“Nhanh lên một chút! Tôi sắp chết khát! Cô đối xử với bệnh nhân như vậy sao?”
Tiểu Bạch ở bên trong la hét.
Lạc Y nhíu mày.
Tiểu Bạch một bên kêu, một bên cười.
Anh quấn khăn tắm ở ngang hông, lắc đầu soi gương.
Anh một bên soi gương, một bên bày Pose. Anh muốn ở trong gương tìm góc độ đẹp trai nhất nghênh đón Lạc Y.
Anh muốn Lạc Y vừa đến, liền bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc!
Khoan hãy nói, sau khi ngâm suối nước nóng, da của anh càng bóng mịn, da anh vốn trắng, bị ngâm trong hơi nóng, trên mặt giống như bôi một lớp phấn đỏ. Cặp mắt đào hoa giống như đắp lên một tầng thủy quang, hòa hợp sương mù, rất mê người.
Anh sửa lại tóc, đầu tóc gọn gàng của mình làm cho có chút xốc xếch, nhìn như vậy lên cao, càng hoang dã, càng nam tính.
Hơn nữa khung cảnh nơi này được trang trí hài hòa, hoàn mỹ!
Vốn nơi này chính là phòng tình nhân, đến hình dáng cái ao cũng là nguyên thạch xếp thành hình trái tim
Hơn nữa tiếng nhạc du dương, còn có mấy đạo rèm màu hồng phấn nhạt rủ xuống, cùng ao trung bốc hơi sương mù, làm cho nơi này nhìn qua giống như tiên cảnh.
Hài lòng, quá hài lòng!
Tiểu Bạch lại phô bày hai cánh tay cơ bắp của mình, —— tiểu tử này, đến anh còn cảm thấy bị thu hút chính bản thân mình.
Tiểu Bạch nghe được bên ngoài có tiếng bước chân, biết là Lạc Y muốn vào, anh vội vàng ở trong gương nhìn một cái, tạo một góc nghiêng 45 độ đẹp trai nhất đứng đối diện cửa.
Anh phô trương tạo dáng, nhưng là không biết chuyện gì, Lạc Y không có bước vào…
Lạc Y ở bên ngoài, căn bản cũng không có ý định đi vào, cô đi gọi người phục vụ.
Mới vừa rồi người phục vụ là nam, để cho anh ta đưa nước vào, không có sao chứ?
Lạc Y nói: “Anh chờ tôi một chút!”
Lạc Y trở về Hưu Nhàn Thất nhấn chuông, nhưng là nhấn nửa ngày không ai tới. Cô đành mở cửa phòng, đi ra ngoài tìm người phục vụ.
Cô tới phòng suối nước nóng tìm tới tìm lui, một bóng người cũng không thấy!
Chuyện gì xảy ra?
Người cũng đi đâu hết rồi? Thật kỳ lạ?
Cô tìm một vòng bên ngoài, ai cũng không nhìn thấy, chỉ đành phải trở về phòng.
Lúc trở về, cô nghe tiểu Bạch ở bên trong “khụ ——” ho khan một tiếng. Lạc Y có chút gấp gấp, nhìn dáng dấp Tiểu Bạch thật khá nghiêm trọng.
Cô vội vàng bưng mâm trà đến phòng suối nước nóng công cộng. Trước khi bước vào, cô kêu tiểu Bạch: “Tôi vào đây!”
Tiểu Bạch trong đầu nghĩ, chị hai của tôi… Tôi chờ cô đến hai mươi phút…
Tôi giữ cái dáng này, mệt bao nhiêu, cô không biết sao?
Tiểu Bạch chân cũng rũ, cổ cũng đau!
Anh vội vàng nói: “Mời vào!” Tiểu Bạch đứng không vững, cảm giác chân bụng cũng chuyển gân!
Nhưng, lúc này Lạc Y tiến vào, anh chỉ có thể nhịn.
Anh cố ý bày ra bộ dáng kia “Thiên hạ rộng lớn, chỉ có ta đẹp trai nhất “.
Lúc Lạc Y đi vào, chỉ thấy một mỹ nam tử trong sương mù giống như một tiên nhân tựa như biểu tình nhàn nhạt, ánh mắt dịu dàng, không biết đang suy nghĩ gì…
Tiểu Bạch cố ý hơi ngẩng đầu, để cho Lạc Y thấy được làn da tráng trắng nõn sáng bóng của anh, anh hơi nghiêng mặt một chút, để cho cô thấy góc cạnh đẹp trai lãnh tuấn của anh.
Anh cố ý nhíu mày, để cho cô thấy lông mày của anh phản nghịch hơi hướng nâng lên.