“Đại hoàng tử, ngài không cần phải hoảng sợ! Toàn bộ hoàng cung này đã bị ta bao vây. Tên cận vệ của nhà vua cũng đã bị đại nhân giết chết. Hiện tại, chỉ cần ngài chịu nghe theo mệnh lệnh của ta, ta sẽ để ngài lên làm vua. Thậm chí, ngay cả công chúa Alice và thánh nữ Merlin, chỉ cần ngài muốn, ta đều sẽ để cho bọn họ ngoan ngoãn trở thành nô lệ của ngài, tùy ngài sai khiến. Ngài cảm thấy thế nào?”
Trước sức ép mãnh liệt từ trên người của Lancelot, Đại hoàng tử William cho dù đã cố gắng cắn chặt hàm răng để tránh bị lời nói của hắn mê hoặc. Nhưng cuối cùng, ánh mắt của Đại hoàng tử đã bắt đầu mờ đi, bên trong hốc mắt hiện lên một đoạn ma văn, khí tức trên người cũng từ từ chuyển đổi, trở nên tà ác, điên cuồng.
“Đúng, ta sẽ là quốc vương của vương quốc này, ta sẽ lấy công chúa Alice làm vợ, để cho thánh nữ Merlin trở thành nữ hầu của ta. Toàn bộ vương quốc đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta, tất cả những kẻ chống đối ta, ta đều sẽ giết bọn họ!”
Nhìn thấy sự biến đổi ở trên người của Đại hoàng tử William, trên mặt của Lancelot nhất thời hiện lên nụ cười hài lòng. Đồng thời, hắn đem năng lực chưởng khống tâm linh của mình, bắt đầu thúc giục cho Đại hoàng tử hành động.
“Đại hoàng tử, ngài như vậy mới chính là người khôn ngoan. Bây giờ, trước hết ngài hãy giúp ta đem nhà vua giết chết. Chính ông ta là kẻ đã ngăn cản, để không cho ngài lên ngôi kế vị. Một khi ngài giết chết nhà vua, thì người kế vị tiếp theo chính là ngài.”
“Đúng, ta nhất định phải giết chết nhà vua, kẻ đã ngăn cản con đường kế vị của ta. Ông ta là một kẻ đáng chết, ta nhất định phải giết chết ông ta!”
Mặc dù nhà vua Arthur lúc này đã vô cùng suy yếu, những toàn bộ lời trò chuyện giữa Lancelot và Đại hoàng tử William ông ta đều nghe hết sức rõ ràng. Trong hốc mắt của nhà vua, hiện lên một tầng đỏ ửng tức giận cùng hoảng sợ. Ông ta không thể nào tưởng tượng ra được, Lancelot vì sao lại có suy nghĩ tàn độc như vậy, muốn dùng chính con trai của mình, để giết chết mình.
“Lancelot, ngươi có bản lĩnh thì hãy giết ta đi, khống chế tâm linh của một đứa trẻ như vậy, thì ngươi chỉ là một kẻ hèn nhát mà thôi!”
Lúc này, Đại hoàng tử William dưới sự xuối giục và điều khiển của Lancelot, đã tự mình đứng dậy, cầm lấy thanh kiếm của nhà vua, từng bước ép sát về phía ông ta.
“Ha ha ha, để ta giết ngài? Đức vua, ngài nghĩ đi đâu vậy? Ta là một người hộ vệ vô cùng trung thành của ngài, ta làm sao có thể giết ngài được chứ, nhà vua đáng kính của ta?”
Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy tức giận cùng tuyệt vọng của nhà vua, trong lòng Lancelot liền nhịn không được mà cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Hắn đắc ý, vừa đi bên cạnh Đại hoàng tử William, vừa nhìn lưỡi kiếm đã từng giúp nhà vua chinh chiến trên mọi chiến trường, giành đi rất nhiều vinh quang. Đồng thời, chính lưỡi kiếm này cũng đã từng cướp đoạt đi sinh mệnh của người phụ nữ mà hắn yêu thương nhất, hoàng hậu Lisa.
Đúng vậy, năm đó Lancelot và hoàng hậu Lisa chính là thanh mai trúc mã của nhau. Nhưng vì hôn ước của hoàng tộc, nên nàng đã trở thành hoàng hậu của vương quốc này. Cũng vì chuyện này, Lancelot đối với nhà vua đã có mâu thuẫn cực kỳ sâu sắc.
Thế nhưng, đó cũng không phải là nguyên nhân chính để dẫn đến việc hắn tạo phản. Mà phải nhắc đến về chuyện của mười năm trước, trong một lần nhà vua đi ra ngoài xem xét việc tuần tra. Không biết là ai đã cố tình sắp đặt, để cho hoàng hậu cùng với Lancelot gặp nhau trong phòng riêng của nàng. Sau đó, nhà vua vừa vặn về tới, dẫn đến ông ta vô cùng phẫn nộ, đem hoàng hậu chém giết ngay tại chỗ. Còn Lancelot thì bị tống vào ngục giam.
Chỉ có điều, nhà vua vẫn luôn luôn phòng bị hắn, mặc dù cho hắn hồi phục chức vị, nhưng không trực tiếp đem binh quyền giao vào tay của Lancelot. Cho nên, trong suốt mười năm nay, Lancelot vẫn luôn âm thầm nhẫn nhịn, chờ lấy cơ hội để đem mối thù giết chết người phụ nữ mà hắn yêu thương nhất trả lại.
Cuối cùng, cho đến hôm nay, cơ hội liền tới. Nhà vua trong lúc đánh nhau với Triệu Vũ đã bị tổn thương nghiêm trọng. Mà đám quý tộc của vương quốc hiện tại đang phân tranh, cướp đoạt quyền lợi của nhau. Thế nên, Lancelot liền liên hệ với ma tộc, đem toàn bộ hoàng cung khống chế, lấy cái chết của nhà vua ra làm vật hiến tế cho mối thù của hắn.
“Giết đi, hãy đem nhà vua giết chết đi!”
Trong đầu của Đại hoàng tử William, lúc này không ngừng vang lên âm thanh xúi giục của Lancelot. Những âm thanh này, chẳng khác nào ma âm, đem tâm linh của Đại hoàng tử làm cho quấy nhiễu. Ánh mắt của Đại hoàng lúc này cũng trở nên đỏ ngầu, hai hàm răng cắn chặt lại với nhau. Sau đó, Đại hoàng tử William trực tiếp vung mạnh kiếm lên, chém xuống.
“Đại hoàng tử, ngài không cần phải hoảng sợ! Toàn bộ hoàng cung này đã bị ta bao vây. Tên cận vệ của nhà vua cũng đã bị đại nhân giết chết. Hiện tại, chỉ cần ngài chịu nghe theo mệnh lệnh của ta, ta sẽ để ngài lên làm vua. Thậm chí, ngay cả công chúa Alice và thánh nữ Merlin, chỉ cần ngài muốn, ta đều sẽ để cho bọn họ ngoan ngoãn trở thành nô lệ của ngài, tùy ngài sai khiến. Ngài cảm thấy thế nào?”
Trước sức ép mãnh liệt từ trên người của Lancelot, Đại hoàng tử William cho dù đã cố gắng cắn chặt hàm răng để tránh bị lời nói của hắn mê hoặc. Nhưng cuối cùng, ánh mắt của Đại hoàng tử đã bắt đầu mờ đi, bên trong hốc mắt hiện lên một đoạn ma văn, khí tức trên người cũng từ từ chuyển đổi, trở nên tà ác, điên cuồng.
“Đúng, ta sẽ là quốc vương của vương quốc này, ta sẽ lấy công chúa Alice làm vợ, để cho thánh nữ Merlin trở thành nữ hầu của ta. Toàn bộ vương quốc đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta, tất cả những kẻ chống đối ta, ta đều sẽ giết bọn họ!”
Nhìn thấy sự biến đổi ở trên người của Đại hoàng tử William, trên mặt của Lancelot nhất thời hiện lên nụ cười hài lòng. Đồng thời, hắn đem năng lực chưởng khống tâm linh của mình, bắt đầu thúc giục cho Đại hoàng tử hành động.
“Đại hoàng tử, ngài như vậy mới chính là người khôn ngoan. Bây giờ, trước hết ngài hãy giúp ta đem nhà vua giết chết. Chính ông ta là kẻ đã ngăn cản, để không cho ngài lên ngôi kế vị. Một khi ngài giết chết nhà vua, thì người kế vị tiếp theo chính là ngài.”
“Đúng, ta nhất định phải giết chết nhà vua, kẻ đã ngăn cản con đường kế vị của ta. Ông ta là một kẻ đáng chết, ta nhất định phải giết chết ông ta!”
Mặc dù nhà vua Arthur lúc này đã vô cùng suy yếu, những toàn bộ lời trò chuyện giữa Lancelot và Đại hoàng tử William ông ta đều nghe hết sức rõ ràng. Trong hốc mắt của nhà vua, hiện lên một tầng đỏ ửng tức giận cùng hoảng sợ. Ông ta không thể nào tưởng tượng ra được, Lancelot vì sao lại có suy nghĩ tàn độc như vậy, muốn dùng chính con trai của mình, để giết chết mình.
“Lancelot, ngươi có bản lĩnh thì hãy giết ta đi, khống chế tâm linh của một đứa trẻ như vậy, thì ngươi chỉ là một kẻ hèn nhát mà thôi!”
Lúc này, Đại hoàng tử William dưới sự xuối giục và điều khiển của Lancelot, đã tự mình đứng dậy, cầm lấy thanh kiếm của nhà vua, từng bước ép sát về phía ông ta.
“Ha ha ha, để ta giết ngài? Đức vua, ngài nghĩ đi đâu vậy? Ta là một người hộ vệ vô cùng trung thành của ngài, ta làm sao có thể giết ngài được chứ, nhà vua đáng kính của ta?”
Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy tức giận cùng tuyệt vọng của nhà vua, trong lòng Lancelot liền nhịn không được mà cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Hắn đắc ý, vừa đi bên cạnh Đại hoàng tử William, vừa nhìn lưỡi kiếm đã từng giúp nhà vua chinh chiến trên mọi chiến trường, giành đi rất nhiều vinh quang. Đồng thời, chính lưỡi kiếm này cũng đã từng cướp đoạt đi sinh mệnh của người phụ nữ mà hắn yêu thương nhất, hoàng hậu Lisa.
Đúng vậy, năm đó Lancelot và hoàng hậu Lisa chính là thanh mai trúc mã của nhau. Nhưng vì hôn ước của hoàng tộc, nên nàng đã trở thành hoàng hậu của vương quốc này. Cũng vì chuyện này, Lancelot đối với nhà vua đã có mâu thuẫn cực kỳ sâu sắc.
Thế nhưng, đó cũng không phải là nguyên nhân chính để dẫn đến việc hắn tạo phản. Mà phải nhắc đến về chuyện của mười năm trước, trong một lần nhà vua đi ra ngoài xem xét việc tuần tra. Không biết là ai đã cố tình sắp đặt, để cho hoàng hậu cùng với Lancelot gặp nhau trong phòng riêng của nàng. Sau đó, nhà vua vừa vặn về tới, dẫn đến ông ta vô cùng phẫn nộ, đem hoàng hậu chém giết ngay tại chỗ. Còn Lancelot thì bị tống vào ngục giam.
Nếu như không phải năm đó có một trận chiến tranh với nước láng giếng, cần một vị đại tướng như Lancelot ra trận, thì nhà vua rất có thể đã đem Lancelot ra lăng trì xử trảm. May mắn, Lancelot trong trận chiến đó đã tỏ ra vô cùng anh dũng, thiện chiến, còn đem đầu của tướng địch cắt xuống. Từ đó, nhà vua mới lần nữa tin tưởng, để cho hắn trở về đảm nhiệm chức kỵ sĩ trưởng.
“Giết đi, hãy đem nhà vua giết chết đi!”
Trong đầu của Đại hoàng tử William, lúc này không ngừng vang lên âm thanh xúi giục của Lancelot. Những âm thanh này, chẳng khác nào ma âm, đem tâm linh của Đại hoàng tử làm cho quấy nhiễu. Ánh mắt của Đại hoàng lúc này cũng trở nên đỏ ngầu, hai hàm răng cắn chặt lại với nhau. Sau đó, Đại hoàng tử William trực tiếp vung mạnh kiếm lên, chém xuống.