Mục lục
Đại Tụng Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Q1 – CHƯƠNG 194: TUYẾT VŨ DỤC LAI


Dịch giả: Luna Wong – mưa tuyết sắp tới


Trong Tây Nam tụng hành, cũng nghe được tin tức Đỗ Cửu Ngôn nhận tụng án của Mã Ngọc Nương, tất cả mọi người rất khiếp sợ, cũng rất không hiểu.


Lưu Công Tể ngưng mi nói: “Tụng án này có cái gì để biện? Lẽ nào hắn thỉnh cầu triều đình đồng tình Mã Ngọc Nương, khoan thứ xử nhẹ hành vi phạm tội của nàng?”


“Lý đại nhân là mệnh quan triều đình, Mã Ngọc Nương nhất giới phụ nhân. Hạ Thành xử lăng trì. Có thể coi là tranh thủ một ít đồng tình, một trảm hình cũng tránh không được.” Vương Đàm Linh nói.


Đây không giống phong cách của Đỗ Cửu Ngôn, nàng nhận tụng án, phần nhiều là định liệu trước, có cơ hội thắng.


Án kiện lần này, có thể nói là mệt nhọc không được cám ơn.


Vì một người mang tội giết người thừa nhận tội giết người biện tụng có tội… Kết quả sẽ không như nàng mong muốn.


“Có thể quá muốn làm náo động.” Tiết Nhiên uống trà, nhàn nhạt nói: “Lần này, cho hắn nếm mùi đau khổ. Hắn xem tất cả nha môn đều giống như Thiệu Dương, tất cả bách tính đều có thể ủng hộ hắn bị hắn kích động.”


Lần này đi, nhất định hôi đầu thổ kiểm trở về.


“Giống như lần trước Yến kinh tụng sư Quý Trọng Ngạn, nếu hắn không phạm quy, cấu kết với nhau làm việc xấu với Quế vương, căn bản không thắng được.” Tiết Nhiên nói.


Lưu Công Tể nói: “Đừng nóng vội, vụ án này nếu hắn đúng mực đắn đo không tốt, chỉ sợ sẽ đưa tới họa sát thân.”


Lý Chấp là quan viên triều đình, vụ án này nếu như không quả đoán chút, không cân nhắc mức hình phạt nặng một chút, làm sao ăn nói với nhiều quan viên trong triều được.


Người đương quyền, mới thật sự là luật pháp.


Đỗ Cửu Ngôn tuổi còn quá trẻ, có thể nàng vẫn không rõ những thứ này.


Lưu Công Tể liệu định cũng không sai, Bảo Khánh phủ giao công văn phúc thẩm cho hình bộ xong, quả thực đưa tới chấn động không nhỏ.


“Nghe nói là xuất thân thương nhân, cũng không đọc được bao nhiêu sách, nên không hiểu tam cương ngũ thường, mới sẽ làm ra việc thất đức, mất đi thiên lương như thế.”


“Cho nên, nữ tử cùng tiểu nhân khó dưỡng! Vị Lý đại nhân này cũng thực sự là vận khí không tốt a, gian khổ học tập mười năm thật vất vả ngâm tới ngũ phẩm, mắt thấy liền sắp lên chức, lại… Lại chết ở tay phụ nhân, đáng tiếc a.”



“Ai nói không phải.”


“Hình bộ nhất định sẽ phủ quyết!”


Bách quan cảm động lây, tức giận không thôi, bất bình thay cho Lý Chấp.


Quách Đình đứng ở ngoài hình bộ một lúc lâu, mới đi vào liền thấy Quế vương từ bên trong đi ra, hắn sửng sốt, nói: “Vương gia… Người, người sao lại ở chỗ này?”


“Tiện đường, tới thăm lão bằng hữu tới một chút.” Quế vương chắp tay nhìn Quách Đình, “Ngươi tới làm gì?”


Quách Đình thấp giọng nói sự tình một lần, “… Bảo Khánh đệ công văn phúc thẩm lên, ta thấy thái độ của mọi người, rất sợ hình bộ sẽ phủ quyết, nên tới xem một chút, đi đường quan hệ.”


“Ngươi đi không thông.” Quế vương chỉ chỉ bên ngoài, “Ta đói bụng mời ta ăn cơm.”


Trong lòng Quách Đình có việc, chắp tay nói: “Vương gia, mạt tướng vẫn là đi xem thử. Về phần ăn cơm, người xem có thể chọn hôm nào khác hay không?”


“Ta xử lý xong rồi a.” Quế vương nói: “Nên ngươi mời ta ăn cơm cảm tạ ta là được rồi.”

Quách Đình ngẩn ra, khiếp sợ nói: “Người, xử lý?”


“Không phải ta, ngươi cho là ngươi có thể? Một đám người ăn no chỉ biết đâm chọt, ngươi đi vào có thể nói thông sao?” Lúc nói chuyện Quế vương phất cánh tay đi ở phía trước, “Ta muốn đi Tụ Phúc lâu ăn, bạc ngươi có đủ hay không, không đủ mau đi mượn!”


“Đủ, đủ!” Quách Đình lập tức theo ở phía sau chạy vài bước, bỗng nhiên nghe phía sau truyền đến thanh âm có người la lên, “Vương gia, vương gia người… Người làm sao có thể một mình động dù ấn của vi thần, đây…đây phải làm sao ăn nói với thánh thượng đây a.”


Bookwaves.com.vn

Quách Đình mục trừng khẩu ngốc, sờ sờ mũi đi theo Quế vương.


Hình bộ giao công văn cho ngự thư phòng, nói một lần ý kiến phúc đáp, nói: “Thánh thượng, là vi thần sơ sót, thực sự không nghĩ tới vương gia sẽ đi nha môn.”


“Khó có được hắn quan tâm một việc, ngươi làm theo hắn đi. Trẫm trái lại thật tò mò, án kiện có thể để cho hắn chú ý, rốt cuộc sẽ có một dạng nội tình gì.” Triệu Dục quả thực thật tò mò, “Ngươi tốc tốc đưa công văn ý kiến phúc đáp đi. Bảo Khánh phủ bên kia định án lại đưa công văn, ngươi trực tiếp lấy đến cho trẫm xem qua.”


Quan viên hình bộ xác nhận, để chuyển phát nhanh ra roi thúc ngựa đưa công văn đi.




Năm ngày sau, Đỗ Cửu Ngôn nhận được công văn, định mùng mười tháng mười thăng đường.



Nàng tìm Hồ Thủ Nghiệp.


Hồ gia và Tô gia định xong việc hôn nhân, bây giờ thấy nàng, mọi người cũng rất khẩn trương, Hồ Thủ Nghiệp thỉnh Đỗ Cửu Ngôn đi vào, tiểu tâm dực dực hỏi: “Đỗ tiên sinh, người… Có phải là có chuyện gì hay không?”


Tụng sư tới nhà, hắn khẩn trương, Đỗ Cửu Ngôn đến, hắn càng thêm khẩn trương.


“Ta có việc muốn xin ngươi giúp một tay.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lúc đó tụng án hôn nhân ta phán định xong, có phải ngươi viết thư đi phủ thành cho Lý đại nhân hay không?”


Hồ Thủ Nghiệp biến sắc đang muốn phủ định, Đỗ Cửu Ngôn đã nói: “Việc này không có quan hệ gì với các ngươi, cũng sẽ không có truy cứu các ngươi hối lộ, ta chỉ là muốn mời ngươi làm chứng, chứng minh chuyện Lý đại nhân thu tiền của ngươi.”


“Thật, thật không có quan hệ?” Hồ Thủ Nghiệp nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Án kiện chủ thể không phải Lý đại nhân, nên sẽ không liên lụy đến ngươi. Huống chi hắn đã chết, ta có biện pháp, cho các ngươi sạch sẽ lui ra ngoài.”


“Được.” Hồ Thủ Nghiệp gật đầu, “… Đến lúc đó có thể trả tiền không?”


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Không thể.”


“Được, được rồi.” Hồ Thủ Nghiệp cũng không ngoài ý muốn, nghĩ đến cái gì, “Đỗ tiên sinh, ta có thể đề một yêu cầu hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn. Hồ Thủ Nghiệp ho khan một tiếng. “Ngươi có thể điều tiết Tô gia một chút hay không, để cho bọn họ không nên quấn quanh chúng ta. Chúng ta thực sự không muốn thú mẫu dạ xoa kia.”


“Việc này không được. Khách quan nói, đêm hôm đó Hồ Thủ Tài và Tô Tri Âm đều có trách nhiệm, nhưng nếu muốn đánh quan ti, tất nhiên là Hồ Thủ Tài thua.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Kỳ thực tính cách hai người tương tự, có thể thành một đôi giai ngẫu. Hôn hậu cảm tình đều là ở chung có được.”


“Hơn nữa, Tô gia là nhà thư hương, các ngươi là thương nhân, hai nhà kết thân đối với các ngươi mà nói là chuyện tốt.”


Hồ Thủ Nghiệp không nghĩ đến điểm này, chăm chú suy nghĩ một chút thật đúng là cảm thấy có đạo lý, nói: “Vậy được rồi. Đỗ tiên sinh lúc nào đi Bảo Khánh?”


“Mùng chín tháng mười ngươi đến khách sạn Vĩnh Phúc Bảo Khánh tìm ta. Nếu như ta không ở, ngươi trực tiếp vào ở là được.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Hồ Thủ Nghiệp xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn về nhà ở hai ngày, ngày năm mang theo người một nhà đi Bảo Khánh. Mướn một viện tử, Trần Lãng mang theo mấy hài tử du ngoạn Bảo Khánh huyện thành, nàng chuẩn bị chờ khai đường.



Tìm Phương di nương, mới biết được nàng đã nghe tiếng mà chạy. Bất quá người này đã không gì, Đỗ Cửu Ngôn không lãng phí thời gian đi thăm dò.


Mùng chín tháng mười, Hồ Thủ Nghiệp đến Bảo Khánh, buổi chiều, Đỗ Cửu Ngôn mang theo liên khâm Diêu Khải Tân cùng với bảy tám sai vặt đi ngoài thành một chuyến.


Mùng mười, ôn độ chợt giảm xuống, trời âm u trọng trọng mưa tuyết sắp rơi.


Nhưng ngoài nha môn nha môn cũng đã người tấp nập, nhất là bởi vì Đỗ Cửu Ngôn Thiệu Dương đến Bảo Khánh đánh quan ti, người này là danh chủy(nổi danh miệng dẻo), án tử trong tay nàng, từng món từ món đều đặc sắc, đều nói đến sâu trong lòng dân chúng.


Nghe nói nàng ở Thiệu Dương, một người hạ hơn trăm mốt tụng sư Tây Nam.


Thậm chí còn được ủng hộ hơn huyện lệnh.


Thứ hai là bởi vì, chuyện này Đỗ Cửu Ngôn biện tụng cho Mã Ngọc Nương.


Mã Ngọc Nương giết người là tự nàng thú nhận bộc trực, có chứng nhân có hung khí giết người cùng với thời gian, đều phi thường minh xác.


Vụ án này chính là chuyện ván đã đóng thuyền.


Coi như là biện tụng có tội, cũng không dễ dàng. . . Lẽ nào từ lăng trì chi hình lui đến trảm lập quyết?


Không phải vẫn là chết sao?


Bookwaves.com.vn

Nên, vụ án này, thành chuyện mọi người tò mò nhất Bảo Khánh.


“Ngô đại nhân đến.” Có người phát hiện, tri phủ Bảo Khánh Ngô Điển Dần mang theo Trịnh tri châu và Lưu tri châu đến bên này, “Ngô đại nhân là chuẩn bị bàng thính sao?”


Không đợi được đáp án, Ngô Điển Dần mang theo đoàn người vào huyện nha.


“Đại nhân.” Hạ Thành chắp tay, phân phó đặt chỗ ngồi ở trong đại đường, “Án này, thêm phiền toái cho đại nhân, thật sự là Đỗ Cửu Ngôn, quá không thức thời.”


Ngô Điển Dần xua tay, nói: “Hắn đưa ra lý do phúc thẩm hợp pháp hợp lý, ngươi đáp ứng phúc thẩm cũng hợp pháp hợp lý, không có gì, bất quá hao chút chuyện mà thôi.” Lúc nói chuyện hắn ngồi xuống, “Còn bao lâu thời gian, thế nào không thấy được Đỗ Cửu Ngôn.” Hắn đã nghe nói, Quế vương giả Lưu huyện lệnh chính là bị Đỗ Cửu Ngôn thiết kế bắt được.


Nên, Quách Đình ở trong triều thỉnh công cho Đỗ Cửu Ngôn, nhưng hảo tâm được Quế vương trở lực, về phần có thành công hay không hắn còn không rõ ràng lắm.


Thế nhưng hắn thật tò mò với thanh niên nhân này.


Hạ Thành xác nhận, ngồi ở phòng chính, đợi một khắc, hỏi Miêu thư lại, “Thời gian tới chưa?”


“Còn có chưa tới uống cạn một chun trà.” Miêu thư lại rất gấp, bình thường đều là tụng sư ở ngoài chờ huyện lệnh lên đường, thế nào lúc này đây Đỗ Cửu Ngôn để huyện lệnh chờ nàng.


Không chỉ Hạ Thành, đến mấy vị đại nhân tri phủ nha môn đều tới.



Cái trễ này, tóm lại không tốt.


Trong lúc miên man suy nghĩ, sắc mặt Hạ Thành càng ngày càng khó coi, qua một khắc, hắn vỗ kinh đường mộc, đang muốn nói thối đường, bỗng nhiên, liền nghe phía ngoài vang lên một trận tiếng động lớn xôn xao, có người hô: “Đỗ Cửu Ngôn tới rồi!”


Tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, lập tức, Hạ Thành liền thấy Đỗ Cửu Ngôn xuất hiện ở cửa.


Nàng mặc tụng sư bào trong trắng ngoài xanh, mang theo mũ ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến, mà ở sau lưng nàng, là một cổ quan tài, do bốn vị sai vặt nâng, không nhanh không chậm theo, sau quan tài, là bảy nữ nhân phi ma để tang.


Gió bắc thổi, áo tang cổ động, đồ tang phiêu đãng, các nàng cúi đầu đi tới bi bi thương thương thực sự quá làm người khác chú ý.


Nên, đoạn đường đến này đều là một mảnh gây rối và khiếp sợ.


Quan tài đặt ở ngoài nha môn, đoàn người theo Đỗ Cửu Ngôn vào công đường.


Ngô Điển Dần và các vị đồng liêu liếc nhau, trong mắt đều là vẻ khiếp sợ, Hạ Thành chợt vỗ kinh đường mộc, nói: “Đỗ Cửu Ngôn, ngươi rốt cuộc muốn làm gì, xem công đường nha môn là hậu viện nhà ngươi, ngươi muốn thế nào thì được thế đó?”


“Ngươi thân là tụng sư chẳng lẽ không biết, ngoại trừ gian tụng bị cáo ra, nữ nhân không được lên công đường. Ngươi phân minh là cố ý nháo sự khiêu khích.”


“Lại còn mang quan tài!”


“Học sinh Đỗ Cửu Ngôn bái kiến các vị đại nhân.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Một cổ quan tài bả nữ nhân này, đó là tất cả những thứ hôm nay ta muốn biện tụng. Còn thỉnh đại nhân cho phép, làm cho các nàng lên đường.”


Hạ Thành nói: “Trong luật pháp, quy củ của triều đình, há có thể để cho ngươi ta muốn phá vỡ thì phá vỡ, muốn thay đổi thì thay đổi.”


“Đã như vậy, vậy hãy để cho các nàng ở ngoài đường.” Đỗ Cửu Ngôn không muốn lãng phí khẩu thiệt trong chuyện này, người ở trong ngoài đều không khác biệt gì


Bảy nữ nhân đồng loạt hành lễ, đứng ở ngoài công đường thủ cổ quan tài dính bùn đất đỏ.


Sắc mặt Hạ Thành hắng giọng, quát dẹp đường: “Ngươi không nên chiếm danh tiếng của mình, làm xằng làm bậy ở chỗ bổn quan, ở đây không phải Thiệu Dương, không ai ôm chân thúi của ngươi.”


Đỗ Cửu Ngôn không cãi nhau với Hạ Thành, chắp tay nói: “Còn thỉnh đại nhân thăng đường!”


Hạ Thành vỗ kinh đường mộc, nói: “Đưa Mã Ngọc Nương!” Hắn muốn nhìn, Đỗ Cửu Ngôn có thể cãi ra mấy đóa hoa.


—— lời nói ngoài ——


Xem văn tam sự kiện, nhắn lại, đầu phiếu, đoạt tiền lì xì!


Chẳng biết xấu hổ nhắc nhở!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK