__________
Đường Thanh Trúc làm sao hiểu được nỗi khổ tâm của Đường các lão?
Hơn nữa đến lúc đó, cho dù ông có chọn cho nàng ta một mối hôn sự tốt đi nữa, nhưng ở trong mắt Đường Thanh Trúc, đó cũng chỉ là một mối hôn sự nát mà thôi!
Đúng lúc này, Phượng Tê Đồng đột nhiên nở nụ cười.
“Xuống tóc làm ni cô? Nếu ngươi không muốn gả chồng đến như vậy…… Không bằng cứ cắt cái lưỡi này của ngươi, về sau bớt gây thêm phiền phức cho tổ phụ cùng Oản Oản!” Phượng Tê Đồng lạnh lùng nói.
Nếu không phải nàng ta cấu kết với Nhị hoàng tử tính kế hắn cùng Oản Oản, hắn cũng không phát hiện ra một thứ nữ nho nhỏ như nàng ta cư nhiên còn làm ra không ít sự tình.
Nàng nói không chịu gả chồng, sợ rằng cũng không phải thật sự không muốn, chỉ là những người đó không phải kẻ nàng ta muốn gả mà thôi!
Mà người nàng ta muốn gả là ai, không cần nói cũng biết!
……
Nghe Phượng Tê Đồng nói, Đường Thanh Trúc tức khắc kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.
Nàng ta trăm triệu lần không nghĩ tới, Phượng Tê Đồng cư nhiên muốn cắt đầu lưỡi của mình!
Hắn quả nhiên máu lạnh vô tình lại tàn bạo!
Nhưng vì sao? Vì sao hắn máu lạnh vô tình lại không đặt ở trêи người Đường Oản?!
Mà Đường các lão cũng bị lời nói của Phượng Tê Đồng làm cho hoảng sợ, “Thái Tử, như vậy không tốt lắm?”
“Có gì không tốt? Tổ phụ ngài không biết sao, Đường Thanh Trúc này ở sau lưng ngài hãm hại Oản Oản không ít đâu! Tháng trước Oản Oản xấu hổ ở hội thơ cũng là do nàng ta trộm đổi thơ của Oản Oản chiếm cho riêng mình, làm hại Oản Oản mất hết mặt mũi!” Phượng Tê Đồng nghiêm trang nói hươu nói vượn.
Đường Oản ở một bên nghe xong, lỗ tai tức khắc đỏ lên.
Trong lòng không khỏi gọi Tiểu Khả Ái: “Tiểu Khả Ái, gia hỏa này cố ý phải không? Hắn không thể nào không biết những bài thơ đó thật ra đều không phải Đường Oản viết!”
Nghe được lời này, Tiểu Khả Ái cũng không khỏi gật gật đầu: “Ký chủ nói đúng, nhưng mà chỉ cần ngươi không để lộ ra thì sẽ không sao cả.”
Đường Oản nghe xong lại lần nữa nhớ tới chuyện tối hôm qua Phượng Tê Đồng hỏi.
Sau đó nàng vội vàng nói cho nó nghe, tiếp theo lại do dự nói: “Ta hoài nghi…… Phượng Tê Đồng đã nhìn ra ta không phải Đường Oản chân chính.”
Sắc mặt Tiểu Khả Ái chấn động, “Cái gì?! Khó trách Nhị Cẩu Tử thường nói trí tuệ của người cổ đại không thể khinh thường!”
Thấy Tiểu Khả Ái vô cùng khϊế͙p͙ sợ, Đường Oản bắt đầu khẩn trương, “Làm sao vậy? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của ta sao?”
“A, cũng không phải! Chỉ cần làm cho vai ác cam tâm tình nguyện yêu ngươi, sẽ tính là hoàn thành nhiệm vụ! Nhưng mà người cổ đại cực kì mê tín, ta chỉ sợ hắn xem ngươi thành yêu ma quỷ quái mà xử lý!” Tiểu Khả Ái trả lời.
Đường Oản nghe xong lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, “Bây giờ hắn đã yêu ta, hẳn là không đến mức đó đi?”
Hơn nữa nhìn thái độ của Phượng Tê Đồng, nếu như thật sự muốn truy cứu cái gì đó, hẳn là đã sớm điều tra.
“Ai biết được? Dù sao ngươi cẩn thận một chút là được rồi!” Vẻ mặt Tiểu Khả Ái nghiêm túc dặn dò.
“À.”
……
Sau khi Đường Thanh Trúc nghe thấy lời Phượng Tê Đồng nói, nàng ta vội vàng cọ một chút từ trêи mặt đất đứng thẳng người dậy: “Không! Thái Tử điện hạ, ta không có đổi thơ của nàng ta, trước kia Đường Oản tham gia hội thơ viết thơ từ, toàn bộ đều là ta viết thay! Không tin chính ngài tự hỏi nàng ta!”
Lần trước ở hội thơ, nàng ta viết thơ cho Đường Oản chẳng qua là cố ý để lại ấn ký của mình, vạch trần gương mặt thật của đệ nhất tài nữ Đường Oản mà thôi!
Chỉ tiếc lần đó bị nàng lừa gạt cho qua!
Sau khi lời nói của Đường Thanh Trúc vang lên, Đường Oản vốn dĩ tưởng rằng Phượng Tê Đồng ít nhất cũng phải hỏi nàng vài câu.
Ai biết hắn một chút hoài nghi nàng cũng không có, ngược lại còn ôm chặt lấy eo nàng khinh thường nhìn Đường Thanh Trúc: “Cô đương nhiên không tin! Nửa chữ ngươi nói cũng không tin! Oản Oản là dạng người gì, trong lòng cô rất rõ ràng!”