___________
Vào lúc này, Đường Oản lại nghiêng người, duỗi tay nhẹ nhàng mát xa huyệt thái dương của Phượng Tê Đồng.
Kĩ thuật mát xa này, cũng là học được từ một trong số những thị nữ mà Phượng Tê Đồng mang tới.
……
Kết hợp thêm Đường Oản mát xa, Phượng Tê Đồng rất nhanh đã thả lỏng thân thể, chỉ chốc lát sau đã phát ra tiếng hít thở đều đều.
Thấy thế, trong lòng Đường Oản buông lỏng, chỉnh lại chăn bông cho hắn, sau đó vẫy tay gọi thị nữ đang chờ ở cửa tới.
“Đi hầm cho điện hạ chút canh gà, đến giờ cơm trưa sẽ dùng, buổi trưa nhất định phải đánh thức ta.” Đường Oản nhẹ giọng nói.
Thị nữ khẽ gật đầu, sau đó bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng rời khỏi phòng ngủ.
Sau khi Đường Oản dặn dò xong, lại một lần nữa nằm xuống, nghiêng đầu ngắm dung nhan ngủ say của Phượng Tê Đồng.
Mặc dù đã nhìn vài tháng, nhưng trong lòng Đường Oản vẫn không nhịn được mà cảm khái: Đây là giá trị nhan sắc thần tiên gì vậy chứ! Thật là đẹp trai ngút trời!
Ngắm một hồi nàng cũng buồn ngủ, chậm rãi nhắm hai mắt lại, một bàn tay còn đặt trêи ngực Phượng Tê Đồng.
Lúc này dường như Phượng Tê Đồng cũng có cảm giác, tay trái đột nhiên nâng lên bao phủ lên tay nàng, sau đó vô thức mà cùng nàng mười ngón tay đan vào nhau.
……
Buổi trưa.
Phượng Tê Đồng tỉnh lại trước.
Vừa mở mắt đã theo thói quen cúi đầu nhìn xuống ngực mình.
Thấy Đường Oản ngoan ngoãn an tĩnh nằm trong lòng ngực mình, Phượng Tê Đồng thỏa mãn cong khóe môi, tâm tình cực kỳ tốt.
Lúc này, thị nữ tiến vào định gọi Đường Oản rời giường.
Thấy Phượng Tê Đồng đã tỉnh, thị nữ vội vàng quỳ xuống, “Nô tỳ bái kiến Thái Tử điện hạ.”
“Ngươi đi vào làm gì?” Phượng Tê Đồng thấp giọng hỏi, thần sắc uy nghiêm.
Thị nữ nhanh chóng trả lời: “Là Thái Tử Phi nương nương phân phó nô tỳ, buổi trưa phải đánh thức nàng dùng bữa.”
Phượng Tê Đồng nghe xong, lúc này mới phất phất tay ý bảo thị nữ lui ra.
“Cô đã biết.”
……
Chờ thị nữ rời đi, Phượng Tê Đồng cúi đầu nhìn Đường Oản, sau đó trêи mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười xấu xa.
Kêu nàng rời giường sao?
Cái này hắn rất giỏi!
Ngay sau đó, lập tức cúi đầu hôn lên môi Đường Oản, chỉ chốc lát sau đã cạy mở khớp hàm, lấp kín hô hấp của nàng.
“Ngô……”
Không bao lâu, quả nhiên Đường Oản bị nghẹt thở mà mở mắt.
Thấy Phượng Tê Đồng mỉm cười nhìn nàng, tức giận khi bị đánh thức của Đường Oản lập tức tan rã.
“Phu quân, ngươi tỉnh? Ngủ đủ rồi sao?” Đường Oản hỏi.
Phượng Tê Đồng cười tủm tỉm gật đầu, “Ân, ngủ không tệ. Ôm Oản Oản, ngủ ngon hơn rất nhiều.”
Đường Oản không còn gì để nói mà giật giật khóe miệng.
Đây là xem nàng thành gối ôm sao?
Trong lòng chửi thầm, trêи mặt lại không dám có bất kì ý kiến gì, “Vậy là tốt rồi.” Đường Oản ôn nhu nói.
Sau đó gọi người ngoài cửa: “Người đâu, chuẩn bị bữa trưa.”
Vừa dứt lời đã nói với Phượng Tê Đồng: “Ta bảo phòng bếp hầm canh gà, đợi một chút phu quân phải uống nhiều thêm hai chén.”
Phượng Tê Đồng khẽ mỉm cười, cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác được quan tâm này, “Được.”
……
Cơm trưa rất nhanh đã được đưa đến.
Đường Oản tự mình múc cho Phượng Tê Đồng một chén canh gà, khiến cho Phượng Tê Đồng có loại cảm giác chén canh này giống như được bỏ thêm quỳnh tương ngọc lộ*, chỉ cảm thấy độ ngon tăng lên vô số cấp bậc.
* quỳnh tương ngọc lộ: ý chỉ những thứ nước tinh túy và thơm ngon, quý giá.
Thật thơm!
Sau khi cơm nước xong xuôi, Phượng Tê Đồng mới nói: “Oản Oản, chiến sự ở biên quan bùng nổ, cuối tháng này, có khả năng cô phải đi đến biên quan một chuyến.”
Lần này Triệu quốc tới khí thế ồ ạt, sợ rằng khó đối phó.
Hơn nữa có lời Đường Thanh Trúc nói, lần này chỉ có hắn tự mình đi mới có thể yên tâm.
Đường Oản nghe xong, buông đũa nhìn về phía hắn, “Vậy…… Ta có thể đi cùng ngươi không?”
Vừa nói ra lời này, nàng lập tức nhìn thấy Phượng Tê Đồng nhìn mình chằm chằm.
Trong lòng Đường Oản khựng lại một chút, đây là không cho sao?