“Hôm nay vốn là ngày tổ chức cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, chẳng qua là sàn đấu bị hủy thôi.
Ai quy định không có sàn đấu thì không thể tiếp tục đấu võ?”
Diệp Xung cười nói.
Lúc nào anh ta cũng trưng ra vẻ mặt tươi cười giả dối.
Long Khoa cũng lên tiếng: “Không sai! Hôm nay chúng ta tập trung ở đây vốn là để đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô.
Vậy thì nhất định phải tiến hành đấu võ tiếp, đến khi chọn được Vương của Yến Đô mới thôi!”
Hoa Anh Kiệt lạnh lùng nhìn Đoàn Vô Nhai và Thượng Quan Nhu, híp mắt hỏi: “Hoàng tộc họ Đoàn và Hoàng tộc Thượng Quan định đối địch với Hiệp hội Võ thuật sao?”
“Ông tự đánh giá cao mình quá đấy!”
Đoàn Vô Nhai cười lạnh nói: “Đúng là Hiệp hội Võ thuật rất mạnh, nhưng đừng quên ở đây là Chiêu Châu, một thế lực nước ngoài chưa có tư cách khoa chân múa tay đâu!”
“Ông tưởng Hoàng tộc họ Đoàn chúng tôi sợ Hiệp hội Võ thuật của ông à? Đối dịch với các ông thì đã sao?”
Thượng Quan Nhu cũng không hề e ngại: “Ông nghĩ Hoàng tộc Thượng Quan dễ ức hiếp hả? Dù có chiến một trận chúng tôi cũng không sợ đâu!”
“Được, được lắm!”
Hoa Anh Kiệt tức điên lên, nghiến răng nói: “Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”
“Đợi tôi đoạt được Đế Thôn sẽ bắt Hoàng tộc họ Đoàn và Hoàng tộc Thượng Quan các người ra xử lý đầu tiên!”
Hoa Anh Kiệt không thèm che giấu tham vọng với Đế Thôn, cao giọng uy hiếp.
Nghe vậy, sắc mặt đám cao thủ của bốn Hoàng tộc đều trở nên khó coi.
Nhất là Long Khoa và Diệp Xung.
Bọn họ vốn định mượn tay Hiệp hội Võ thuật làm suy yếu Hoàng tộc họ Đoàn và Hoàng tộc Thượng Quan.
Nhưng hiện giờ xem ra, chưa chắc lão ta sẽ liên thủ với họ.
Hoa Anh Kiệt quá mạnh, cũng quá kiêu ngạo, tựa như đã chạm được tới Đế Thôn.
“Hội trưởng Hoa yên tâm, dù Hoàng tộc Thượng Quan và Hoàng tộc họ Đoàn đối đầu với Hiệp hội Võ thuật, Hoàng tộc họ Long chúng tôi cũng sẽ không trở thành kẻ địch với các ông”.
Long Khoa cười nói.
Dù sao Hoa Anh Kiệt cùng từng được Hoàng tộc họ Long giúp đỡ.
Nếu lão ta thật sự có thể khiến Hoàng tộc Thượng Quan và Hoàng tộc họ Đoàn suy yếu, Hoàng tộc họ Long không ngại tạm thời hợp tác với Hiệp hội Võ thuật.
Diệp Xung cũng cười nói: “Hoàng tộc họ Diệp cũng sẽ không đối địch Hiệp hội Võ thuật!”
Hoa Anh Kiệt lại ngó lơ bọn họ, chỉ lạnh lùng nhìn Đoàn Vô Nhai và Thượng Quan Nhi: “Tôi cho các người cơ hội cuối cùng, lập tức cút khỏi Yến Đô, tôi có thể tha cho hai Hoàng tộc các người!”
Các cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn và Hoàng tộc Thượng Quan đều sa sầm mặt.
Hoa Anh Kiệt quá ngông cuồng, không hề coi bọn họ ra gì.
“Ông muốn chết hả?”
Đoàn Vô Nhai gầm lên, khí tức Thần Cảnh hậu kỳ chợt bộc phát.
Mấy cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Đoàn sau lưng ông ta cũng thể hiện khí thế mạnh nhất.
Cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan cũng bộc phát khí thế, chuẩn bị giao đấu với Hiệp hội Võ thuật.
Dương Thanh lạnh lùng quan sát, không hề nhúng tay, chỉ tập trung khôi phục thực lực thật nhanh.
Mặc dù giao đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh giúp anh rèn luyện nhưng lại mất sức quá nhiều, còn khiến anh bị thương không nhẹ..
Danh Sách Chương: