“Tiểu Ngưng, không thể trách tụi anh được. Các tài liệu này đều là dự án cấp cao, buộc phải có chữ ký xác nhận của em mà thời gian gấp quá nên mới phải làm phiền thế này …”
“Thật là … em còn đang là bệnh nhân đó./”
Ba Giản bật cười ngày càng lớn khiến Giản Tuyết Ngưng vừa khóc vừa đau …
“Được rồi. Con đã đồng ý với ông là điều hành tập đoàn trong ba năm, mấy chuyện này con nên sớm đoán được mới phải chứ?”
Giản Tuyết Ngưng bất lực thở dài và miễn cưỡng xử lý công việc trong khổ đau, sau khi hoàn tất thì Lê Linh cần báo cáo một việc …
“Tiểu thư. Cổ phiếu của Hạ thị đang tuột nhanh, tất cả các cổ phần còn lại trừ Hạ tổng và Hạ Nguyệt Lệ đều đã được mua lại. Tuy nhiên gần đây, Hạ tổng đang kêu gọi vốn ở nhiều nơi kể cả Eirlys. Ngài ấy cật lực liên hệ xin gặp cô đấy, vậy cô nghĩ nên …?!”
Giản Tuyết Ngưng suy nghĩ một hổi rồi quay sang hỏi ý ba Giản …
“Ba. Ba có ý kiến nào không?”
“Đừng làm lớn chuyện quá là được.”
Ba Giản cho rằng Giản Tuyết Ngưng đã có kế hoạch từ sớm nên cố ý không kèm lời khuyên …
“Cô hẹn ông ấy vào ngày mai giúp tôi, tại tập đoàn Hạ thị đó luôn.”
“Vâng.”
Lê Linh nhận lệnh rời đi trước nên ba Giản mới cười nhẹ chỉ bảo …
“Con đang làm tốt đấy, Tiểu Ngưng.”
“Ngày mốt là con về trường rồi, sớm giải quyết nhanh được việc nào hay việc đó ạ.”
Hạ tổng nhận được tin ngày mai Eirlys sẽ đến tập đoàn bàn việc nên trong lòng không ngừng chớm hy vọng, trời gần tối Giản Tuyết Ngưng và ba Giản cùng xuất viện về nhà. Ngay khi đang dừng đèn đỏ thì cô trông thấy một sân trượt băng, ba Giản chú ý được thì liền lên tiếng …
“Con có muốn vào thử không?”
“Dạ?”
Ba Giản nhìn ra được Giản Tuyết Ngưng vẫn còn lưu luyến môn trượt băng nên muốn tạo cơ hội cho con gái …
“Đừng buồn. Nhất định trong tương lai con có thể trở lại nơi này, ba tin là như vậy."
“Cảm ơn ba.”
Hôm sau, Giản Tuyết Ngưng sắp xếp cho Lê Linh cùng Dịch Trọng Khiêm đến tập đoàn Hạ thị …
“Chị Linh, tại sao hôm nay chúng ta lại đến đây vậy?”
“Vào rồi sẽ biết thôi.//”
Bên trong phòng họp lớn của tập đoàn Hạ thị, đã có Hạ tổng và Hạ Nguyệt Lệ chờ đợi sẵn với tâm trạng khác nhau.
“Hạ tổng, để ngài đợi lâu rồi.”
Lê Linh và Dịch Trọng Khiêm vừa được nhân viên dẫn vào thì hai cha con Hạ tổng lại bất ngờ trước sự xuất hiện của người không được mời …
“Trợ lý Lê, cậu này … sao lại đi cùng cô thế?”
“À ngài Eirlys đặc biệt mời anh Dịch đến làm cố vấn đặc biệt.”
Dịch Trọng Khiêm hoang mang vì cái tên Eirlys, còn hai cha con Hạ tổng thì gượng gạo rõ hẳn …
“Vậy ngài Eirlys …?”
“Ngài ấy xử lý chút việc, có thể đến trể hoặc không. Chúng ta cứ bàn chuyện trước, được chứ?”
Hạ tổng bắt đầu đưa ra hợp đồng về dự án kêu gọi vốn đầu tư và Hạ Nguyệt Lệ tường trình lại …
“Hạ tổng, dự án của ngài theo lý thuyết thì dễ nói nhưng thực tế có thể sẽ bị lỗ trong thời gian đầu rất cao. Ngài Eirlys đang có một dự án rất tốt, không biết Hạ tổng muốn nghe không?”
“Vâng.”
Lê Linh quay sang nhờ Dịch Trọng Khiêm thuyết trình khiến Hạ tổng nhíu mày, nội tâm Hạ Nguyệt Lệ cảm nhận rằng dự án của anh khá là thuyết phục nhưng lại không được thể hiện ra …
“Hạ tổng thấy thế nào?”
“Bản thể rất tốt … nhưng mà giữa Hạ thị và nhà họ Dịch có chuyện riêng nên sẽ khó là hợp tác được, mong là ngài Eirlys thông cảm.”
Mặt khác, Giản Tuyết Ngưng đang tại một quán cà phê gần tập đoàn Hạ thị xem diễn biến qua máy tính bằng màn hình ẩn được giấu và gửi lệnh cho Lê Linh …
“Hạ tổng. Tình hình tài chính của tập đoàn Hạ thị vốn đã không còn khả năng chống vững, mà dự án của anh Dịch tương lai lợi nhuận rất cao. Nếu ngài không đồng ý có lẽ …”
“Đây là ý của ngài Eirlys?”
Lê Linh lịch sự mỉm cười khiến Hạ tổng trầm mặc, bên cạnh là Hạ Nguyệt Lệ thầm thì nhỏ với ông …
“Ba. Dự án này của anh ta đích thực rất tốt, nếu chúng ta nắm bắt tương lai thu hồi vốn sẽ nhanh hơn đấy.”
Lê Linh nhận lệnh của Giản Tuyết Ngưng qua tai nghe và tiếp tục mở lời …
“Hạ tổng. Còn một chuyện nữa, đây là hợp đồng thu mua cổ phần của các cổ đông vừa qua. Ngài Eirlys đã có 58% cổ phần ở Hạ thị, theo quy định là ngang cấp với ngài. Ngài hiểu ý của tôi, đúng không?”
Hạ tổng chưa tin được rằng các cổ đông khác đã lén ông bán cổ phần, mà còn để ngài Eirlys mua lại chẳng khác nào giáng một đòn với ông. Sau một hồi trao đổi, phía Hạ tổng đồng ý dự án hợp tác và hai bên ký kết hợp đồng thành công …
“Hợp tác vui vẻ, Hạ tổng.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Lê Linh và Dịch Trọng Khiêm cùng ra về thì nhiều điều thắc mắc của anh liền nổi dậy …
“Tôi biết là anh có nhiều câu hỏi nhưng tôi không trả lời anh được, tiểu thư đang ở gần đây. Tôi đưa anh qua đó.”
Trước khi hai con người kia đến thì Giản Tuyết Ngưng đã nhận được cuộc gọi từ Reina báo rằng nhà họ Quan không còn ép Quan Kính Khải hứa hôn với tiểu thị Hạ Nguyệt Lệ kia nữa, chung quy vì tình hình của tập đoàn Hạ thị mà thay đổi.
“Tiểu thư, người đến rồi.”
“Cảm ơn cô nhiều. Cô về trước đi, có gì tôi sẽ liên hệ sau.”
Lê Linh xin phép rời đi và để Dịch Trọng Khiêm ở lại cùng muôn vàn câu hỏi …
“Em là …Eirlys? Nhà đầu tư lừng danh bí ẩn kia?”
“Vâng.”
Thắc mắc đầu tiên đã được giải đáp càng khiến Dịch Trọng Khiêm thêm phần ngạc nhiên …
“Xin lỗi nhé. Chưa có sự đồng ý của anh mà đã để dự án này cùng Hạ thị hợp tác rồi, nhưng mà em cũng chỉ là nghĩ cho mối quan hệ của hai bên. Nếu dự án này thành công thì công ty của ba anh có thể vượt qua được khó khăn và cả anh cũng sẽ thu về được lợi nhuận khả quan.”
“Anh hiểu là em có kế hoạch của bản thân mà, dự án này nếu không được em hỗ trợ thì chưa chắc sẽ tiến hành sớm như vậy.”
Vài ngày sau, Giản Tuyết Ngưng chính thức trở về trường đại học để hoàn thành luận văn. Trùng hợp hôm nay là ngày tiếp đón sinh viên mới nên toàn bộ tập trung về sân lớn, bản thân cô là sinh viên đặc biệt nên hạn chế cùng đám đông. Một mình cô đến thư viện của trường nhưng không đọc sách mà lại tìm một chỗ vắng nằm ngủ, chợt có một người con trai đội nón cùng khẩu trang nhẹ nhàng ngồi bên cạnh ngắm nhìn gương mặt lúc ngủ của cô mà tự động nở nụ cười hạnh phúc.