Ta đành đứng dậy, tiến lại đỡ nàng ta lên. Bạch Anh ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt nàng ta lại nhìn về phía của Tư Đế: “ Thần nữ đa tạ Thái Tử phi”
Nàng ta vừa đứng lên, lại tựa như muốn ngã xuống dưới, khiến ta cũng suýt nữa thì không đứng vững mà ngã theo. Cũng may mà Lưu Vãn Khiêm tiến lại đỡ nàng ta lên mới khiến ta có thể đứng vững.
“ Bạch Anh, ngươi không sao chứ?”
Hoàng hậu lúc này từ tốn lên tiếng, Bạch Anh lại bày ra vẻ mặt ủy khuất vô cùng: “ Thần nữ có lẽ là không đi lại được rồi thưa nương nương”
Ta đưa mắt nhìn nàng ta, cái gì mà không đi lại được chứ, mới ngã có một cái mà đã bị nặng như vậy sao. Tư Đế lúc này tiến tới chỗ của ta, hắn nhìn Lưu Vãn Khiêm rồi lại nhìn nàng ta
“ Ngươi đưa Đào Quốc tiểu thư tới Thái Y viện, kêu các thái y ở đó xem thử nàng ta bị làm sao. Nếu còn đi lại được vậy thì đưa nàng ta hồi phủ”
Tư Đế lại ôm ngang eo ta, dìu ta quay trở lại chỗ ngồi. Mấy người thị vệ bên cạnh Hoàng hậu cũng tiến theo Lưu Vãn Khiêm. Một lát sau ta thấy người cận vệ kia quay lại, nói nhỏ với Hoàng hậu nương nương điều gì đó
Ta thấy khóe miệng của người khẽ cong lên, dường như rất vui mừng. Mà sắc mặt của Tư Đế sau khi nhìn thấy biểu hiện này của Hoàng hậu liền trở nên khó coi vô cùng. Hắn đột nhiên đứng lên, viện cớ trời đã tối nên đưa ta về nghỉ ngơi rồi mau chóng đưa ta quay về Đông cung
“ Chàng sao vậy, đi chậm thôi ta không theo kịp”
Tư Đế bước rất nhanh tới phía chiếc kiệu, căn bản ta cũng không theo kịp hắn. Tư Đế một bước lại một bước, sau khi đỡ ta lên kiệu mới định thần trở lại. Hắn quay sang nhìn ta:
“ Nàng thật sự không nhìn ra được biểu hiện của Hoàng hậu có gì khác thường sao? Người thị vệ lúc nãy đi cùng với Lưu Vãn Khiêm, không phải lúc hắn quay lại có nói với chúng ta là tiểu thư Đào Quốc phủ bị chấn thương không thể đi lại hay sao”
Ta lúc này mới suy xét lại toàn bộ sự việc vừa mới diễn ra. Đúng là rất kì lạ, nàng ta bị thương nặng như vậy, theo lý thì Hoàng hậu phải lo lắng mới đúng. Ta lại nghĩ tới ánh mắt khi nãy của nàng ta dán chặt lên người Tư Đế
Nghĩ đến đây, ta liền hiểu ra. Nếu Tư Đế không mau đưa ta hồi cung, nàng ta chính là ở chỗ bàn tiệc của ta ngã xuống mà chấn thương, Hoàng hậu chắc chắn sẽ đưa nàng ta tới Đông cung làm khách
Mà ánh mắt của nàng ta không đơn giản, và có lẽ Tư Đế đã sớm đoán ra, nên mới gấp gáp quay trở về Đông cung như vậy. Nhưng mà, Tư Đế trở về thì có ích gì chứ, người mà Hoàng hậu đưa tới hắn còn có thể từ chối hay sao
“ Nếu như Hoàng hậu đích thân đem nàng ta tới Đông cung, vậy thì chàng tính như thế nào?”
“ Nàng phải tuyệt đối tin vào ta, ta đã hứa với nàng đời này chỉ có một thê”
Ta đưa mắt nhìn hắn, lại nhìn xuống bụng mình nhẹ nhàng vuốt ve. Không phải ta không tin tưởng hắn, ta đương nhiên hiểu nếu ta vì nữ nhân kia mà xảy ra bất hòa với hắn sẽ có hậu quả to lớn như thế nào.
Kết quả đúng thật như ta dự đoán. Sau khi yến tiệc tan, Hoàng hậu lập tức tới Đông cung, nói là muốn thăm ta và hài nhi trong bụng của ta. Ta cũng không còn cách nào khác mà tiếp đón người
“ Thái tử phi, bổn cung hôm nay tới đây cũng là có chuyện muốn nhờ con”
Ta vốn đã biết là chuyện gì, nhưng không thể nào cãi lời của Hoàng hậu: “ Nương nương, người cứ nói”
Hoàng hậu nương nương từ ngoài đưa Bạch Anh vào trong tẩm cung của ta: “ Ta muốn để Bạch Anh tới đây làm khách, cũng là để tiện cho vết thương của nàng ta. Dù sao cũng không tiện đi lại, vả lại ở Đông cung cũng chỉ có một mình con, nữ nhân dễ đồng cảm với nữ nhân”
Tư Đế từ ngoài bước vào trong, cung kính hai chữ mẫu hậu. Ta nhìn hắn, lại nhìn Bạch Anh, dù sao cái cớ này nghe cũng rất thuận tai. Tư Đế lúc này mới nhìn sang Bạch Anh
“ Người mẫu hậu đưa tới, nhi thần sẽ chăm sóc cẩn thận”
Hoàng hậu nương nương lúc này mới an tâm rời đi. Ta ở trong tẩm cung thở dài một hơi, lại nhìn sang phía Trúc Y: “ Cơ thể ta mang thai, đi lại có chút bất tiện. Trúc Y ngươi giúp ta đưa Bạch Anh tiểu thư về phòng nghỉ ngơi”
Tư Đế lúc này lại ngăn Trúc Y lại: “ Không cần, nàng cứ nghỉ ngơi đi. Ta sẽ đưa nàng ấy đi”
Ta nhìn Tư Đế, nếu hắn không nhắc đi nhắc lại với ta rằng phải tin tưởng hắn thì hiện tại ta đã một cước đạp bọn họ bay ra khỏi cửa. Dù sao nữ nhân có tình trong lòng đều luôn cảm thấy bất an
“ Được rồi, vậy chàng mau đi đi. Bạch Anh, ngươi nghỉ ngơi cho tốt”
Sau khi Tư Đế cùng nàng ta rời đi, Trúc Y liền chạy tới chỗ ta, biểu hiện vô cùng ngạc nhiên: “ Chủ tử, người để Thái Tử gia đưa vị tiểu thư đó đi thật sao? Nô tỳ vừa nhìn đã thấy nàng ta không phải người tốt, nhất định là có ý đồ rồi”
“ Được rồi, không phải là ta không nhìn thấy, mà là ta mệt rồi. Với lại ta biết rất rõ Thái Tử là người như thế nào, nhất định sẽ không để ta phải phiền lòng đâu”
Trúc Y cười cười, nàng ta thay đổi nét mặt, sau đó lại ở một bên dùng thảo dược xoa bóp cho ta. Lúc này ta lại nhìn sang Minh Uyển vừa bê tới một đĩa hạnh quả đặt xuống bàn:
“ Minh Uyển, ngươi tới chỗ của Bạch Anh hầu hạ nàng ta chu đáo vài hôm. Nếu không nàng ta sẽ ra ngoài nói Đông cung chúng ta đối xử với nàng ta không ra gì”
Minh Uyển nhìn ta, lại giật mình: “ Thái Tử phi, nhưng mà trong cung chúng ta cũng không thiếu người. Nô tỳ không muốn hầu hạ nàng ta đâu, chủ tử hay là người điều người khác…”. Truyện BJYX
Ta phì cười, đưa tay với lấy một miếng hạnh quả cho vào miệng: “ Tính tình của ngươi như vậy mới có thể hầu hạ nàng ta. Được rồi ngươi cứ đi đi, mấy ngày tới vất vả cho ngươi rồi. Dù sao nàng ta cũng là người Hoàng hậu đích thân đưa tới, ta cũng không thể điều người khác”
Ta lại nhìn một lượt xung quanh, sau đó lại kéo Minh Uyển cúi xuống gần mình mà nói nhỏ: “ Ngươi tới đó, xem xem nàng ta muốn giở trò gì ở Đông cung. Ngươi là tỳ nữ thân cận của ta, ta điều ngươi tới đó chắc chắn sẽ không để ngươi phải chịu thiệt thòi”
Nghe ta nói như vậy Minh Uyển mới thở dài một hơi, sau đó gật nhẹ đầu với ta. Ta ra hiệu cho Trúc Y đưa Minh Uyển ra ngoài, ta thoáng nghe thấy Trúc Y trêu chọc nàng ta:
“ Minh Uyển, cô tới đó nhớ xem nàng ta có tật xấu gì không rồi quay lại kể cho ta nghe với nha”
Câu nói này cũng khiến ta phải bật cười. Một lúc sau khi Minh Uyển rời đi, Tư Đế cũng nhanh chóng quay trở lại tẩm cung của ta. Hắn bước vào bên trong, ta liền cao giọng: “ Ồ, chàng đưa Bạch Anh tới phòng xong rồi không về nghỉ ngơi lại tới chỗ của ta sao”
“ Nàng sao vậy, ta không về đây thì nàng nói ta về đâu chứ? Sao vậy, nàng có phải là khó chịu rồi không?”
Tư Đế tiến tới phía ta, lại mỉm cười vòng tay qua eo ta kéo về phía người của hắn. Hắn cúi xuống phía bụng ta, lại nói nhỏ: “ Nhóc con à, mẫu thân của con tức giận rồi, con mau mau nói với mẫu thân đừng giận phụ thân nữa có được không?”
Hắn vừa dứt câu, ta liền cảm thấy hài tử trong bụng ta cử động, đạp mạnh ta một cái. Tư Đế mỉm cười, cúi xuống phủ môi hắn lên môi ta, sau khi hắn buông ta ra, lại đưa mắt nhìn ta
“ Đợi vài ngày nữa vết thương của Bạch Anh lành rồi, ta sẽ mau chóng cho người đưa nàng ta quay về Đào Quốc phủ ngay lập tức”
Ta gật đầu. Không biết khi nãy Tư Đế cùng Bạch Anh đã nói chuyện gì, nhưng mà ta cũng không suy nghĩ quá nhiều. Bạch Anh cho dù có lên kế hoạch gì đi chăng nữa thì cũng không thể nào chia rẽ được tình cảm của ta và Tư Đế
Sáng sớm ngày hôm sau, ta chuẩn bị đi tới tìm nàng ta xem tình hình của nàng ta hiện tại như thế nào. Vừa mới tới trước cửa, Minh Uyển đã mặt nặng mày nhẹ bước từ trong chỗ nàng ta ra phía bên ngoài
Nhìn thấy ta, Minh Uyển lại ấm ức mà hành lễ: “ Chủ tử, người mới tới. Bạch Anh tiểu thư đang ở bên trong, sáng giờ luôn miệng kêu đau. Nói cái gì mà không muốn ăn không muốn uống. Hầu hạ nàng ta thật sự rất khó”
Ta mỉm cười, sau đó gật đầu: “ Ngươi đi làm việc của ngươi trước đi. Ta vào trong xem nàng ta như thế nào”
Danh Sách Chương: