__________
“Đường Nhất Đồng!” Đường Oản rống giận.
Lúc này Đường Nhất Đồng đang ngồi trêи sô pha nhìn video trêи máy tính.
Hắn không dám đối mặt với Đường Oản sau khi cô tỉnh lại, cho nên lắp đặt camera ở trong phòng.
Thấy Đường Oản nổi giận, trái tim hắn run rẩy, sau đó mặt vô biểu tình đứng dậy đi đến phòng ngủ.
Làm cũng đã làm, hắn không hối hận!
……
Chờ sau khi Đường Nhất Đồng đi vào, Đường Oản chỉ vào dây xích trêи chân nói: “Cậu đây là có ý gì? Muốn cầm tù tôi?”
Nhưng mà, nghĩ lại cầm tù play thật là quá kϊƈɦ thích!
Nghe Đường Oản nói, Đường Nhất Đồng bước đến từng bước một, thẳng đến khi tới gần đối mặt với Đường Oản, mới cường thế nói: “Không sai, anh muốn muốn giam cầm em ở bên cạnh, để cả đời này em chỉ có thể thuộc về anh! Oản Oản, anh không hy vọng xa vời rằng em có thể yêu anh, nhưng chỉ cầu xin em đừng rời xa anh. Em muốn đánh muốn chửi đều được, anh không muốn làm em trai của em nữa, anh chỉ muốn làm người đàn ông của em!”
Đường Oản nghe xong, trong lòng thả lỏng, sau đó nở nụ cười.
Hì hì!
Kiếp trước kiếp này, lần đầu tiên được thổ lộ!
Thật hạnh phúc!
……
Thấy cô đột nhiên nở nụ cười, trong lòng Đường Nhất Đồng chìm xuống, còn nghĩ rằng cô bị kϊƈɦ thích quá độ.
Ai biết ngay sau đó, lập tức nhìn thấy Đường Oản trợn trắng mắt nói: “Như thế nào? Cậu cũng đã đem tôi như vậy như vậy còn không muốn thừa nhận?”
Rõ ràng đã lăn lộn cô thành bộ dáng này, vậy mà còn luyến tiếc tăng thêm 1 điểm!
Hừ!
Keo kiệt!
Đường Nhất Đồng bối rối.
Sau một lúc lâu, hắn mới không dám tin mà nhìn cô, “Em…… Ý của em là……”
“Không phải cậu rất thông minh sao? Còn không hiểu? Thật sự cho rằng tôi không biết cậu vốn dĩ không phải con trai ruột của ba tôi sao?” Đường Oản bất đắc dĩ nói.
Nghe được lời này, Đường Nhất Đồng lập tức hiểu rõ.
Thì ra, cô đã sớm biết rồi sao?
“Khó trách em đột nhiên thay đổi thái độ với anh……” Đường Nhất Đồng lẩm bẩm.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn nóng rực nhìn chằm chằm cô, “Vậy em…… Đồng ý ở bên anh sao?”
Dứt lời, bản thân lại lo lắng nói thêm, “Không! Em đồng ý! Em nhất định đồng ý, phải đồng ý!”
Sau đó liền muốn hôn lên môi Đường Oản.
Chẳng qua lại bị một chân mềm như bông của Đường Oản đạp trở về, “Cút ngay, còn tới, bây giờ tôi sẽ mệt chết.”
1 điểm cũng không cho cô còn muốn hôn hôn cái gì, tưởng bở!
Đường Nhất Đồng nghe được lời cô nói, lúc này mới nghĩ đến tối hôm qua chính mình có bao nhiêu điên cuồng.
Vì thế lập tức đau lòng bắt lấy chân cô, hôn lên mu bàn chân, “Anh sai rồi, anh lập tức mang đồ ăn tới, em đừng nóng giận.”
Sau đó nhanh chóng xoay người chạy ra ngoài lấy đồ ăn.
Đi ngang qua sô pha nhìn thoáng qua máy tính ở đó, lại thấy Đường Oản đang nghịch xích chân bằng bạc trong tay cười hắc hắc, bộ dáng cũng không phải rất tức giận.
Sau khi thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn nhanh chóng đem đồ ăn mang vào, sau đó đút cho cô từng chút một.
Ăn no xong, Đường Oản mới thoải mái than thở một tiếng, sau đó giật giật chân, “Cái đồ chơi này, chuẩn bị từ khi nào?”
Nghe được lời này, Đường Nhất Đồng giống như đứa nhỏ phạm lỗi, cúi đầu nói: “Mua…… mua vào năm trước..…”
“Năm trước?” Đường Oản cất cao giọng.
“Đường Nhất Đồng anh thật giỏi, cư nhiên đã sớm chuẩn bị xong rồi, còn gì nữa không?” Đường Oản ép hỏi.
Đường Nhất Đồng ngoan ngoãn gật đầu, khom lưng cúi đầu, sợ cô tức giận.
Ánh mắt Đường Oản sáng ngời, vẻ mặt lại nghiêm nghị: “Lấy ra đây!”
“À.”
Sau đó, từ dưới giường lôi ra một cái túi màu đen, mở ra liền nhìn thấy ở bên trong cái gì còng tay roi da, thứ cần có đều có đủ.
Đường Oản:……
Không thể tin được Đồng Đồng lại là cái dạng này!
……
Lúc này, lỗ tai Đường Nhất Đồng đều đã đỏ bừng.
Oản Oản nhất định cảm thấy hắn như vậy thật ghê tởm đúng không?
Lại không nghĩ rằng ngay sau đó, khóe môi Đường Oản cong lên, cười hắc hắc, “Đồng Đồng, xem ra anh rất biết chơi!”
“Oản Oản, anh……” Anh không phải anh không có anh chỉ có một mình em thôi!
“Nhưng mà, em thích!” Đường Oản tiếp tục nói.
Đường Nhất Đồng:……
Trái tim hiện tại so với ngồi tàu lượn siêu tốc còn muốn kϊƈɦ thích hơn.
_____________________
2 chương nữa hoàn TG1 ^^~
Mình sẽ up trong tối nay và ngày mai nha…
( Nếu truyện có sai sót Mn cmt nhắc nhở để mình sửa nhé!)