• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngân Tuyết không ngờ anh ta vậy mà lại ngồi xuống cạnh mình thật.

" Em....."

Anh ta như lại nhìn thấy cái gì đó thu hút anh ta phải quan tâm.

" Ồ... đây không phải là Âu tổng sao"

Âu Dương Thiên Vũ nghe thấy vậy liền quay lại nhìn người đang nói chuyện với mình, nhưng anh ta lại nhanh chóng lơ đi anh ta.

" Cậu đến đây có chuyện gì" Âu Dương Thiên Vũ lạnh lùng nói.

" Ồ.... tôi tất nhiên là có chuyện nên mới đến đây rồi, mà thấy Âu tổng ở đây mới là hiến thấy "

" Mà tôi thấy điều lạ nhất, sao Âu tổng hôm nay lại có hứng thứ ngồi cạnh một đại mỹ nhân như vậy"

Anh ta nói vậy Âu Dương Thiên Vũ vẫn tập trung vào việc của mình mà không qua tâm đến câu nói của anh ta.

Thấy vậy anh ta liền nói tiếp " Chào người đẹp, tôi xin giới thiệu trước. Tôi là Hạ Hạo Hiên, rất vui được quen biết em"

Ngân Tuyết vẫn ngớ người không biết nên trả lời như nào.

" Không biết tôi có vinh dự được biết tên em không "

" Chào anh, tôi là Ngân Tuyết..."

" Ồ ra là vậy.. thì ra em là Âu thiếu phu nhân"

Ngân Tuyết nghe thấy cái tên Âu thiếu phu nhân là người cô rựng hết tóc gái lên.

Khi biết cô là Ngân Tuyết, Hạo Hiên cũng không trêu cô nữa.

" Âu tổng, tôi nghĩ hôm nay tôi là người thu hoạch được nhiều nhất, có thể nhìn thấy vợ của Âu tổng, mà tôi cứ nghĩ Âu tổng làm người không tha thiết gì phụ nữ, hóa ra là có Âu thiếu phu nhân xinh đẹp như vậy"

" Hạo Hiên, hôm nay cậu nói hơn nhiều đấy" Âu Dương Thiên Vũ dùng ánh mắt lạnh lùng cùng luồng sắc khí nhìn sang Hạ Hạo Hiên.

" Rồi... rồi... tôi bết rồi.. không trêu cậu nữa"

" Mà tôi rất tò mò, hôm nay sao anh lại có hứng thứ với buổi đấu giá ngày hôm nay vậy"

" Không phải chuyện của cậu"

" Mà nói đi phải nói lại, con mắt cậu không tệ nha, nhưng mà cứ thấy người phụ nữ của cậu thiếu cái gì đó "

Ngân Tuyết nghe vậy mà tự cười nhạo bạn thân mình, cô không người trong mắt người khác họ lại ngưỡng mô vị thiếu phu nhân như cô.

Tuy nhiên Ngân Tuyết lại thấy trái tim mình đau, bởi lẽ cô biết mọi người không hề biết anh cưới cô chỉ để trả thù.

Hai người họ đang nói chuyện thì trên sân khấu họ đang mang lên một chiếc vòng cổ.

" Vâng và sau đây là chiếc vòng ngọc thạch của chúng tôi, giá hiện tại là 30 triệu"

Ngân Tuyết nhìn chiếc vòng cổ thật sự là rất đẹp, nhưng cô cũng biết nó bằng với mấy tháng lương của một người bình thường.

Còn cô cũng chẳng hứng thứ gì với nó cả, đối với cô những thứ đó có hay không cũng không quan trọng.

Nhưng người ta nhanh chóng ra giá 50 triệu, có người lại ra 80 triệu.

Ngân Tuyết đang ngơ người vì 1 sợ dây chuyền thôi mà lấy tậm 80 triệu.

Nhưng cô lại nhanh chóng nghe thấy con số khiến cô càng sốc 100 triệu, mà đó lại là do người ngồi cạnh cô nói lên.

Ngân Tuyết quay sang nhìn Âu Dương Thiên Vũ nghi hoặc ( Anh ta mà cũng hứng thú với dây chuyền ư, vừa nãy có bao nhiêu món đồ đẹp mà).

Nhưng Hạ Hạo Hiên lại cười.

Ngân Tuyết vẫn ngu ngơ ngồi đấy nhưng một người không hiểu gì, cô có cảm giác hay người đàn ông ngồi cạnh mình còn hiểu nhau hơn là cô.

Tuy nhiên lại có người gia giá 150 triệu, khi nghe đến vậy Ngân tuyết chỉ biết nói, đúng là những người có tiền.

Tuy nhiên giá của chiếc vòng cổ đó vẫn tiếp tục được tăng lên.

200 Triệu, một cô gái gần đó đã lên tiếng.

Thấy vậy, Âu Dương Thiên Vũ lạnh lùng lên tiếng " 300 triệu "

Câu nói của anh làm tất cả mọi người quanh đó phải quay lại nhìn, Ngân Tuyết cũng ngơ người quay lại nhìn anh.

" Vâng....vị đây đã gia giá 300 triệu, không biết có ai đưa ra giá cao hơn không "

" 300 triệu lần 1, 300 triệu lần 2, 300 triệu lần 3, Vâng vậy chiếc vòng cổ này thuộc về vị tiên sinh này."

" Sau đây mời Âu tổng lên nhận dây chuyền Hoa Lệ Ly và đây cũng làm món hàng cuối cùng của chúng tôi hôm nay".

Ngân Tuyết nghi hoặc ( anh ta sao hôm nay rảnh thế nhỉ).

Âu Dương Thiên Vũ đứng lên, nắn lấy tay Ngân Tuyết đi lên sân khấu, Ngân Tuyết cứ vậy mà bị anh kéo lên, Ngân Tuyết vẫn không tin đây là thật. Anh là người hận cô nhất, sao anh có thể vì cô chứ.

Trong đầu Ngân Tuyết vẫn còn nhiều nghi hoặc, nhưng Âu Dương Thiên Vũ lại đeo lên cổ Ngân Tuyết dây chuyền Hoa Lệ Ly, Ngân Tuyết không ngờ 300 triệu lại là cho cô.

Ngân Tuyết nhìn người đàn ông trước mặt mà trong đầu cô xuất hiện rất nhiều câu hỏi không có câu trả lời.

Vậy là buổi tiệp kết thúc trong sự ngưỡng mộ của biết bao cô gái, trước đây cô chỉ được người ta biết đến với danh tiếng Thẩm tiểu thư, không ngờ sau hôm nay người ta còn biết đến cô với chức danh Âu thiếu phu nhân.

Dù Ngân Tuyết không biết anh làm vậy có vì mục đích nào khác không, hay chỉ đơn giả là muốn quan tâm cô một chút.

Ở phía xa xa có một cô gái nhìn hai người trên sân khấu đang vui vẻ với nhau, cô ấy đã tự bóp nát chiếc cốc trong tay lúc nào không biết.

Chỉ thấy một dòng máu đỏ đang chạy, dường như nó cũng đang nói lên tâm tư của cô gái.

" Tại sao cô lại có thể có tất cả như vậy"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK