• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 18: Vòng ôm ấm áp (4)

[BOOK]Một tháng trôi qua yên bình. Hạ Uyển Nhi ngày ngày đến trường đều đặn, nỗ lực học hỏi cũng bận bịu không ngớt.

Buổi sáng học xong hai tiết, sau khi ăn cơm trưa xong Đỗ Tranh Tranh liền lôi kéo Hạ Uyển Nhi đi đến sân thể dục xem trận đấu bóng rổ.

- Ai, Uyển Nhi này. Mình nói cậu nghe nha, hôm nay Tư Thần thi đấu đó.

Đỗ Tranh Tranh kéo Hạ Uyển Nhi vào hàng ghế đầu tiên ngồi xuống.

- Tranh Tranh cậu tha mình đi. Chiều mình muốn đi thư viện.

Hạ Uyển Nhi muốn đứng dậy rời đi. Cô cũng không có hứng thú với mấy chuyện này. Cô còn rất nhiều việc phải làm chẳng có thời gian quan tâm mấy cái thi đấu này mà cô cũng không muốn quan tâm.

- A, Uyển Nhi cậu ở đây cùng mình đi mà. Lần khác đi thư viện cũng được mà!

Đỗ Tranh Tranh bắt đầu làm nũng.

Hạ Uyển Nhi thấy vậy cũng hết cách đành chấp nhận ở lại cùng Đỗ Tranh Tranh.

Trong sân thể dục rất đông người đến xem đa số đều là những người mến mộ Tư Thần. Đến giờ Hạ Uyển Nhi mới biết được lời Đỗ Tranh Tranh nói không sai. Quả thật những người mến mộ Tư Thần rất nhiều. Nhưng dù vậy chuyện này cũng chẳng liên quan đến cô.

Đã từ lâu trong thế giới của Hạ Uyển Nhi cô không muốn quan tâm đến những thứ không liên quan đến mình. Cô chỉ muốn quan tâm và săn sóc duy chỉ có một người. Nhưng cũng không hẳn cô là người vô tâm. Chỉ đơn giản là chẳng muốn để ý tới. Cô chỉ muốn chú tâm vào mục tiêu của bản thân thế là đủ.

Sau khi từ sân thể dục về, trên đường đến thư viện Hạ Uyển Nhi đụng phải một người.

- Xin lỗi, xin lỗi tôi không cố ý!

Cô vội vã cúi xuống nhặt trả người kia sách bị đụng rớt dưới đất.

- Không sao, cảm ơn!

Tư Thần lạnh lùng nhận lại sách.

Anh lướt mắt quan sát người con gái trước mặt. Đôi mắt to tròn long lanh như sao sáng, làn da trắng nõn như sữa tươi lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời. Tóc đen bồng bềnh xõa ngang eo, khuôn mặt cô nhỏ nhắn xinh xắn, môi hồng hơi mím. Cô không cao lắm thấp hơn anh nửa cái đầu. Cả người cô toát ra một loại tư vị tươi mát thanh thuần khiến người ta muốn đến gần. Quả thật một người con gái đẹp vô cùng. Mặc dù từ trước đến nay anh không quan tâm đến phụ nữ nhưng lúc này nhìn người con gái trước mắt tim anh không khỏi đập liên hồi.

- Vậy tôi đi trước!

Hạ Uyển Nhi nhìn người đàn ông đang ngây người liền lên tiếng.

Đây chẳng phải là cái người mà Đỗ Tranh Tranh luôn thao thao bất tuyệt bên tai cô hay sao. Thật không biết nếu cô ấy mà thấy tình cảnh hiện giờ sẽ làm ra cái biểu tình gì nữa. Cô lắc đầu một cái rồi xoay người đi.

- Bạn học này! Cô cũng đến thư viện sao?

Bỗng sau lưng một giọng nói vang lên khiến Hạ Uyển Nhi dừng bước. Cô quay lại nhìn người đang hỏi mình đầy nghi vấn.

Tư Thần thấy Hạ Uyển Nhi nhìn mình không đáp thì tiếp tục lên tiếng

- Tôi cũng đến thư viện, chỉ là hỏi xem cô có muốn cùng đi không?

- A, xin lỗi tôi không đi thư viện! Cảm ơn.

Nói rồi Hạ Uyển Nhi theo hướng ngược lại đi thẳng. Hạ Uyển Nhi không muốn dây dưa với những người không quen biết. Mà đôi khi những người thân thuộc cũng đáng sợ không phải sao?

Tư Thần nhìn bóng dáng Hạ Uyển Nhi dần đi xa trong lòng không rõ là tư vị gì.[/BOOK]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK