• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

「 Edit: Cá Muối 」

Nghe cô nói, Đường Nhất Đồng ngừng đũa: “Nhưng, vết thương của cậu…”

“Vết thương của tôi tốt hơn nhiều rồi, không có gì đáng ngại, hơn nữa nếu như có chuyện gì, không phải còn có cậu sao? Em trai tốt, cậu sẽ không nhẫn tâm mặc kệ chị gái chứ?” Vẻ mặt Đường Oản vô cùng đáng thương nhìn hắn.

Thấy thế, Đường Nhất Đồng vội vàng dời tầm mắt, khuôn mặt nóng lên, ho nhẹ một tiếng: “Tôi biết rồi. Vậy ngày mai tôi gọi cậu. ”

“Được! Có em trai để nhờ vả thật tốt nha! Trước kia não tôi nhất định bị hỏng mới có thể nhìn cậu không thuận mắt!” Bộ dáng Đường Oản vô cùng tiếc nuối.

Đường Nhất Đồng nghe xong, trong lòng không khỏi yên lặng nghĩ: Đúng vậy, ai có thể nghĩ đến, mười ngày trước chúng ta vẫn còn như nước với lửa, mười ngày sau cư nhiên lại có thể ăn cơm bên nhau.

Chẳng qua, hắn thích sự thay đổi này.

Mặc dù trước kia thái độ của Đường Oản đối với hắn rất ác liệt, nhưng hiện tại hắn mới phát hiện, cô vốn dĩ không có lý do gì để thích hắn, hơn nữa bây giờ tuy rằng cô cho hắn ăn cái gì đều cố tình dùng giọng điệu “Bổn tiểu thư thưởng cho cậu”, nhưng trong lòng hắn biết rõ, Đường Oản lo sợ hắn không tiếp thu ý tốt của cô, mới cố ý nói như vậy.

Nếu không phải Đường Oản mở miệng, những thứ đồ bổ như tổ yến bào ngư nhân sâm hay sữa bò linh tinh, cho dù có dư lại cũng không tới lượt hắn ăn.

Nói cách khác, thân thể hắn cũng sẽ không ở trong thời gian ngắn từ da bọc xương tăng được một tầng thịt mỏng.

Buổi tối, hắn cũng không còn bị đói tỉnh.

……

Sau khi cơm nước xong xuôi, Đường Oản liền phất tay với Đường Nhất Đồng: “Được rồi, ăn xong vậy cậu trở về phòng đi, tôi gọi dì Chu vào dọn dẹp!”

“Được.” Đường Nhất Đồng nói rất ít, sau khi lên tiếng liền xoay người rời đi.

Chẳng qua cửa phòng Đường Oản vừa mở, liền nhìn thấy Triệu Hà xuất hiện ở cửa, trêи mặt treo nụ cười lấy lòng: “Oản Oản à, vết thương của con tốt hơn chút nào chưa? Dì đến thăm con!”

Nghe được lời này, Đường Oản trực tiếp cầm lấy ly sứ đựng sữa bò Đường Nhất Đồng vừa mới uống quăng ra ngoài, ' bang ' một tiếng, cái ly bị quăng vỡ nát.

“Không cần bà giả vờ tốt bụng! Tôi vĩnh viễn cũng sẽ không chấp nhận bà, bà chết tâm đi!”

Triệu Hà bị dọa sợ, sau đó sắc mặt tức khắc có chút khó coi.

Nhưng cuối cùng bà ta vẫn không nổi giận, ngược lại lập tức nói: “Được được được, dì đi ngay, con đừng nóng giận!”

Lúc này, Đường Vạn Tùng đi tới: “Sao lại thế này? Vừa vỡ cái gì?”

Thấy Đường Vạn Tùng tới, ánh mắt Triệu Hà chợt lóe, sau đó vẻ mặt ủy khuất nhịn nhục nói:

“Ông xã, là Oản Oản không cẩn thận làm vỡ cái ly, không có việc gì, chị Chu mau lên đây quét dọn một chút, lỡ như Oản Oản không cẩn thận dẫm phải sẽ không tốt.”

Nhìn mảnh vỡ trêи mặt đất, Đường Vạn Tùng sao lại còn không rõ?

Trong lúc nhất thời, sắc mặt xanh mét nhìn về phía Đường Oản, rồi lại e ngại cổ phần trong tay Đường Oản, không dám thật sự mắng cô:

“Oản Oản, lần sau cẩn thận một chút! Lỡ như tự làm mình bị thương, ba ba sẽ lo lắng.”

Đường Oản nghe xong lập tức nói: “Ba, con không muốn thấy người phụ nữ này! Ba để bà cút, bà ta không đi, cái nhà này con cũng không muốn ở nữa, nếu không con sẽ chuyển tới gần trường học!”

Triệu Hà cầu còn không được đây! Cái biệt thự này là đoạn đường tốt nhất ở nội thành, giá trị không dưới 8000 vạn. Nếu Đường Oản nguyện ý dọn đi, vậy một nhà ba người bọn họ, ở đây không biết thư thái đến bao nhiêu!”

……

Đường Vạn Tùng nghe Đường Oản nói, sắc mặt trầm xuống: “Oản Oản, đừng nháo!”

“Tôi mặc kệ! Dù sao cái nhà này, có bà ta không có tôi, có tôi không có bà ta!” Đường Oản một bộ dáng tùy hứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK