Mục lục
Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 

Lời này của Triệu Vũ chỉ có ý trêu đùa Elicia một chút mà thôi. Nhưng không nghĩ đến, nàng lại có chút hiểu lầm, mà xấu hổ cắn răng, rồi sau đó hé môi, thủ thỉ ở bên tai của hắn: “Chủ nhân, thân thể này của ta chính là của ngài. Cho dù bất kể lúc nào, chỉ cần ngài muốn thì ta đều sẽ phục vụ cho ngài!”

 

Cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của nàng phả vào tai mình, lại ngửi được mùi thơm thiếu nữ trên người nàng. Triệu Vũ nhất thời nhịn không được, lại là một trận nhất trụ kình thiên, sau đó đem nàng ôm hôn thật chặt. Khải Đế đứng ở một bên, nhìn thấy hai người như vậy vừa có chút hâm mộ, lại vừa có chút buồn bực hừ lên một tiếng.

 

Triệu Vũ cũng biết lúc này không phải là lúc để làm chuyện đó với Elicia, nên hắn đành phải luyến tiếc buông tha cho môi thơm của nàng. Sau đó mới vỗ trên mông của nàng một cái, rồi sau đó bước đi.

 

“Được rồi, cùng ta ra ngoài xem tình huống như thế nào?!”

 

Lúc đi ngang qua Khải Đế, không biết nghĩ như thế nào, bàn tay ăn mặn của hắn lại bất ngờ tập kích lên trên mông của nàng, sau đó còn cố tình đặt tay lên mũi hít vào một hơi.

 

“Thật sự là thơm!”

Lập tức, một trận phong bạo dâng lên, đem mai rùa của Huyền Quy thiếu chút nữa lật úp. Mà cái đầu rắn của nó, cũng bị vô số đao phong cắt chém, làm cho máu thịt tung tóe, chỉ thiếu một chút nữa là bị chẻ ra làm đôi.

 

Cuối cùng, hắn mới vô cùng tiêu sái mà huýt sáo rời đi.

 

Lúc này, Khải Đế vừa tức giận vừa xấu hổ mà giậm chân đùng đùng. Chỉ có điều Elicia thì làm bộ như không thấy, còn cố tình giả lơ đuổi theo phía sau, làm cho Khải Đế tức đến xì khói.

 

“Khốn nạn, hai người các ngươi đều là đồ khốn nạn!”

 

Nhìn thấy bóng lưng của hai người rời đi, Khải Đế lúc này vừa giậm chân vừa mắng to một trận. Nhưng ngay sau đó, nàng lại nhịn không được mà mân mê cái mông của mình, ánh mắt có chút phức tạp, suy nghĩ vô cùng mông lung. Cũng không biết là nàng đang nghĩ cái gì, khi nghe được hai tiếng thiếu nữ kinh ho, nàng lúc này mới giật mình mà hốt hoảng chạy đi.

 

Lúc này, ở bên ngoài nơi dừng chân đóng trại của Huyết Lệ dong binh đoàn khoảng cách mấy dặm về hướng bắc, có hai đầu yêu thú đang vật lộn đánh nhau vô cùng kịch liệt.

 

Ở trên không trung là một con hổ trắng, có hai đôi cánh màu vàng, thân thể của nó cực kỳ khổng lồ. Mà phía bên dưới, con ma thú còn lại cũng có hình thể không hề thua kém gì con hổ trắng. Chỉ thấy, phía trên lưng của nó một lớp mai rùa vô cùng cưng rắn, đem toàn bộ thân thể như một ngọn núi to mấy ngàn thước của nó bao phủ lại bên trong.

 

Thỉnh thoảng, từ trong mai rùa của nó còn nhô ra một cái đầu rắn, hướng về phía con hổ trắng ở trên không trung phóng tới. Động tác lúc này của con rùa trở nên cực kỳ nhanh nhẹn, hiểm ác, hoàn toàn không giống với bộ dáng chậm chạm, đang bò dưới đất của nó.

 

Con hổ trắng mấy lần nguy hiểm mới có thể tránh thoát được công kích bất ngờ này của con rùa. Chỉ có điều, mặc dù tránh thoát được nguy hiểm, nhưng vết thương ở trên người của con hổ trắng cũng càng lúc càng trở nên thâm đen lại.

 

Rất dễ dàng có thể nhìn ra được, trong miệng của con rùa này có độc. Mỗi lần đầu rắn của nó phóng tới người của con hổ trắng, mặc dù không thể đánh trúng lên người của con hổ trắng, nhưng trong miệng của nó sẽ theo đó phun ra một lượng độc tố, từ bên ngoài thấm vào bên trong vết thương trước đó của con hổ trắng.

 

“Huyền Quy, ngươi thật sự muốn cùng bộ tộc Kim Ưng dồn bộ tộc Kim Sí Hổ chúng ta vào chỗ chết hay sao?”

 

Nếu như nhìn kỹ quan sát, lúc này ở trên lưng của con hổ trắng còn cõng theo một con hổ trắng nhỏ khác. Chỉ có điều, con hổ trắng nhỏ này dường như bị chiến đấu ở bên dưới làm cho kinh sợ, thân thể bắt đầu run lên cầm cập, đến cả việc ló đầu ra ngoài nhìn xem cũng không dám.

 

“Ha ha ha, Hổ Nương, ngươi cho rằng bộ tộc Kim Sí Hổ của ngươi còn có cơ hội quật khởi trở lại hay sao? Ta nói cho ngươi biết, bộ tộc Kim Ưng của chúng ta đã đem toàn bộ tộc nhân của các ngươi giết chết. Bây giờ, bộ tộc Kim Sí Hổ của các ngươi đã không còn tồn tại nữa, chỉ có tộc Kim Ưng của ta là bá chủ ở trên không trung! Ha ha ha!”

 

Ngay lúc này, từ phía nơi xa chân trời, bỗng dưng bay tới một đầu Kim Ưng vô cùng to lớn, trong miệng ưng của nó, cũng phát ra tiếng cười rất cuồng ngạo.

 

Thì ra, con hổ trắng đang đại chiến với con rùa bên dưới lại là Hổ Nương. Mà con hổ trắng nhỏ được nàng cõng trên lưng, là tộc đệ của nàng, cũng là truyền nhân duy nhất còn sót lại của Kim Sí Hổ vào lúc này.

 

“Kim Ưng, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ sợ ngươi hay sao? Cho dù tộc nhân của Kim Sí Hổ chúng ta đều toàn bộ ngã xuống hết, chúng ta cũng kiên quyết không để cho bộ tộc Kim Ưng của các ngươi được toại nguyện!”

 

Đang chiến đấu với Huyền Quy, Hổ Nương nghe được tiếng cuồng tiếu của Kim Ưng, tức thì nổi giận đùng đùng, xoay người hướng về phía Kim Ưng bay tới.

 

Lúc này, Huyền Quy thấy như vậy, liền nhân cơ hội phóng ra đầu rắn, quyết định chớp lấy thời cơ cắn một phát lên chân hổ của nàng.

 

“Cút cho ta!”

 

Hổ Nương lúc này tuy rằng tức giận đến phát điên, nhưng nàng cũng không phải là cọp giấy, có thể tùy tiện để cho một con rùa như Huyền Quy có thể nhân cơ hội chiếm được tiện nghi của mình.

Lập tức, một trận phong bạo dâng lên, đem mai rùa của Huyền Quy thiếu chút nữa lật úp. Mà cái đầu rắn của nó, cũng bị vô số đao phong cắt chém, làm cho máu thịt tung tóe, chỉ thiếu một chút nữa là bị chẻ ra làm đôi.

 

Lời này của Triệu Vũ chỉ có ý trêu đùa Elicia một chút mà thôi. Nhưng không nghĩ đến, nàng lại có chút hiểu lầm, mà xấu hổ cắn răng, rồi sau đó hé môi, thủ thỉ ở bên tai của hắn: “Chủ nhân, thân thể này của ta chính là của ngài. Cho dù bất kể lúc nào, chỉ cần ngài muốn thì ta đều sẽ phục vụ cho ngài!”

 

Cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của nàng phả vào tai mình, lại ngửi được mùi thơm thiếu nữ trên người nàng. Triệu Vũ nhất thời nhịn không được, lại là một trận nhất trụ kình thiên, sau đó đem nàng ôm hôn thật chặt. Khải Đế đứng ở một bên, nhìn thấy hai người như vậy vừa có chút hâm mộ, lại vừa có chút buồn bực hừ lên một tiếng.

 

Triệu Vũ cũng biết lúc này không phải là lúc để làm chuyện đó với Elicia, nên hắn đành phải luyến tiếc buông tha cho môi thơm của nàng. Sau đó mới vỗ trên mông của nàng một cái, rồi sau đó bước đi.

 

“Được rồi, cùng ta ra ngoài xem tình huống như thế nào?!”

 

Lúc đi ngang qua Khải Đế, không biết nghĩ như thế nào, bàn tay ăn mặn của hắn lại bất ngờ tập kích lên trên mông của nàng, sau đó còn cố tình đặt tay lên mũi hít vào một hơi.

 

“Thật sự là thơm!”

 

Cuối cùng, hắn mới vô cùng tiêu sái mà huýt sáo rời đi.

 

Lúc này, Khải Đế vừa tức giận vừa xấu hổ mà giậm chân đùng đùng. Chỉ có điều Elicia thì làm bộ như không thấy, còn cố tình giả lơ đuổi theo phía sau, làm cho Khải Đế tức đến xì khói.

 

“Khốn nạn, hai người các ngươi đều là đồ khốn nạn!”

 

Nhìn thấy bóng lưng của hai người rời đi, Khải Đế lúc này vừa giậm chân vừa mắng to một trận. Nhưng ngay sau đó, nàng lại nhịn không được mà mân mê cái mông của mình, ánh mắt có chút phức tạp, suy nghĩ vô cùng mông lung. Cũng không biết là nàng đang nghĩ cái gì, khi nghe được hai tiếng thiếu nữ kinh ho, nàng lúc này mới giật mình mà hốt hoảng chạy đi.

 

Lúc này, ở bên ngoài nơi dừng chân đóng trại của Huyết Lệ dong binh đoàn khoảng cách mấy dặm về hướng bắc, có hai đầu yêu thú đang vật lộn đánh nhau vô cùng kịch liệt.

 

Ở trên không trung là một con hổ trắng, có hai đôi cánh màu vàng, thân thể của nó cực kỳ khổng lồ. Mà phía bên dưới, con ma thú còn lại cũng có hình thể không hề thua kém gì con hổ trắng. Chỉ thấy, phía trên lưng của nó một lớp mai rùa vô cùng cưng rắn, đem toàn bộ thân thể như một ngọn núi to mấy ngàn thước của nó bao phủ lại bên trong.

 

Thỉnh thoảng, từ trong mai rùa của nó còn nhô ra một cái đầu rắn, hướng về phía con hổ trắng ở trên không trung phóng tới. Động tác lúc này của con rùa trở nên cực kỳ nhanh nhẹn, hiểm ác, hoàn toàn không giống với bộ dáng chậm chạm, đang bò dưới đất của nó.

 

Con hổ trắng mấy lần nguy hiểm mới có thể tránh thoát được công kích bất ngờ này của con rùa. Chỉ có điều, mặc dù tránh thoát được nguy hiểm, nhưng vết thương ở trên người của con hổ trắng cũng càng lúc càng trở nên thâm đen lại.

 

Rất dễ dàng có thể nhìn ra được, trong miệng của con rùa này có độc. Mỗi lần đầu rắn của nó phóng tới người của con hổ trắng, mặc dù không thể đánh trúng lên người của con hổ trắng, nhưng trong miệng của nó sẽ theo đó phun ra một lượng độc tố, từ bên ngoài thấm vào bên trong vết thương trước đó của con hổ trắng.

 

“Huyền Quy, ngươi thật sự muốn cùng bộ tộc Kim Ưng dồn bộ tộc Kim Sí Hổ chúng ta vào chỗ chết hay sao?”

 

Nếu như nhìn kỹ quan sát, lúc này ở trên lưng của con hổ trắng còn cõng theo một con hổ trắng nhỏ khác. Chỉ có điều, con hổ trắng nhỏ này dường như bị chiến đấu ở bên dưới làm cho kinh sợ, thân thể bắt đầu run lên cầm cập, đến cả việc ló đầu ra ngoài nhìn xem cũng không dám.

 

“Ha ha ha, Hổ Nương, ngươi cho rằng bộ tộc Kim Sí Hổ của ngươi còn có cơ hội quật khởi trở lại hay sao? Ta nói cho ngươi biết, bộ tộc Kim Ưng của chúng ta đã đem toàn bộ tộc nhân của các ngươi giết chết. Bây giờ, bộ tộc Kim Sí Hổ của các ngươi đã không còn tồn tại nữa, chỉ có tộc Kim Ưng của ta là bá chủ ở trên không trung! Ha ha ha!”

 

Ngay lúc này, từ phía nơi xa chân trời, bỗng dưng bay tới một đầu Kim Ưng vô cùng to lớn, trong miệng ưng của nó, cũng phát ra tiếng cười rất cuồng ngạo.

 

Thì ra, con hổ trắng đang đại chiến với con rùa bên dưới lại là Hổ Nương. Mà con hổ trắng nhỏ được nàng cõng trên lưng, là tộc đệ của nàng, cũng là truyền nhân duy nhất còn sót lại của Kim Sí Hổ vào lúc này.

 

“Kim Ưng, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ sợ ngươi hay sao? Cho dù tộc nhân của Kim Sí Hổ chúng ta đều toàn bộ ngã xuống hết, chúng ta cũng kiên quyết không để cho bộ tộc Kim Ưng của các ngươi được toại nguyện!”


 

“Cút cho ta!”

 

Hổ Nương lúc này tuy rằng tức giận đến phát điên, nhưng nàng cũng không phải là cọp giấy, có thể tùy tiện để cho một con rùa như Huyền Quy có thể nhân cơ hội chiếm được tiện nghi của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK