Mục lục
Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 

Tuy trong quá trình làm việc cũng có vài kẻ đứng ra phản đối, nhưng hắn cũng thành công thu phục được đại bộ phận thành viên trung tâm của Hắc Long dong binh đoàn. Sau đó, tâm lý của hắn liền bành trướng, bắt đầu đánh chủ ý lên trên người của mấy thiếu nữ bị bắt giam, đem mấy người Khải Đế kéo lên giường của mình, ý định thụ hưởng một đêm tràn đầy xuân sắc.

 

Nhưng đáng tiếc, chính những tính toán này của hắn đã đem hắn dồn vào chỗ chết. Nếu như ngay lúc thu phục được các thành viên của Hắc Long dong binh đoàn, hắn lựa chọn rời đi. Có lẽ, hắn lúc này đã có thể xưng hùng xưng bá ở một phương, cũng không có rơi xuống kết cục như bây giờ.

 

Bất quá, trên đời này tuyệt nhiên không có thuốc hối hận, dù hắn lúc này có muốn thay đổi cũng đã quá muộn rồi.

 

“Đoàn trưởng, xin ngài hãy tha cho ta một mạng đi! Ta sau này sẽ tuyệt đối trung thành với ngài, có thể dùng đến linh hồn khế ước, vĩnh viễn hiệu trung với ngài!”

 

Đối mặt với khí thế áp bách của Hắc Long Vương, Hắc Hùng rốt cuộc cũng chịu đựng không được, đành phải mở miệng cầu xin tha thứ.

 

Nhưng lần này, lời cầu xin của hắn lại không hề có một chút tác dụng nào. Hắc Long Vương lúc này thật sự đã bão nổi. Hắc Long binh đoàn của hắn cất công xây dựng cho đến ngày hôm nay, đi theo hắn lập nên vô số chiến công, khiếp sợ hết toàn bộ thủ lĩnh của các binh đoàn đối lập, không phải chỉ bằng vào sức mạnh của một mình hắn, mà còn dựa vào danh tiếng đệ nhất sát thủ của Talon.

 

Lúc này, Talon bị giết, Tom bị thiêu chết. Một trong hai đoàn trưởng còn sót lại thì đứng ra phản bội. Thử hỏi, Hắc Long Vương có thể chấp nhận được đả kích lớn như vậy sao?

 

“Ngươi, đi chết đi!”

 

Lúc này, Hắc Long Vương không có một chút do dự, liền dùng sức mạnh cánh tay của mình, đem cổ họng của Hắc Hùng trực tiếp bóp nát.

 

Răng rắc…

 

Từ bên trong miệng, mũi, mắt và hai lỗ tai của Hắc Hùng, lúc này máu tươi điên cuồng chảy ra. Cái đầu của hắn cũng gục xuống, xương cổ lúc này đã bị gãy nát không còn nguyên vẹn, hoàn chỉnh. Có thể nói, tử trạng của Hắc Hùng lúc này vô cùng thê thảm. Một đời phó đoàn trưởng của Hắc Long dong binh đoàn, cứ như vậy mà chết đi.

 

Đem cái xác của Hắc Hùng ném sang một bên, ánh mắt của Hắc Long Vương vô cùng ngoan lệ mà nhìn lấy những tên thuộc hạ lúc này bị kinh động kéo tới. Hắn lạnh lùng nói ra: “Đem toàn bộ những nữ nhân bắt được hôm nay thả hết ra ngoài. Đồng thời, toàn bộ thành viên tập hợp. Hôm nay ta muốn chỉnh đốn lại binh đoàn một lần!”

 

Nghe được lời này của Hắc Long Vương, sắc mặt của đám thành viên Hắc Long binh đoàn đều trở nên vô cùng hoảng hốt. Tuy đây không phải là lần đầu tiên Hắc Long Vương chỉnh đốn lại thành viên trong binh đoàn, nhưng đối với bọn họ mà nói, mỗi một lần như vậy, đều báo hiệu cho sự tử vong và trừng phạt.

 

Nhớ lại cảnh tượng vừa rồi Hắc Hùng bị bóp chết ngay tại chỗ, lại tưởng tượng đến tràn cảnh tràn đầy huyết tinh khi trước. Cả một đám nam nhân đều run sợ mà không dám bước đi nửa bước.

 

“Lời của ta, chẳng lẽ các ngươi còn chưa nghe thấy?”

 

Nhìn thấy đám thuộc hạ vẫn còn đứng ngây ra một chỗ, Hắc Long Vương không khỏi tức giận mà rống to một trận, dọa cho cả đám đều kinh hoảng như bầy thỏ rừng, chạy loạn khắp nơi.

 

Nhưng sau khi đám thuộc hạ này đã rời đi hết, Hắc Long Vương cũng nhanh chóng thu hồi lại khí thế trên người. Ánh mắt có chút xấu hổ mà nhìn lấy mấy người Triệu Vũ.

 

“Thành thật xin lỗi, ta không nghĩ đến việc xấu hổ trong nhà lại để cho các vị nhìn thấy. Bây giờ, đám thuộc hạ của ta sẽ nhanh chóng thả người của các vị ra ngoài. Hy vọng, sau này chúng ta có thể cởi bỏ ân oán, cùng nhau liên kết với nhau. Hắc Long binh đoàn của chúng ta, tuyệt đối sẽ không làm cho các vị thất vọng đâu!”

 

Trong lòng của Hắc Long Vương lúc này cũng đang âm thầm tính toán. Hắc Long binh đoàn của hắn hiện tại cao thủ đã hầu như chết sạch. Cả hai tên phó đoàn trưởng đều bị giết chết, trong đó còn có một kẻ do tự tay hắc kết thúc. Mà đệ nhất sát thủ của bọn hắn cũng đi đời nhà ma. Có thể nói, Hắc Long binh đoàn lúc này giống như một cái vỏ rỗng không xác. Ngoại trừ một mình hắn là có đủ thực lực để chấn nhiếp một phương. Thì những kẻ khác, đều chỉ có thể xếp vào nhóm dong binh đoàn hạng hai mà thôi. Một khi có tranh đấu xảy ra, Hắc Long Vương tin tưởng binh đoàn này của mình sẽ đến ngày diệt vong không có bao xa.

 

Tuy những chuyện này không ít thì nhiều đều liên quan đế mấy người Triệu Vũ, nhưng hiển nhiên hắn lúc này lại không có tâm tư đi kết oán với bọn họ. Mà trong lòng hắn chỉ nghĩ đến làm thế nào để kết giao với Triệu Vũ, có được một tôn đại thần như vậy hợp tác. Hắc Long Vương rất tự tin có thể khẳng định, thực lực của Hắc Long binh đoàn nhất định sẽ nhanh chóng khôi phục trở lại, thậm chí bọn hắn còn có thể đạt đến đẳng cấp cao hơn trước đây.

Tất nhiên, tiền đề quan trọng nhất là, Triệu Vũ có thể bỏ qua cho hắn lần này hay không?

 

Tuy trong quá trình làm việc cũng có vài kẻ đứng ra phản đối, nhưng hắn cũng thành công thu phục được đại bộ phận thành viên trung tâm của Hắc Long dong binh đoàn. Sau đó, tâm lý của hắn liền bành trướng, bắt đầu đánh chủ ý lên trên người của mấy thiếu nữ bị bắt giam, đem mấy người Khải Đế kéo lên giường của mình, ý định thụ hưởng một đêm tràn đầy xuân sắc.

 

Nhưng đáng tiếc, chính những tính toán này của hắn đã đem hắn dồn vào chỗ chết. Nếu như ngay lúc thu phục được các thành viên của Hắc Long dong binh đoàn, hắn lựa chọn rời đi. Có lẽ, hắn lúc này đã có thể xưng hùng xưng bá ở một phương, cũng không có rơi xuống kết cục như bây giờ.

 

Bất quá, trên đời này tuyệt nhiên không có thuốc hối hận, dù hắn lúc này có muốn thay đổi cũng đã quá muộn rồi.

 

“Đoàn trưởng, xin ngài hãy tha cho ta một mạng đi! Ta sau này sẽ tuyệt đối trung thành với ngài, có thể dùng đến linh hồn khế ước, vĩnh viễn hiệu trung với ngài!”

 

Đối mặt với khí thế áp bách của Hắc Long Vương, Hắc Hùng rốt cuộc cũng chịu đựng không được, đành phải mở miệng cầu xin tha thứ.

 

Nhưng lần này, lời cầu xin của hắn lại không hề có một chút tác dụng nào. Hắc Long Vương lúc này thật sự đã bão nổi. Hắc Long binh đoàn của hắn cất công xây dựng cho đến ngày hôm nay, đi theo hắn lập nên vô số chiến công, khiếp sợ hết toàn bộ thủ lĩnh của các binh đoàn đối lập, không phải chỉ bằng vào sức mạnh của một mình hắn, mà còn dựa vào danh tiếng đệ nhất sát thủ của Talon.

 

Lúc này, Talon bị giết, Tom bị thiêu chết. Một trong hai đoàn trưởng còn sót lại thì đứng ra phản bội. Thử hỏi, Hắc Long Vương có thể chấp nhận được đả kích lớn như vậy sao?

 

“Ngươi, đi chết đi!”

 

Lúc này, Hắc Long Vương không có một chút do dự, liền dùng sức mạnh cánh tay của mình, đem cổ họng của Hắc Hùng trực tiếp bóp nát.

 

Răng rắc…

 

Từ bên trong miệng, mũi, mắt và hai lỗ tai của Hắc Hùng, lúc này máu tươi điên cuồng chảy ra. Cái đầu của hắn cũng gục xuống, xương cổ lúc này đã bị gãy nát không còn nguyên vẹn, hoàn chỉnh. Có thể nói, tử trạng của Hắc Hùng lúc này vô cùng thê thảm. Một đời phó đoàn trưởng của Hắc Long dong binh đoàn, cứ như vậy mà chết đi.

 

Đem cái xác của Hắc Hùng ném sang một bên, ánh mắt của Hắc Long Vương vô cùng ngoan lệ mà nhìn lấy những tên thuộc hạ lúc này bị kinh động kéo tới. Hắn lạnh lùng nói ra: “Đem toàn bộ những nữ nhân bắt được hôm nay thả hết ra ngoài. Đồng thời, toàn bộ thành viên tập hợp. Hôm nay ta muốn chỉnh đốn lại binh đoàn một lần!”

 

Nghe được lời này của Hắc Long Vương, sắc mặt của đám thành viên Hắc Long binh đoàn đều trở nên vô cùng hoảng hốt. Tuy đây không phải là lần đầu tiên Hắc Long Vương chỉnh đốn lại thành viên trong binh đoàn, nhưng đối với bọn họ mà nói, mỗi một lần như vậy, đều báo hiệu cho sự tử vong và trừng phạt.

 

Nhớ lại cảnh tượng vừa rồi Hắc Hùng bị bóp chết ngay tại chỗ, lại tưởng tượng đến tràn cảnh tràn đầy huyết tinh khi trước. Cả một đám nam nhân đều run sợ mà không dám bước đi nửa bước.

 

“Lời của ta, chẳng lẽ các ngươi còn chưa nghe thấy?”

 

Nhìn thấy đám thuộc hạ vẫn còn đứng ngây ra một chỗ, Hắc Long Vương không khỏi tức giận mà rống to một trận, dọa cho cả đám đều kinh hoảng như bầy thỏ rừng, chạy loạn khắp nơi.

 


Trong lòng của Hắc Long Vương lúc này cũng đang âm thầm tính toán. Hắc Long binh đoàn của hắn hiện tại cao thủ đã hầu như chết sạch. Cả hai tên phó đoàn trưởng đều bị giết chết, trong đó còn có một kẻ do tự tay hắc kết thúc. Mà đệ nhất sát thủ của bọn hắn cũng đi đời nhà ma. Có thể nói, Hắc Long binh đoàn lúc này giống như một cái vỏ rỗng không xác. Ngoại trừ một mình hắn là có đủ thực lực để chấn nhiếp một phương. Thì những kẻ khác, đều chỉ có thể xếp vào nhóm dong binh đoàn hạng hai mà thôi. Một khi có tranh đấu xảy ra, Hắc Long Vương tin tưởng binh đoàn này của mình sẽ đến ngày diệt vong không có bao xa.

 

Tuy những chuyện này không ít thì nhiều đều liên quan đế mấy người Triệu Vũ, nhưng hiển nhiên hắn lúc này lại không có tâm tư đi kết oán với bọn họ. Mà trong lòng hắn chỉ nghĩ đến làm thế nào để kết giao với Triệu Vũ, có được một tôn đại thần như vậy hợp tác. Hắc Long Vương rất tự tin có thể khẳng định, thực lực của Hắc Long binh đoàn nhất định sẽ nhanh chóng khôi phục trở lại, thậm chí bọn hắn còn có thể đạt đến đẳng cấp cao hơn trước đây.

Tất nhiên, tiền đề quan trọng nhất là, Triệu Vũ có thể bỏ qua cho hắn lần này hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK