• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xảy ra chuyện rồi? Phủ Trạng Nguyên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến Nhị hoàng tử phải đích thân tới đây cấp báo như thế? Vả lại trước đến nay đâu có chuyện gì khiến Hàn gia giải quyết không được

“ Nhị hoàng tử, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Nghiêm Triết Duẫn chỉ nhìn ta rồi lắc đầu không đáp, Hoàng thượng lập tức rơi vào trầm tư suy nghĩ, sau cùng người lập tức đứng dậy: “ Phái Ngự Tiền thị vệ dẫn binh tới phủ Trạng nguyên xem sao. Duẫn nhi con cũng đi đi”

“ Vâng thưa phụ hoàng”

Nhị Hoàng tử lập tức rời đi, ta liền đứng dậy: “ Ta đi cùng với huynh”. Nhưng lúc này Hoàng thượng lại nhìn ta, người dịu giọng trấn an ta

“ Thái Tử phi trong bụng con đang mang hoàng tự, Nhị hoàng tử dẫn quân đi là được rồi. Nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”

Ta còn muốn tranh cãi, Hoàng thượng đã liền lệnh cho Chiêu công công đưa ta về Đông cung tĩnh dưỡng. Ta cũng không thể kháng chỉ, chỉ đành ngoan ngoãn quay về tẩm cung

Chiêu công công đi phía trước, ta ở bên cạnh lại cảm thấy không hề thoải mái chút nào. Chiêu công công bên cạnh Hoàng thượng nổi tiếng là người nghiêm khắc, lại cực kì khó tính

Bỗng nhiên Chiêu công công quay sang nhìn ta, rồi lại nói với ta: “ Thái tử phi, người đừng giận Hoàng thượng. Hoàng thượng cũng chỉ là lo lắng cho người và thai nhi trong bụng của người mà thôi. Dù sao ở phủ Trạng nguyên cũng chưa biết xảy ra chuyện gì, lỡ như xảy ra nguy hiểm…”

“ Chiêu công công, ta đương nhiên hiểu chuyện này, nhưng mà ta rất lo lắng cho Trưởng công chúa, hơn nữa Quận vương còn nhỏ như vậy”

Ta ngắt lời của Chiêu công công, ta lo lắng cho Trưởng công chúa một, thì lại lo cho Hàn Thước Đông mười, nhóc con đó chắc chắn rất sợ hãi. Chiêu công công lại ở bên cạnh trấn an ta

“ Thái tử phi, người cứ hồi cung dưỡng thai trước, nô tài đảm bảo nếu có tin tức gì sẽ lập tức báo với người một tiếng”

Ta nghe vậy thì thở dài một hơi, rồi nói vài câu cảm kích với Chiêu công công. Ta trở về tẩm cung không ngừng lo lắng, tới mức không thể ngồi yên được một chỗ. Hoàng thượng tuy đã phải người đi, nhưng chốc chốc ta lại nghe thấy những tiếng quân binh vội vã

Dường như thời gian càng trôi qua thì lại càng nhiều binh lính được điều đi. Trúc Y lúc này không nhìn nổi nữa mới chạy tới đỡ ta ngồi xuống, sau đó lại kêu Minh Uyển đi lấy một ít thảo dược về cho ta

“Chủ tử, hiện tại người lo lắng như vậy rất ảnh hưởng đến hài tử trong bụng, người hãy ngồi nghỉ một lát. Chiêu công công đã nói rằng nếu có tin tức sẽ lập tức báo với người mà”

“ Ta đương nhiên hiểu, nhưng mà không thể nào bình chân như vại được. Người gặp chuyện chính là Hàn gia, là tỷ tỷ của Thái Tử. Hơn nữa còn có cả Hàn Thước Đông”

Tiểu tử trong bụng ta đạp một cái, khiến ta phải vuốt ve bụng mình, lúc này Minh Uyển đã đi lấy thảo dược trở về, Trúc Y liền ngay lập tức xoa bóp cho ta. Mà Minh Uyển lại đem một đĩa hạnh đào đặt trước mặt ta: “ Ban nãy nô tì có tiện tay lấy thêm cho người một chút hạnh đào. Chủ tử người đừng lo lắng quá”

Giữa lúc này bên ngoài vang theo tiếng của Tiêu công công: “ Tứ công chúa tới”. Ta theo âm thanh vang dọc khắp hành lang nhìn ra, lại nghe tiếng bước chân gấp gáp đi tới

Tứ công chúa từ ngoài bước vào, nàng ta nhìn ta đang ngồi vuốt ve bụng mình thì mỉm cười chạy tới. Ta ra hiệu cho Trúc Y dừng lại, rồi lại kêu Nghiêm Hoành Miên ngồi xuống

“ Sao tự nhiên muội lại tới đây vậy”

“ Lúc nãy muội nghe nói phủ Trạng Nguyên xảy ra chuyện, lại nghe cung nữ Minh Uyển nói rằng tẩu đang rất lo lắng nên mới tới đây.”

Ta mỉm cười: “ Minh Uyển lắm lời thật, nhưng mà muội có biết phủ Trạng Nguyên đã xảy ra chuyện gì mà nghiêm trọng như vậy không? Khi nãy chính Nhị hoàng tử tới báo tin cho Hoàng thượng, nên ta đoán việc này không hè đơn giản”

“ Muội cũng không biết, muội lúc nãy thấy có động tĩnh, cũng mới biết chuyện mà thôi.”

Ta thở dài một hơi, tay vuốt ve bụng mình: “ Không biết bây giờ tình hình phủ Trạng Nguyên ra sao. Ta có chút lo lắng cho trưởng tỷ, với cả gặp chuyện như vậy không biết Thước Đông có sao hay không”

“ Tẩu, ai cũng biết tẩu thương Đông Đông như con mình mà. Chuyện này tẩu lo lắng muội có thể hiểu, nhưng mà tẩu tuyệt đối phải cẩn thận bởi vì trong bụng tẩu vẫn còn một hài tử nữa đó”

Ta gật đầu. An thị vệ lúc này đột nhiên bước vào trong: “ Tứ công chúa, Thái Tử phi, Chiêu công công vừa nãy mới báo tin tới. Phủ Trạng nguyên không biết tại sao đột nhiên cháy rất lớn, lại có rất nhiều mê hương phát tán khiến cho các gia nhân trong phủ nhất thời không kịp dập lửa”

“ Vậy… hiện tại như thế nào rồi?”

Ta nghe như vậy liền đứng lên. Cháy? Đang yên đang lành sao lại có cháy chứ. Bao nhiêu gia nhân như vậy đều trúng mê hương, vậy Trưởng tôn công chúa, Hàn Trạng Nguyên hiện tại như thế nào, còn cả… còn cả tiểu tử Thước Đông…

Tứ công chúa liền vội vàng đỡ lấy ta. An thị vệ chầm chậm lại không dám tiếp tục nói. Hắn ngập ngừng một lúc, sau đó mới lắp bắp nói với ta

“ Hiện tại… hiện tại không tìm thấy Quận vương. Trưởng tôn công chúa và cả Hàn Trạng nguyên đều…”

“ Đều làm sao chứ, ngươi mau nói”

Ta thấy trước mắt mình bị một màn sương mờ che phủ, hơi thở cũng trở nên vô cùng gấp gáp. Tim ta như hẫng đi một nhịp, lại cảm thấy bản thân như đã mất đi thứ gì đó rất quan trọng…

“ Thái Tử phi tẩu hãy bình tĩnh”

Ta gật đầu nhìn Tứ công chúa, sau đó lại nhìn ra phía An thị vệ: “ Ngươi cùng Lưu Vãn Khiêm cũng tới đó đi, cháy lớn như vậy chắc là Thước Đông đã trốn ở đâu đó rồi, không biết chừng bây giờ đang gặp nguy hiểm.”

An thị vệ cung kính gật đầu rồi ngay lập tức cùng Lưu Vãn Khiêm rời đi. Tứ công chúa lúc này liền gục xuống ôm lấy ta mà khóc nức nở. Ta đành im lặng ở một bên an ủi nàng ấy

Dù sao đi nữa Trưởng công chúa cũng là tỷ tỷ ruột của muội ấy, lại cùng muội ấy lớn lên. Tuy ta vào cung là sau này, nhưng cũng có thể dễ dàng nhận ra Trưởng công chúa rất yêu thương muội ấy, bởi vậy khi biết chuyện Nghiêm Hoành Miên không giữ được bình tĩnh cũng là điều rất hiển nhiên

Hàn Thước Đông tuy có thể tinh nghịch, nhưng đứa trẻ đó cũng giống hệt mẫu thân nó. Vì vậy khi nghe tin này, chính bản thân ta cũng không thể nào giữ nổi bình tĩnh, nếu nói ta không thương nhóc con đó, vậy chắc chắn là giả

Trưởng công chúa từ lâu đã không còn coi ta là Thái Tử phi, mà coi ta giống như muội muội của người. Người đem Thước Đông tới đây để Tư Đế huấn luyện dạy dỗ, cũng là để cho ta không cảm thấy cô đơn

Đáng tiếc cho một Trưởng tôn công chúa hiền lương thục đức… Lại đáng tiếc cho một bậc lưỡng quốc trạng nguyên thiên hạ tán thán…

Cứ như vậy mãi cho tới khi trời tối. Tứ Công chúa giống như trải qua một cực hình nặng nề tỉnh lại. Nghiêm Hoành Miên hai mắt đỏ hoe nấc nghẹn từng tiếng…

“ Tẩu à, muội muốn tới phủ Trạng Nguyên”

“ Ta… ta cũng không cách nào đưa muội tới đó. Ta cũng không biết lửa đã tắt chưa. Tứ công chúa, muội đừng trách ta, bản thân ta cũng rất đau lòng nhưng mà ta không có cách nào đưa muội tới đó”

Ta vừa nói xong, tiếng của Tiêu công công vọng vào bên trong: “ Hoàng thượng giá đáo”

Ta cùng Tứ công chúa đứng dậy, mau chóng tới bên ngoài sảnh lớn tiếp đón Hoàng đế. Hoàng thượng nhìn thấy Tứ công chúa hai mắt đỏ hoe liền tiến tới vỗ về nàng: “ Miên Miên ngoan”

Lúc này Lưu Vãn Khiêm xuất hiện, hắn lặng lẽ tiến tới bên cạnh nói nhỏ với ta: “ Thái Tử phi, đã tìm được Quận vương rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK