Mục lục
Truyện Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài Bạc Dạ Đường Thi Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1755

Nhậm Cầu mở to hai mắt, giống như bị bất ngờ, ngay sau đó anh ta nghe thấy tiếng cười của Tô Nhan vang lên, vô cùng thanh thúy,ôn hoà: “Như thế nào, lưu luyến, tiếc nuối sao? Đến cả mạng sống tôi cũng anh cũng không quan tâm, còn những thứ như thế này của anh, là muốn bù đắp, hay là chỉ là muốn bản thân tôi chấp nhận, sau đó có thể để cho lương tâm của các người sống qua ngày nhẹ nhàng hơn đây?”

Nhậm Cầu đột nhiên không biết nói như thế nào để biện minh cho bản thân anh ta.

Đúng vậy, xin lỗi ba chữ đó, rốt cuộc là thật sự cầu xin tha thứ, hay là còn có mục đích nào khác nữa…

Cố gắng để làm cho trong lòng anh ta cảm thấy thoải mái hơn.

Dường như nói ra những lời này, anh ta có thể không cần lo nghĩ, như được tha thứ hết tất cả lỗi lâm, cô thực sự đang nghĩ về anh ta như vậy sao?

€ó vẻ như điều đó cũng không quan trọng.

“Những người có những nghĩ như vậy, chỉ cần nói ra ba chữ xin lỗi, đều là những tên khốn ích kỉ, ham lợi”

Tô Nhan nói ra từng câu từng chữ, giọng nói của cô lạnh băng, cứ như vậy vô cùng kiên quyết: “Cho nên tôi ghét nhất là người làm ra những việc sai trái nhưng chỉ xin lỗi cho xong, nếu anh đã nói những lời đó, có nghĩa là tôi đã đã bị tổn thương, và cũng có nghĩa là tôi cần phải tha thứ cho người gây ra chuyện sai trái, điều đó khiến tôi cảm thấy ghê tởm, nếu thực sự biết bản thân đã làm tổn thương người khác thì anh có thể bù đắp! Hãy im lặng, dùng mọi thứ để bù đắp!”

Giống như Tô Nhan lúc đầu.

Cô cố gắng chịu đựng hết lần này đến lần khác, không để bản thân phải nói lời xin lỗi. Bởi vì ba từ này có thể làm cho người khác cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng chúng thực sự vô dụng đối với những người đã từng bị tốn thương.

Vì vậy, cô đã chọn dùng hành động của mình để bù đắp, đây cũng chính là cách chính xác để thừa nhận lỗi lầm của bản thân, nói một câu xin lỗi, nếu không đau thì thật nực cười và cô chỉ có thể trốn tránh lương tâm của chính mình.

Nhưng…

“Anh sẽ không như vậy”

Tô Nhan nhìn hai người đàn ông trước mặt với ánh mắt hờ hững, sau đó cô cười lớn: “Dù gì thì anh cũng là người giàu có và quyền chỉ cần anh biểu diễn tốt một chút là được rồi. Tất cả mọi người đều có thể tha thứ, đúng không? Vậy thì tốt hơn hết hãy để tôi yên. Tại sao anh còn muốn nói những lời đó, lại còn muốn quay lại như lúc xưa để thực hiện tiếp những việc làm đó sao.’ Cô không muốn quay lại năm tháng đó chút nào.

Những tổn thương này đã chứng minh cho tất cả những gì cô có bây giờ.

*Bị tổn thương cũng là một chuyện tốt” Tô Nhan bật cười, nụ cười của cô gượng gạo và dần trở nên điên cưồng: “Nếu không, làm sao tôi có thể nhìn thấy ánh mắt áy náy của anh? Tôi muốn anh nợ tôi, đi thôi, anh không muốn đến nhà họ Bạc sao? Tôi hứa sẽ trở thành một người con gái yên tĩnh, ôn hoà, sau đó lại tiếp tục nhớ đến những chuyện mà anh đã làm tổn thương tôi. “

Đường Duy nắm chặt lấy tay cô, năm ngón đan vào các ngón tay của cô, cứ như thể thế này, trái tim của hai người sẽ khít lại với nhau Với Tô Nhan của hiện tại chính là Tô Nhan hoàn toàn bị biến đổi?

Vì vậy… nếu cậu hợp tác diễn cùng, chắc chắn anh có thể tiếp tục như thế này mãi mãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK