“Thần, công ty của anh không có tài nguyên dành cho Yến Yến đúng không?”
“Sao em lại hỏi thể?”
Giản Tuyết Ngưng kể rõ sự tình nên Vương Diệc Thần mới hiểu được. Thật ra chính bản thân anh cũng biết công ty đang tích cực lăng xê Lộ Nghiên nên các nghệ nhân khác đều chưa được chú ý..
“Nếu như hủy hợp đồng thì anh đoán tầm bao nhiêu?”
“Em muốn hủy hợp đồng thay Yến Yến? Cô ấy có biết không?”
Giản Tuyết Ngưng suy nghĩ đến gia cảnh nhà của Kim Yến Yến vốn không đủ điều kiện để thanh toán phí bồi thường..
“Cậu ấy nói với em là muốn giải nghệ, em không muốn cậu ấy phải từ bỏ ước mơ của mình. Nếu như công ty của anh không hỗ trợ, thì tự em nghĩ cách.”
Vương Diệc Thần không muốn Giản Tuyết Ngưng lo lắng nên điềm đạm trấn an..
“Anh biết rồi. Nếu có chung lịch trình thì anh sẽ nâng đỡ cô ấy, em yên tâm."
“Cảm ơn anh.”
Cùng lúc đó, Kim Yến Yến trở về công ty theo cuộc gọi của Đổng Linh. Cô gõ cửa bước vào phòng họp đã thấy một nam một nữ đang chờ sẵn..
“Chị Linh, chị gọi em?”
“Yến Yến, mau ngồi đi.”
Kim Yến Yến vừa ngồi vừa hơi lo lắng không biết chuyện gì..
“Đừng căng thẳng. Giới thiệu với em, đây là Simon_giám đốc đại điện của CD (Christian Dior) khu vực Trung Quốc chỉ đích danh muốn mời em trở thành người mẫu thương hiệu của họ, em thấy sao?”
“Em ạ?”
Kim Yến Yến vô cùng bất ngờ về lời đề nghị này nhưng nhanh chóng thuyết phục bản thân rằng đây là cơ hội, vừa muốn hồi đáp thì Đổng Linh đã lên tiếng trước..
“Thật ra, Yến Yến của chúng tôi vẫn còn là một tân binh khá mới chưa có nhiều kinh nghiệm. Tôi muốn đề xuất với các vị một nghệ sĩ khác tên Lộ Nghiên, chắc các vị đã có nghe qua?”
Kim Yến Yến nhìn Đổng Linh với ánh mắt đờ đẫn đang giới thiệu Lộ Nghiên, nhưng Simon lên tiếng từ chối..
“Sorry. Chúng tôi đã từng thảo luận về Lộ Nghiên nhưng cô ấy không hợp với hình mẫu mà thương hiệu chúng tôi hướng đến, ý của Yến Yến thế nào?”
“Vâng. Rất cảm ơn đã xem trọng tôi, xin phép cho tôi thời hạn ba ngày được không? Sau ba ngày tôi sẽ phản hồi với các vị ngay.”
Simon đồng ý và cùng trợ lý ra về, trong phòng chỉ còn lại Kim Yến Yến và Đổng Linh với nét mặt không hài lòng..
“Tại sao em không đồng ý ngay?”
“Chị Linh, em vào công ty cũng đã gần 5 năm rồi đúng không ạ? Em đã luôn nỗ lực, cố gắng vì công ty nhưng mà lại không nhận được điều mà công ty đem lại.”
Đã là chủ tịch như Đổng Linh thì khả năng nắm bắt vấn đề rất nhanh, đủ để đoán được ý của Kim Yến Yến là gì..
“Ý em nói công ty cướp tài nguyên của em đưa cho người khác?”
Kim Yến Yến không muốn nói thẳng nhưng có lẽ duyên phận với HuaTian tới đây đã hết.
“Chị Linh, em muốn hủy hợp đồng.”
Đổng Linh không ngạc nhiên trước quyết định của Kim Yến Yến..
“Em có biết hủy hợp đồng trước hạn phải trả bao nhiêu phí bồi thường không?”
“Em biết và em sẽ nghĩ cách kiếm đủ số tiền đó để tìm cơ hội phát triển mới cho bản thân..”
Một hồi sau, Kim Yến Yến đi ra trước cổng công ty mà hối hận..
“[Yến Yến à, mày thật là không suy nghĩ trước khi nói mà. Giờ biết kiếm đâu ra số tiền bồi thường lớn như vầy đây?]”
Tối đó, Vương Diệc Thần và Lộ Nghiên cùng lúc trở về công ty thì nhận được tin của Kim Yến Yến từ thư ký..
“Yến Yến muốn hủy hợp đồng? Tại sao?”
Cô thư ký lên tiếng trả lời thay và cố gắng nói nhỏ nhất có thể..
“Hôm nay có đại diện từ Dior đến muốn mời Yến Yến làm người mẫu thương hiệu của họ, nhưng chị Linh lại chuyển hướng sang chị nên..”
“Chị?”
Vương Diệc Thần như hiểu ra được lý do mở cuộc họp là gì nên anh nhắn tin thông báo cho Giản Tuyết Ngưng, cô liền liên lạc cho Kim Yến Yến mà không được.
“[Chắc cậu ấy lại tới chỗ đó rồi.]”
Giản Tuyết Ngưng tự mình lái xe đến quán bar của người quen tìm Kim Yến Yến và đúng thật là người ở đây.
“Yến Yến, sao mình gọi mà cậu không nghe máy thế?”
“Điện thoại mình hết pin, xin lỗi nhé.!”
Cả hai cùng nhau uống vài ly mà tâm sự, Kim Yến Yến mạnh mẽ tuyên bố..
“Mình đã xin hủy hợp đồng rồi, không biết số tiền bồi thường là bao nhiêu đây?”
“Mình tôn trọng và ủng hộ quyết định của cậu. Vậy cậu dự định làm gì sau khi hủy hợp đồng?”
Kim Yến Yến lắc đầu vô định rồi im lặng, nhìn cô bạn đang gặp khó khăn nên dĩ nhiên Giản Tuyết Ngưng không thể làm ngơ. Sáng hôm sau, Giản Tuyết Ngưng một mình tìm đến công ty HuaTian giải quyết chuyện của cô bạn.
“Xin chào, cô muốn tìm ai?”
“Đổng Linh.”
“Hiện chủ tịch và các nghệ sĩ đang có cuộc họp, cô chờ một chút nhé ạ.!”
Giản Tuyết Ngưng đồng ý và bình tĩnh ngồi đợi. Tình cờ bên cạnh lại có nhiều nhân viên đang bàn tán chuyện của Kim Yến Yến – Lộ Nghiên và tranh chấp tài nguyên, cô không chờ tiếp và tiến vào phòng họp trước sự ngăn cản của nhân viên lễ tân.
“Tôi có quá đáng với tân binh các cô cậu không? Tôi nhìn ra được tài nguyên nào tốt và thích hợp với ai, như vậy là sai à?”
Cả phòng họp đều im lặng không lên tiếng, Vương Diệc Thần thì không hề quan tâm...
“Vậy cô cậu thấy Kim Yến Yến đó cho rằng tôi cướp tài nguyên của cô ấy, thế trong những năm qua công ty cho cô ấy ngồi không hưởng thụ sao?”
Vừa dứt lời, cánh cửa phòng họp bừng mở ra với sự xuất hiện của Giản Tuyết Ngưng mặc cho cả phòng họp bàn tán. Nhìn thấy cô nên Vương Diệc Thần liền đến bên cạnh khiến Lộ Nghiên có phần ghen tị..
“Giản tiểu thư? Cô có việc gì à?”
“Đương nhiên là về việc hủy hợp đồng của Kim Yến Yến.”
Giản Tuyết Ngưng lạnh lùng hồi đáp, nhưng Đổng Linh vốn cũng không nhường nhịn..
“Nếu là về việc hủy hợp đồng thì sẽ có bộ phận liên quan của chúng tôi lo, không phiền tôi giải quyết.”
“Nhưng chuyện tôi sắp đề cập tới đây lại cần chị giải quyết.”
Đúng lúc, luật sư riêng và trợ lý Doãn tới phòng họp gặp Đổng Linh..
“Trợ lý Doãn, sao cậu lại tới đây mà không báo trước thế?”
“Tiểu thư, mọi việc đã xử lý xong.”
Đổng Linh một phen bất ngờ trước sự xưng hô của trợ lý Doãn dành cho Giản Tuyết Ngưng, ngay đến cả những nghệ sĩ và cổ đông khác cũng bất ngờ chỉ riêng Vương Diệc Thần không lộ biểu cảm nào. Vốn dĩ thân phận người thừa kế của Giản Tuyết Ngưng đã là bí mật chưa thể công khai nhưng nay vì muốn giành lại công lý thay mặt bạn thân nên cô buộc phải sử dụng đến thân phận này.
Các thương hiệu thời trang chỉ là hư tưởng, không áp dụng cho thực tế nhé **😊*