Một tay hắn chợt di chuyển xuống dưới hơi kéo xuống quần, sau đó hai tay liền chuyển sang bóp lấy bờ eo thon nhỏ của cô.
- Thật dâm.đãng, ở dưới thân của nam nhân khác cũng như vậy hả?
Hắn cười lạnh một tiếng, đầu súng để ngay trước cửa nụ hoa non nớt, giọng nói trầm thấp đầy mờ ám vang lên:
- Tôi vào đây.
Nụ hoa nhỏ hẹp chưa trải sự đời đột nhiên bị vật to lớn tiến vào. Cho dù có tác dụng của thuốc, nhưng Bạch Linh cũng không thể thừa nhận nổi kích cỡ kinh người của vật kia.
- A! Đau quá...
Cô cảm thấy bên dưới như sắp nứt ra, trong não trống rỗng, hai mắt lúc này treo đầy nước mắt, vẻ mặt cực kỳ đáng thương mà xin tha.
- Đau quá... đi ra ngoài... hu hu...
- Hừ...
Yến Lạc hít hà một hơi, đã đến bước này rồi, hắn sao có thể đi ra ngoài đâu chứ.
- Thả lỏng, đừng cắn chặt như vậy.
Yến Lạc cắn chặt răng nói, gân xanh ở cánh tay cũng nổi rõ lên.
Hắn đối với mấy chuyện này không hề hiểu rõ gì cả, cũng không biết tại sao nơi kia lại chặt khít giống như chưa từng có người làm qua.
Mà nữ nhân phía dưới lại khóc lóc thảm thiết, hai tay cô không ngừng cào cấu vào tay hắn, để lại từng vết sước hiện rõ từng vệt máu. Yến Lạc chỉ đành di chuyển một tay đến chỗ hạt đậu đỏ, khẽ xoa ấn giúp cô giảm bớt đau đớn.
- Hu hu... Đau... hu...
- Câm miệng!1
Yến Lạc hung dữ nói.
Hắn vất vả lắm mới cắm đầu súng vào được bên trong, thì lại bị tiếng khóc của cô làm đau đầu không thôi.
Bạch Linh bị giọng quát lạnh lùng này doạ sợ, cả người run run, đôi mắt ngấn lệ mở to nhìn chằm chằm hắn.
Yến Lạc dứt khoát bịt miệng cô lại, làm cô tạm thời thích ứng một chút, sau đó thẳng hông thúc mạnh một cái.
- A... đau...
Bạch Linh thét chói tai, thân mình đau đớn cực độ, hai tay túm chặt lấy ga giường, như muốn xá rách nó thành từng mảnh.
Yến Lạc hơi nâng người lên, cúi đầu nhìn xuống nơi giao thoa giữa hai người. Ở vị trí nụ hoa kia thình lình chảy ra một tia máu đỏ tươi cực kỳ chói mắt.
Đây là lần đầu tiên của cô ấy?
- Mẹ kiếp!
Hắn mắng rủa một câu, vẻ mặt hiện giờ cực kỳ khó coi.
Mặc dù không thích nữ sinh chủ động đưa tới cửa, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới sẽ dùng phương thức như này cướp đi lần đầu của cô.
Cũng may có tác dụng của thuốc, sau khi đau nhức trôi qua, bên trong nụ hoa lại truyền đến cảm giác có chút ngứa ngứa.
Cảm giác được lấp đầy khiến Bạch Linh thoải mái phát ra một tiếng rên thoả mãn, hai chân theo bản năng quấn lấy hông Yến Lạc.
- Ưm... ư... thật... thoải mái...
Nụ hoa không ngừng cắn mút vật to lớn, làm Yến Lạc cảm thấy cả người cực kỳ sảng khoái giống như có một luồng điện chạy sắp toàn thân.
Hắn lập tức kéo chân cô để lên vai mình, cây súng to lớn đầy gân xanh không ngừng ra vào, thúc đến nơi sâu nhất của nụ hoa.
- Aaaaa... sâu quá...
Khoái cảm mãnh liệt truyền đến khiến Bạch Linh suýt chút nữa ngất xỉu. Cô giãy giụa muốn tránh thoát, nhưng hai chân còn đang đặt trên vai hắn.
Yến Lạc quỳ gối xuống giường, thân thể hơi ép xuống, hai chân cô đặt trên vai hắn, bờ mông đẫy đà theo đó hơi nâng lên.
- Không phải cô muốn như này sao?
Giọng nói trầm thấp mang theo nồng đậm tình.dục, mỗi khi nói chuyện, vật to lớn kia lại đâm vào nơi sâu nhất.
Cách một lớp quần, từng tiếng "bạch bạch bạch" của hai cơ thể chạm vào nhau vang vọng khắp căn phòng.
Dù trong phòng đang bật điều hoà, nhưng trên trán Yến Lạc lại lấm tấm mồ hôi. Một lúc sau, hắn liền cởi bỏ áo, để lộ nửa người trên trắng nõn, cơ bắp cuồn cuộn, đặc biệt là tám múi bụng rắn chắc như đá.
- Aaa.. không được... quá nhanh... ha...
- Aaa... sâu quá... từ bỏ...
Sau 15 phút, dưới sự hung mãnh của Yến Lạc, Bạch Linh không chịu nổi khoái cảm như núi kia mà thét chói tai tới cao trào.
Cao trào qua đi, cả người cô mềm như không xương, nụ hoa cũng cực kỳ mẫm cảm, nhưng vật nam giới kia của Yến Lạc vẫn không ngừng ra ra vào vào.
Hai cánh hoa bị chà đạp đỏ bừng lên, khăn trải giường cũng ướt thẫm một mảng.
- Không được... ưm... đủ rồi...
Bạch Linh chống tay đẩy đẩy ngực hắn, cả người co rút, lại thét chói tai đạt tới cao trào lần thứ hai.
Bên trong nụ hoa điên cuồng cắn hút giống như có hàng ngàn hàng vạn cái miệng nhỏ đang tham lam hút lấy đầu súng của hắn.
Yến Lạc rốt cuộc chịu không nổi kích thích như này nữa, hắn gầm lên một tiếng rồi phóng thích ra tinh hoa xử nam của mình.
Tinh hoa cách một lớp áo mưa, bắn vào nơi sâu nhất khiến Bạch Linh run rẩy không thôi.
- Ha... ưm...
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc ở đây, ai ngờ Yến Lạc lại kéo xuống áo mưa ném trên mặt đất, sau đó từ trong hộp lấy ra một cái mới, dùng miệng xé rồi tròng lên vật to lớn của hắn.
- Nâng mông lên.
Hắn bóp eo lật người cô lại, dùng phương thức đi vào từ phía sau.
Bạch Linh hoảng hốt nghe theo lời hắn, tiếp theo đó là cuộc tiến công dồn dập làm cô không còn phân biệt nổi đông tây nam bắc.
Không biết trôi qua bao lâu, trải qua bao nhiêu tư thế, Bạch Linh chỉ thấy cả người không còn chút sức lực nào, bên dưới tê dại không thôi, nhưng hắn lại vẫn còn điên cuồng đòi lấy không biết mệt mỏi...
Cuối cùng ở lần cao trà thứ 5, dưới sự co rút điên cuồng của nụ hoa, Yến Lạc rên lên một tiếng, nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục cái, cuối cùng phóng thích tinh hoa đến nơi sâu nhất.
Kéo dài hơn một tiếng trời, hiện giờ cả người Bạch Linh như cá không xương, một chút sức lực cũng không có. Cô mệt đến mức đến mí mắt cũng không nâng lên nổi, mơ mơ màng màng ngất lịm đi.
Yến Lạc thấy vậy thì ôm cô đi vào phòng tắm, xả nước ấm vào bồn, sau đó liền ôm cô cùng nhau ngâm một lúc.
Hắn khẽ rũ mắt nhìn cô một cái, sau khi nước dần lạnh, hắn liền ôm cô ra ngoài, dùng vòi hoa sen giúp cô rửa sạch sẽ, sau đó lại ôm cô trở về phòng.
- ---------------