng Mông Lộ vẫn có thể quan sát được hết toàn bộ tình huống diễn ra ở bên trong hang động. Vừa rồi nữ chiến sĩ bị giết chết, chính là một trong những chị em tốt của nàng. Chứng kiến từng người, từng người mà nàng chỉ huy ngã xuống trong tay của những kẻ từng là tộc nhân của mình, trong lòng của nàng vừa tức giận, lại vừa đau xót.
Nàng bây giờ rất muốn vùng lên, đem toàn bộ những kẻ xấu xa này giết chết. Thế nhưng, hiện tại nàng không thể nào đứng dậy được. Ngay cả tính mệnh của nàng cũng không biết bao giờ mất đi. Nhất thời, bên trong hốc mắt của nàng hiện lên hai hàng giọt lệ. Thân là một chiến sĩ, nàng chưa bao giờ cảm thấy bất lực cùng với tủi nhục như vậy.
Thế nhưng, Lâu Khắc lúc này cũng chú ý đến dị dạng ở trên người của nàng. Cho nên, sau khi nhìn thấy nàng buông xuống hai hàng lệ, hắn không những không có một chút đồng tình nào, mà còn vô cùng đắc ý cười to.
“Ha ha ha, ngươi cũng biết thương tâm sao? Ngươi cũng biết rơi lệ sao? Nhưng như thế thì sao chứ? Những kẻ ở đây đều phải quỳ gối ở trước mặt ta. Tất cả các ngươi, những kẻ đã từng muốn ta bị ném vào trong động trùng, các ngươi nhất định phải trả giá cho sự sỉ nhục mà ta phải chịu đựng. Cho dù là con tiện nhân kia, một khi để ta bắt được ả, ta cũng muốn để cho ả nếm thử tư vị bị độc trùng cắn nuốt là như thế nào. Ha ha ha!”
Vừa nói, trong đầu của Lâu Khắc vừa hiện lên hình ảnh vô cùng độc ác. Hắn chỉ muốn đem nữ tộc trưởng dày vò cho đến chết, biến nàng trở thành khôi lỗi mặc cho hắn sai khiến, tùy ý bị hắn đùa bỡn, chà đạp. Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh nàng vặn vẹo quỳ phục ở dưới háng của mình cầu xin tha thứ, trong lòng của hắn đã hưng phấn đến không thể nào nhịn được, động tác trên chân cũng vì thế mà nhấn mạnh xuống, khiến cho Mông Lộ đau đến nghiến răng nghiến lợi, âm thanh hít thở cũng càng lúc càng gấp gáp.
“Hừ, ngay cả nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám đánh chủ ý đến, có phải, ngươi đã chán sống rồi không?”
Nhìn thấy một tên nam nhân trẻ tuổi cầm lấy đầu người bước vào bên trong hang động, không những Lâu Khắc bị hù cho giật mình, mà ngay cả hai người Ba Đặc cùng với ông lão điều khiển độc trùng cũng động dung không kém.
“Ngươi là ai?”
Ánh mắt của Lâu Khắc có chút đề phòng mà nhìn lấy người đàn ông trẻ tuổi trước mặt. Đồng thời, hắn cũng bí mật nháy mắt ra hiệu cho Ba Đặc và vị tộc lão bên cạnh. Chỉ cần có tình huống gì không ổn, bọn họ sẽ dùng hết toàn bộ độc trùng đem kẻ này vây giết.
Nhưng lúc này, người thanh niên trẻ tuổi vẫn không có để ý gì đến động tác nhỏ của bọn họ. Hắn chỉ tùy tiện đem cái đầu người này ném về phía bầy trùng, sau đó lạnh nhạt nói ra.
“Ta là ai không quan trọng. Các ngươi chỉ cần biết rõ, tộc trưởng đương nhiệm hiện tại của các ngươi, chính là nữ nhân của ta là đủ rồi!”
Lúc này, nằm bên trong hang động có rất nhiều bộ thi thể, trong đó có cả nam lẫn nữ chiến sĩ, vết thương đều do độc trùng cắn phải, thế nên thảm trạng của bọn họ khó có thể tưởng tượng được, hình dáng thi thể lúc này đều bị biến dị, thậm chí có vài cỗ thi thể còn lưu lại dấu vết bị độc trùng gặm qua. Có thể nói, những chiến sĩ này chết rất thê thảm.
Mà thủ lĩnh của bọn họ, người thủ vệ cuối cùng của bộ tộc Người Báo, Mông Lộ. Nàng đang bị một người đàn ông trẻ tuổi đạp dưới chân mình. Ở trên người của nàng, hầu như đều là vết thương, cho dù khuôn mặt cũng bị hủy đi hơn phân nửa. Tuy nàng vẫn chưa bị giết chết, nhưng thảm trạng lại thê thảm hơn đám thi thể kia quá nhiều.
“Ta đã nói qua, nơi này chính là lãnh địa của ta. Chỉ có ta mới có thể trở thành tộc trưởng của các ngươi. Vậy mà các ngươi lại dám cấu kết với con tiện nhân kia, đem chức vị tộc trưởng của ta đoạt đi. Hơn nữa, còn muốn đem ta ném vào bên trong động trùng. Các ngươi cho rằng, con tiện nhân đó có thể dẫn dắt bộ tộc trở nên huy hoang như trước đây thật sao?”
Tên nam nhân trẻ tuổi đạp trên ngực của Mông Lộ, hắn tên là Lâu Khắc, vốn là con trai trưởng của tộc trưởng đời trước, cũng chính là kẻ đã bị thiếu nữ tộc trưởng ra lệnh ném vào bên trong động trùng. Nhưng nàng dù có nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ đến kẻ này lại có thể cấu kết được với tộc lão, người canh giữ động trùng để thoát ra ngoài được.
Hắn lúc này vô cùng đắc ý, vừa giẫm đạp lên trên ngực của Mông Lộ, vừa đưa mắt nhìn quét qua những tên chiến sĩ còn sót lại.
Mà bên cạnh hắn, ngoài tộc lão khống chế độc trùng ra, thì còn có một người đàn ông trung niên lúc trước cũng bị đem ném chung vào trong động trùng. Người này tên là Ba Đặc, cũng là một tên chiến sĩ cao cấp bên trong bộ tộc. Hơn nữa, địa vị của hắn trước đây cũng tương đối cao quý, là em trai của tộc trưởng đời trước. Đáng tiếc, tên này không có tài cán gì, nhưng âm mưu quỷ kế thì lại rất nhiều. Hắn vì biết bản thân không thể nào cạnh tranh đươc chức vị tộc trưởng với Lara, nên liên tục xuối giục, cũng như lợi dụng Lâu Khắc để hắn tranh thủ đoạt đến chức vị tộc trưởng trong tay.
Bất quá, Lâu Khắc thì lại không biết chuyện này, hắn vô cùng cảm kích vì Ba Đặc luôn luôn ủng hộ mình, còn có ý định sau này sẽ để Ba Đặc trở thành đại trưởng lão của bộ tộc.
“Lâu Khắc, ngươi là tên khốn kiếp, ngươi vậy mà dám giết chiến sĩ của bộ tộc, dám đem tộc nhân của chúng ta chà đạp, ngươi không xứng để trở thành tộc trưởng đời tiếp theo của bộ tộc!”
Lúc này, một nữ chiến sĩ đang bị trọng thương, nhìn thấy Lâu Khắc giẫm đạp lên đội trưởng của mình, đem đồng đội của mình giết chết. Nàng nhất thời nhịn không được, liền hướng về phía Lâu Khắc chỉ tay mắng.
Nhưng ngay lập tức, một lưỡi cốt đao sắc bén lướt qua, đem đầu lâu của nàng cắt đứt, lăm long lóc dưới mặt đất, rơi xuống trước miệng một con độc trùng đang nằm ở gần đó, để nó bắt đầu đem đầu lâu của nàng vừa gặm nhấm, vừa nhai nuốt. Chúng kiến cảnh tượng này, đừng nói là những người phụ nữ cùng trẻ em của bộ tộc, cho dù là các chiến sĩ đã từng chứng kiến qua vô số máu tanh, vẫn nhịn không được muốn nôn ọe một trận.
“Hừ, Lâu Khắc bây giờ chính là tộc trưởng của các ngươi, tên của hắn, một đám thấp kém các ngươi có thể tùy tiện gọi ra như vậy sao? Ta nhắc lại thêm lần nữa, kẻ nào phục tùng mệnh lệnh của tộc trưởng thì kẻ đó có thể sống tiếp. Kẻ nào dám làm trái lại mệnh lệnh của ngài ấy, thì hãy nhìn lấy những bộ thi thể dưới đất này để nghiệm chứng đi!”
Kẻ vừa ra tay đem nữ chiến sĩ kia giết chết là Ba Đặc. Hắn lúc này mượn nhờ uy thế của tân tộc trưởng, nên liền trở nên vô cùng hung ác cùng tàn nhẫn. Chỉ cần người không chịu phục, đều trở thành vong hồn ở dưới cốt đao của hắn.
“Ngươi…”
Lúc này, mặc dù bị Lâu Khắc áp chế dưới chân, nhưng Mông Lộ vẫn có thể quan sát được hết toàn bộ tình huống diễn ra ở bên trong hang động. Vừa rồi nữ chiến sĩ bị giết chết, chính là một trong những chị em tốt của nàng. Chứng kiến từng người, từng người mà nàng chỉ huy ngã xuống trong tay của những kẻ từng là tộc nhân của mình, trong lòng của nàng vừa tức giận, lại vừa đau xót.
Nàng bây giờ rất muốn vùng lên, đem toàn bộ những kẻ xấu xa này giết chết. Thế nhưng, hiện tại nàng không thể nào đứng dậy được. Ngay cả tính mệnh của nàng cũng không biết bao giờ mất đi. Nhất thời, bên trong hốc mắt của nàng hiện lên hai hàng giọt lệ. Thân là một chiến sĩ, nàng chưa bao giờ cảm thấy bất lực cùng với tủi nhục như vậy.
Thế nhưng, Lâu Khắc lúc này cũng chú ý đến dị dạng ở trên người của nàng. Cho nên, sau khi nhìn thấy nàng buông xuống hai hàng lệ, hắn không những không có một chút đồng tình nào, mà còn vô cùng đắc ý cười to.
“Ha ha ha, ngươi cũng biết thương tâm sao? Ngươi cũng biết rơi lệ sao? Nhưng như thế thì sao chứ? Những kẻ ở đây đều phải quỳ gối ở trước mặt ta. Tất cả các ngươi, những kẻ đã từng muốn ta bị ném vào trong động trùng, các ngươi nhất định phải trả giá cho sự sỉ nhục mà ta phải chịu đựng. Cho dù là con tiện nhân kia, một khi để ta bắt được ả, ta cũng muốn để cho ả nếm thử tư vị bị độc trùng cắn nuốt là như thế nào. Ha ha ha!”
Vừa nói, trong đầu của Lâu Khắc vừa hiện lên hình ảnh vô cùng độc ác. Hắn chỉ muốn đem nữ tộc trưởng dày vò cho đến chết, biến nàng trở thành khôi lỗi mặc cho hắn sai khiến, tùy ý bị hắn đùa bỡn, chà đạp. Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh nàng vặn vẹo quỳ phục ở dưới háng của mình cầu xin tha thứ, trong lòng của hắn đã hưng phấn đến không thể nào nhịn được, động tác trên chân cũng vì thế mà nhấn mạnh xuống, khiến cho Mông Lộ đau đến nghiến răng nghiến lợi, âm thanh hít thở cũng càng lúc càng gấp gáp.
Mà lúc này, ở bên ngoài hang động cũng có một người đang lạnh lùng đi tới, trên tay của hắn còn cầm lấy một cái đầu lâu đang chảy đầy máu tươi. Hắn còn chưa bước vào bên trong hang động, âm thanh trầm thấp đã vang lên.
“Hừ, ngay cả nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám đánh chủ ý đến, có phải, ngươi đã chán sống rồi không?”
Ánh mắt của Lâu Khắc có chút đề phòng mà nhìn lấy người đàn ông trẻ tuổi trước mặt. Đồng thời, hắn cũng bí mật nháy mắt ra hiệu cho Ba Đặc và vị tộc lão bên cạnh. Chỉ cần có tình huống gì không ổn, bọn họ sẽ dùng hết toàn bộ độc trùng đem kẻ này vây giết.
Nhưng lúc này, người thanh niên trẻ tuổi vẫn không có để ý gì đến động tác nhỏ của bọn họ. Hắn chỉ tùy tiện đem cái đầu người này ném về phía bầy trùng, sau đó lạnh nhạt nói ra.
“Ta là ai không quan trọng. Các ngươi chỉ cần biết rõ, tộc trưởng đương nhiệm hiện tại của các ngươi, chính là nữ nhân của ta là đủ rồi!”