Mục lục
Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Bị hắn trực tiếp ôm vào trong ngực, lại cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của hắn phả vào trong mặt. Từ bên trong ánh mắt của Triệu Vũ, thiếu nữ tộc trưởng có thể khẳng định rằng, hôm này mình khó có thể thoát khỏi ma trảo của hắn. Nhưng lúc này, nàng cũng không muốn dễ dàng buông tay như vậy được. Nàng muốn làm người chủ động, không để cho Triệu Vũ trực tiếp không chế mình.





Thế nhưng, Triệu Vũ có thể để cho nàng được như ý nguyện hay sao? Ngay lúc hắn nói xong lời này, cũng không chờ đợi nàng có đồng ý hay không, hắn đã cúi thấp đầu xuống, đem cánh môi của nàng ngậm chặt vào trong miệng.



Oanh…



Đầu óc của thiếu nữ tộc trưởng nhất thời trở nên trống rỗng, hai mắt của nàng mở to, một bộ không thể nào tin nổi mà nhìn lấy người nam nhân trước mặt.



Chỉ có điều, ngay sau đó ánh mắt của nàng bị đôi mắt tà dị của Triệu Vũ nhìn thẳng, toàn bộ linh hồn của nàng giống như bị một cái lỗ đen trực tiếp hút vào, toàn bộ đầu óc của nàng đều mơ hồ một mảnh, mà trái tim của nàng thì lúc này đập lên một trận loạn nhịp.



Thình thịch… thình thịch…



Bản thân nàng cũng không biết đã bị hắn hôn bao lâu, khi đôi môi của nàng đều bị hắn gặm đỏ, cảm giác đều cứng đờ lại. Lúc này, Triệu Vũ mới chịu buông nàng ra, còn luyến tiếc mà tặc lưỡi nói ra: “Chậc chậc, mùi vị này thật sự là không tệ lắm! Nhưng mà, ta có cảm giác như vẫn còn chưa đủ!”



Vốn dĩ vừa mới lấy lại được một chút thanh tỉnh, lúc này lần nữa cảm nhận được hơi thở hừng hực của nam nhân phả vào trong khoang mũi, nàng bất tri bất giác cả người đều cứng đờ lại. Đến cả đầu lưỡi từ lúc nào bị cái lưỡi linh hoạt của nam nhân trước mặt cuốn lấy, nàng cũng không hay biết một chút gì.



“Uhm…”



Lại lần nữa buông ra, lần này Triệu Vũ còn từ trong miệng của nàng kéo lấy một sợi tơ bạc, ánh mắt chăm chú mà nhìn lấy nàng.



“Thế nào, mùi vị của ta có khiến nàng hài lòng hay không?”



Nhìn vẻ mặt vẫn còn chưa kịp hoàn hồn của thiếu nữ tộc trưởng, Triệu Vũ không nhịn được mà cười trêu chọc.



Thế nhưng, thiếu nữ tộc trưởng lần đầu tiên bị người ta khinh bạc như vậy, nàng nhất thời vừa có cảm giác xấu hổ, vừa có một chút tức giận. Ngay sau đó, nàng không nói với Triệu Vũ một lời, trực tiếp đem hắn đè xuống bảo tọa của mình, ánh mắt nghiêm túc nói ra: “Không được, vừa rồi ta còn chưa có một chút cảm giác nào. Lần này, đến phiên ta kiểm tra kỹ năng của ngươi!”



Nhìn ánh mắt kiên định của nàng nhìn về phía mình. Trong một lúc nhất thời, Triệu Vũ cảm giác có chút mộng.



Đây là cái tình huống gì? Vì sao ta lại rơi vào ma trảo của nàng rồi?



Cũng không đợi cho Triệu Vũ lấy lại tinh thần, thiếu nữ tộc trưởng đã không chút khách khí mà đem đôi môi của mình áp xuống, bắt đầu cùng đầu lưỡi của hắn quấn giao một trận.



Đến lúc này, Triệu Vũ mới triệt để ngộ ra, nữ nhân của các bộ tộc người thú là cuồng dã đến như thế nào. Ban đầu nàng còn chưa biết cách hôn môi, nhưng ngay sau đó, động tác của nàng còn so với hắn muốn điêu luyện hơn.



Mãi cho đến lúc hơi thở của cả hai người đều không cách nào hô hấp được nữa, nàng lúc này mới chịu buông tha cho Triệu Vũ, tách người rời ra. Nhưng thân là một nam nhân, Triệu Vũ làm sao có thể chấp nhận bị một nữ nhân đè đầu, cưỡi cổ như vậy được.



Sau khi nàng vừa mới tách ra, còn đang không có một chút phòng bị nào, trực tiếp bị hắn lật người, đem áp ở dưới thân.



“Hừ, dám mưu phản, muốn cướp vị trí của ta sao? Hôm nay, ta nhất định phải trừng phạt nàng mới được!”



“A…”



Thiếu nữ tộc trưởng lúc này chỉ kịp kinh hô lên một tiếng, Triệu Vũ đã nhanh tay luồng sâu vào trong ngực áo của nàng, đem hai con thỏ trắng lơn trên người nàng nắm chặt. Sau đó, hắn không có một chút thương hoa tiếc ngọc nào, trực tiếp đem quần áo trên người của nàng kéo rách, để lộ ra một bộ thân thể săn chắc, vô cùng mê người.



“Tiểu mỹ nhân, ta đến rồi đây!”



Trong miệng của Triệu Vũ âm thầm gầm nhẹ một tiếng. Sau đó hắn vô cùng thô bạo mà đem toàn bộ thân thể của nàng xâm nhập, quyết tâm xông thành, đoạt đất, để cho nàng vĩnh viễn không thể nào phản kháng lại hắn.







Trong lúc Triệu Vũ đang ở bên trong hang động của thiếu nữ tộc trưởng tầm hoang hưởng lạc. Thì lúc này, ở bên ngoài biên giới của bộ tộc Người Báo chừng mấy trăm dặm, bên trong một cái hang núi đá, thân hình chật vật của Regan hiện ra.



Hắn vốn dĩ đã bị Triệu Vũ đánh cho trọng thương, mặc dù thương thế không nặng, nhưng một đường chạy trốn như vậy, hắn thật sự là có chút kiệt lực. May mắn bản thân của hắn còn có một đầu chiến sủng, tuy rằng trên đường chạy đến nơi này, gặp phải không ít trắc trở. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn coi như thoát được một kiếp nạn.



Nhưng sau khi đi đến ngọn núi đá này, bộ dáng của Regan không còn kiểu cách kiêu ngạo, xem thường người khác như trước kia. Thậm chí, hắn còn hướng về phía một tòa núi đá ở trước mặt, khom người xuống hành lễ.

Bị hắn trực tiếp ôm vào trong ngực, lại cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của hắn phả vào trong mặt. Từ bên trong ánh mắt của Triệu Vũ, thiếu nữ tộc trưởng có thể khẳng định rằng, hôm này mình khó có thể thoát khỏi ma trảo của hắn. Nhưng lúc này, nàng cũng không muốn dễ dàng buông tay như vậy được. Nàng muốn làm người chủ động, không để cho Triệu Vũ trực tiếp không chế mình.





Thế nhưng, Triệu Vũ có thể để cho nàng được như ý nguyện hay sao? Ngay lúc hắn nói xong lời này, cũng không chờ đợi nàng có đồng ý hay không, hắn đã cúi thấp đầu xuống, đem cánh môi của nàng ngậm chặt vào trong miệng.



Oanh…



Đầu óc của thiếu nữ tộc trưởng nhất thời trở nên trống rỗng, hai mắt của nàng mở to, một bộ không thể nào tin nổi mà nhìn lấy người nam nhân trước mặt.



Chỉ có điều, ngay sau đó ánh mắt của nàng bị đôi mắt tà dị của Triệu Vũ nhìn thẳng, toàn bộ linh hồn của nàng giống như bị một cái lỗ đen trực tiếp hút vào, toàn bộ đầu óc của nàng đều mơ hồ một mảnh, mà trái tim của nàng thì lúc này đập lên một trận loạn nhịp.



Thình thịch… thình thịch…



Bản thân nàng cũng không biết đã bị hắn hôn bao lâu, khi đôi môi của nàng đều bị hắn gặm đỏ, cảm giác đều cứng đờ lại. Lúc này, Triệu Vũ mới chịu buông nàng ra, còn luyến tiếc mà tặc lưỡi nói ra: “Chậc chậc, mùi vị này thật sự là không tệ lắm! Nhưng mà, ta có cảm giác như vẫn còn chưa đủ!”



Vốn dĩ vừa mới lấy lại được một chút thanh tỉnh, lúc này lần nữa cảm nhận được hơi thở hừng hực của nam nhân phả vào trong khoang mũi, nàng bất tri bất giác cả người đều cứng đờ lại. Đến cả đầu lưỡi từ lúc nào bị cái lưỡi linh hoạt của nam nhân trước mặt cuốn lấy, nàng cũng không hay biết một chút gì.



“Uhm…”



Lại lần nữa buông ra, lần này Triệu Vũ còn từ trong miệng của nàng kéo lấy một sợi tơ bạc, ánh mắt chăm chú mà nhìn lấy nàng.



“Thế nào, mùi vị của ta có khiến nàng hài lòng hay không?”



Nhìn vẻ mặt vẫn còn chưa kịp hoàn hồn của thiếu nữ tộc trưởng, Triệu Vũ không nhịn được mà cười trêu chọc.



Thế nhưng, thiếu nữ tộc trưởng lần đầu tiên bị người ta khinh bạc như vậy, nàng nhất thời vừa có cảm giác xấu hổ, vừa có một chút tức giận. Ngay sau đó, nàng không nói với Triệu Vũ một lời, trực tiếp đem hắn đè xuống bảo tọa của mình, ánh mắt nghiêm túc nói ra: “Không được, vừa rồi ta còn chưa có một chút cảm giác nào. Lần này, đến phiên ta kiểm tra kỹ năng của ngươi!”



Nhìn ánh mắt kiên định của nàng nhìn về phía mình. Trong một lúc nhất thời, Triệu Vũ cảm giác có chút mộng.



Đây là cái tình huống gì? Vì sao ta lại rơi vào ma trảo của nàng rồi?



Cũng không đợi cho Triệu Vũ lấy lại tinh thần, thiếu nữ tộc trưởng đã không chút khách khí mà đem đôi môi của mình áp xuống, bắt đầu cùng đầu lưỡi của hắn quấn giao một trận.



Đến lúc này, Triệu Vũ mới triệt để ngộ ra, nữ nhân của các bộ tộc người thú là cuồng dã đến như thế nào. Ban đầu nàng còn chưa biết cách hôn môi, nhưng ngay sau đó, động tác của nàng còn so với hắn muốn điêu luyện hơn.



Mãi cho đến lúc hơi thở của cả hai người đều không cách nào hô hấp được nữa, nàng lúc này mới chịu buông tha cho Triệu Vũ, tách người rời ra. Nhưng thân là một nam nhân, Triệu Vũ làm sao có thể chấp nhận bị một nữ nhân đè đầu, cưỡi cổ như vậy được.



Sau khi nàng vừa mới tách ra, còn đang không có một chút phòng bị nào, trực tiếp bị hắn lật người, đem áp ở dưới thân.



“Hừ, dám mưu phản, muốn cướp vị trí của ta sao? Hôm nay, ta nhất định phải trừng phạt nàng mới được!”



“A…”



Thiếu nữ tộc trưởng lúc này chỉ kịp kinh hô lên một tiếng, Triệu Vũ đã nhanh tay luồng sâu vào trong ngực áo của nàng, đem hai con thỏ trắng lơn trên người nàng nắm chặt. Sau đó, hắn không có một chút thương hoa tiếc ngọc nào, trực tiếp đem quần áo trên người của nàng kéo rách, để lộ ra một bộ thân thể săn chắc, vô cùng mê người.



“Tiểu mỹ nhân, ta đến rồi đây!”



Trong miệng của Triệu Vũ âm thầm gầm nhẹ một tiếng. Sau đó hắn vô cùng thô bạo mà đem toàn bộ thân thể của nàng xâm nhập, quyết tâm xông thành, đoạt đất, để cho nàng vĩnh viễn không thể nào phản kháng lại hắn.




Hắn vốn dĩ đã bị Triệu Vũ đánh cho trọng thương, mặc dù thương thế không nặng, nhưng một đường chạy trốn như vậy, hắn thật sự là có chút kiệt lực. May mắn bản thân của hắn còn có một đầu chiến sủng, tuy rằng trên đường chạy đến nơi này, gặp phải không ít trắc trở. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn coi như thoát được một kiếp nạn.



Nhưng sau khi đi đến ngọn núi đá này, bộ dáng của Regan không còn kiểu cách kiêu ngạo, xem thường người khác như trước kia. Thậm chí, hắn còn hướng về phía một tòa núi đá ở trước mặt, khom người xuống hành lễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK