Chương 4070
Câu nói này cũng xem như trả lời câu hỏi của Từ Chấn Hoa.
Các cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ đều kinh hãi, tức là Dương Thanh đã có thực lực đánh bại cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ trong chớp mắt ư?
Hồi nãy, Dương Thanh vừa ra tay đã đánh gục hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, hơn nữa anh cũng không dùng đến sức mạnh của linh hồn Ma Thần, điều này đã nói rõ vấn đề.
Có thể đánh gục hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ trong chớp mắt, cũng có nghĩa là sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh đã ngang với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rồi ư?
Nhưng Dương Thanh còn chưa đầy 30 tuổi!
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ có bảng xếp hạng cao thủ dưới 30 tuổi, cách đây không lâu, Mộ Dung Yên Nhi đứng thứ nhất vừa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, hơn nữa sau khi đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong không lâu, cô ta cũng được 30 tuổi.
Dương Thanh còn trẻ hơn Mộ Dung Yên Nhi mà đã có sức chiến đấu sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, thế này thì các thiên tài ở Hạ Giới giới Cổ Võ còn biết sống kiểu gì nữa?
Những cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đang có mặt đều vô cùng kinh hãi.
Nhất là Tề Phong, sáng nay ông ta đã đi tìm Dương Thanh nhưng bị từ chối, khi ấy ông ta đã cảm nhận được rằng Dương Thanh không đơn giản, cũng biết Dương Thanh có thực lực Thiên Cảnh, nhưng vẫn không ngờ Dương Thanh lại mạnh đến thế.
Lúc này, ông ta đang cảm thấy may mắn vì sáng nay mình không manh động.
Nếu ông ta manh động, hạ lệnh ra tay với Dương Thanh, có lẽ cao thủ nhà họ Tề mà ông ta dẫn theo, bao gồm cả ông ta đã biến thành thi thể.
Khi quyết định sẽ hợp sức để đối phó với Dương Thanh, người đại diện của năm thế gia Cổ Võ như họ chỉ nghĩ đến khả năng linh hồn Ma Thần sẽ mượn cơ thể Dương Thanh để chiến đấu, chứ không hề cân nhắc tới việc Dương Thanh cũng rất mạnh.
May mà họ lên kế hoạch theo khả năng Ma Thần sẽ mượn cơ thể Dương Thanh để chiến đấu, bằng không đội hình của họ sẽ rất yếu, có lẽ sẽ bỏ mạng hết ở đây.
“Cho dù cậu ta rất mạnh thì sao chứ? Cùng lắm cậu ta chỉ có sức chiến đấu Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong thôi, bên chúng ta có năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, ba cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ cơ mà, chắc chắn hôm nay cậu ta sẽ phải chết!”
Lúc này, Từ Chấn Hoa cắn răng, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt.
Không riêng gì Từ Chấn Hoa, mấy người khác cũng có vẻ mặt đằng đằng sát khí, nếu họ đã ra tay với Dương Thanh thì phải giết được Dương Thanh.
Bằng không, với thiên phú của Dương Thanh, có lẽ không lâu nữa, anh sẽ mạnh đến mức khiến tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ kiêng dè.
Giờ họ đã ra tay rồi, xem như hoàn toàn đắc tội với Dương Thanh, nếu hôm nay không giết được Dương Thanh, chắc chắn sau này Dương Thanh sẽ trở thành ác mộng của gia tộc họ.
Trần Chí Trung nói: “Ông Từ nói đúng, bên chúng ta có nhiều cao thủ hơn, sao một mình cậu ta có thể chống lại bao nhiêu cao thủ như thế chứ?”
Bách Lý Thành Cát cũng nói: “Hôm nay cậu ta sẽ phải chết!”
Khương An Quân cũng có vẻ nghiêm nghị, cắn răng: “Nếu cậu ta không chết, cho dù chúng ta sống sót thì cũng sẽ có kết cục rất thê thảm!”
Ngay cả Tề Phong cũng hoàn toàn từ bỏ ý định bắt sống Dương Thanh, cho dù chủ gia tộc họ Tề trách tội ông ta thì cũng không quan trọng nữa, dù sao Dương Thanh cũng không do một mình ông ta giết.
Từ Chấn Hoa nói: “Nếu vậy thì cao thủ của năm thế gia lớn cùng ra tay đi!”