• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Ta.. chuyện này cũng có chút khó nói”

“ Di nương, có phải người tới là vì chuyện hôn sự của tam muội phải không?”

Ta hình dung ra được Tàng di nương tới đây không phải mục đích đơn giản chỉ là hỏi thăm ta, bởi vì khi ta còn ở trong Tướng Quân phủ thì Tàng di nương đối xử với ta rất không được tốt, cho tới khi ta được tuyển làm Thái tử phi thì quan hệ của ta và Tàng di nương mới dịu đi một chút

Ngày trước ta dựa vào danh tiếng của Tướng quân phủ để sống, còn bây giờ tướng quân phủ lại phải dựa vào cái chức Thái tử phi của ta

“ Ngày trước Tuần nhi không thể tham gia tuyển phi vì chưa tới tuổi, mà bây giờ Thái tử gia cũng không có ý định nạp thêm thiếp thất…”

Ta liền phủ đầu với Tàng di nương, nếu không phải vì Tuần Nhi còn chưa tới tuổi xuất giá, thì trước đó Tàng di nương không chừng đã hại chết ta để tam muội lên ngôi Thái tử phi cũng nên.

“ À, cái này không có… ta nào dám để cho tỷ muội các con gả cùng một phu quân, người ta muốn nói là Dương thị vệ đại nhân kia. Ta cũng đã nghe qua rồi, dù sao Dương thị vệ cũng là xuất thân cao quý, gả Tuần Nhi đi chắc chắn không thiệt thòi cho con bé”

Ta còn tưởng là chuyện gì, chứ chuyện này thì chắc chắn là không được rồi. Ta rút tay mình ra khỏi Tàng di nương, sau đó hạ giọng

“ Người nói người có nghe qua về Dương thị vệ rồi? Vậy người có từng nghe qua chủ tử của hắn chính là Thái tử gia hay không, hơn nữa hắn là người rất được Thái Tử tín nhiệm, chuyện này nhi thần e rằng rất khó”

“ Tuyết nhi, ta cầu xin con, dù sao đây cũng là chuyện hôn sự cả đời của tam muội con, chẳng lẽ con lại muốn bỏ mặc tam muội con sao?”

Ta mỉm cười: “ Không phải nhi thần mặc kệ, Dương thị vệ yêu ai thích ai nhi thần hoàn toàn không biết, chỉ phụ thuộc vào việc tam muội có lòng với hắn thì đương nhiên là không thể”

Ta đứng lên, Tàng di nương cũng không dám ngồi nữa mà vội vàng theo ta đứng dậy nắm lấy tay áo của ta, giọng điệu vô cùng tha thiết: “ Ly Tuyết, chẳng lẽ con đã quên mình cũng là tiểu thư Tướng Quân phủ hay sao, tam muội là người thân của con sao con có thể nói như vậy…”

“ Hắn là thị vệ thân cận bên cạnh Thái Tử gia, trừ khi hắn tới nói hắn muốn lấy Tuần Nhi muội làm thê, bằng không Thái Tử gia hiện tại có ý định gả người khác cho hắn, hôn sự của Dương thị vệ vốn đã được sắp xếp”

Ta nghiêm túc nhìn Tàng di nương lúc này đã mất đi dáng vẻ kiên nhẫn để cầu xin ta, thấy thế ta lại tiếp lời: “ trong cung không ít người, chỉ trách muội ấy lại không phải lòng một vị hoàng tử hay người nào khác mà lại phải lòng người thân tín nhất bên cạnh Thái Tử”

Vừa hay lúc này mẫu thân ta bước vào, người kéo tay Tàng di nương qua một bên, sau đó quay sang nhìn ta: “ Được rồi, lúc nãy ta ở bên ngoài cũng nghe được chút ít, Tàng muội muội, trong cung có quy tắc của trong cung, Thái Tử phi nói không thể chính là không thể”

Tàng di nương lúc này mới quay người rời đi, không khí ở Các Thanh khi này mới dịu xuống. Ta quay sang ôm lấy mẫu thân, sau đó thở dài

“ Nhi thần muốn hồi phủ, tìm chút lạc quan, ở Đông cung hiện tại người ra người vào cũng chỉ có cung nhân, rất nhàm chán”

Mẫu thân ta vuốt nhẹ tóc ta, sau đó lại nhẹ nhàng an ủi ta: “ Mẫu thân hiểu”. Ta buông người ra, sau đó lại hướng mắt về phía cung nữ Trúc Y đang tiến vào bên trong: “ Thật ra nhi thần là có ý định gả Trúc Y cho Dương thị vệ, nên mới từ chối Tàng di nương”

“ Không sao đâu, ta tin rằng quyết định của con đúng, dẫu sao Tuần Nhi mới chỉ gặp Dương thị vệ cùng lắm có một vài lần, chẳng qua là ngưỡng mộ Dương thị vệ, không thể nào gọi là yêu thích được. Nếu gả Tuần Nhi cho Dương thị vệ, có lẽ con bé sẽ không thể hạnh phúc được dài lâu”

Mấy ngày sau ở Tướng quân phủ, không những Tàng di nương tới quấy rầy ta, mà Tuần Nhi cũng rất thường xuyên làm nhiều món ngon đem tới. Mà ta thì hoàn toàn không có sức kháng cự lại với đồ ăn, nhất là đồ ăn ngon

Vậy nên ta đã nói chuyện với Tuần Nhi, gợi ý cho muội ấy một người khác. Mới đầu Tuần Nhi vốn không chịu, nhưng sau đó ta nói với Tàng di nương, người này gia thế thậm chí còn tốt hơn cả Dương Cảnh thì sau đó Tuần Nhi đã đồng ý

Bởi vậy mới nói, Tuần Nhi cũng chỉ là yêu thích vẻ bề ngoài của Dương cảnh, đoạn tình đó cũng là hoa đào chớm nở sắc xuân.

Hai người Tuần Nhi gặp nhau, xem ra cũng rất vừa ý, vì thế mà bên tai ta cũng bớt đi một chút thanh âm phiền phức.

Buổi tối hôm ấy, Lưu Vãn Khiêm tới đưa cho ta một lá thư, sau đó lại tiếp tục thông báo: “ Thái Tử phi, Nhị Hoàng tử đã trở về, lại cũng đã cầu thân tới Thuần phủ, Hoàng đế nói chọn ngày đẹp sẽ tiến hành hôn lễ cho Nhị hoàng tử và Thuần tiểu thư”

Ta gật đầu: “ Ngày mai chúng ta tới Thuần phủ một chuyến”

Ta cầm lấy phong thư mà Tư Đế gửi cho ta, rồi lặng lẽ mở ra, trong thư cụ thể vẫn là mấy lời thông báo tình hình của hắn, sau đó lại là hỏi thăm sức khỏe của ta, hắn còn đặc biệt nói khi nào ta có hỉ nhất định phải viết thư cho hắn

Ta gập lại bức thư, lại cực kì không muốn hồi âm. Lúc này Trúc Y cùng Minh Uyển ở ngoài bước vào, Minh Uyển mấy ngày trước quay về Đông cung hôm nay mới quay lại Tướng quân phủ, nàng ta nhìn ta một lúc rất lâu sau đó lại lên tiếng

“ Thái Tử phi, người tăng cân rồi”

“ Hả, trông ta mập lắm sao?”

Ta ngạc nhiên nhìn sang Minh Uyển, sau đó lại nhìn xuống bụng mình, tuy eo không có thon là bao nhiêu nhưng mà ta dám chắc chắn bản thân mình không lên cân

“ Người xem, cổ tay của người trắng trắng tròn tròn như vậy, nhất định là tăng cân rồi”

Lúc này ta mới ngẩn người, sau đó lại phẩy phẩy tay, bởi vì dạo gần đây mẫu thân rất hay làm đồ ăn cho ta, vậy nên ta không kiềm chế được có ăn hơi nhiều một chút, nhưng mà tuyệt đối không thể đến mức như Minh Uyển nói.

Sáng hôm sau, ta cùng mấy người bọn họ tới Thuần phủ.

Thuần Giang Châu xem ra rất vui vẻ, nét mặt nàng ta mang dáng vẻ tươi vui tiếp đón ta. Ta chủ yếu tới Thuần phủ là để hỏi thăm nàng ta, cũng muốn chúc phúc cho nàng ta, dù sao lúc trước ở yến tiệc mùa xuân cũng là nàng ta cứu lấy ta một mạng

“ Muội trông có vẻ rất vui nhỉ, sau này gả vào trong cung cũng chính là người một nhà rồi”

“ Cũng là nhờ Thái Tử phi chiếu cố muội mới được như vậy, thật sự cũng rất phải đa tạ người”

Ta mỉm cười, phe phẩy thiếp quạt trên tay: “ Cũng là có ơn cứu mạng của muội, trước đây ta vốn khó hiểu, bởi vì Nhị hoàng tử là người lạnh như băng, trong cung muốn gặp được cũng chỉ có Hàn Quý phi. Nhưng mà hiện tại ta đã hiểu tại sao Nhị Hoàng tử lại muốn lấy muội rồi”

Nàng ta nhìn ta, dáng vẻ hiếu kì chọc cho ta phải bật cười: “ Bởi vì muội rất lanh lợi, cái dáng vẻ này có muốn ghét cũng rất khó”

“ Thái Tử phi, người nói quá rồi”

Thuần Giang Châu cười cười, sau đó ta ra hiệu cho Trúc Y mang vào một đôi vòng tay nạm ngọc phỉ thúy ta chọn được ở Định Dương phường làm quà cho muội ấy, chiếc vòng tay tinh xảo này là được lão chủ Định Dương chế tác, tay nghề của ông ta thật sự không tồi

“ Cái này là ta đặc biệt kêu người chế tác, lần trước ta vẫn chưa có cơ hội cảm ơn muội”

“ Đa tạ Thái Tử phi, người không cần khách sáo, dù sao lần đó cũng là ngẫu nhiên mà thôi”

Ta mỉm cười, muốn cầm đôi vòng tay kia đeo cho Giang Châu, nhưng đột nhiên ta cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại, đầu óc quay cuồng rồi ngất đi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK