Châu Ngọc Thúy tưởng ông ta muốn dùng đoạn ghi âm này tống tiền mình.
Nào ngờ đối phương lại muốn mạng của Dương Thanh.
Bà ta lập tức mừng rỡ.
Đến tận bây giờ bà ta vẫn không thể làm gì Tần Đại Dũng bởi vì có Dương Thanh ở đó, bà ta không có cơ hội nào.
Nếu thật sự có thể giết chết Dương Thanh thì việc giết Tần Đại Dũng sau đó sẽ dễ như trở bàn tay.
“Dương Thanh là con rể của tôi.
Ông bảo tôi hợp tác với ông hại chết cậu ta á? Tôi không làm đâu!”
Châu Ngọc Thúy cảnh giác, lập tức từ chối.
Dứt lời, bà ta giả vờ rời đi.
Nhưng bà ta biết đối phương sẽ ngăn mình lại.
.
Chuyên trang đọc truyện _ TrùmTruy ện.c o m _
“Châu Ngọc Thúy, đừng vờ vịt trước mặt tôi.
Tôi đã điều tra rõ ràng quan hệ của bà với Dương Thanh rồi”.
“Có lẽ người muốn Dương Thanh chết nhất trên thế giới này chính là bà mới phải!”
“Đương nhiên nếu bà muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi cũng chẳng sao.
Bây giờ tôi sẽ đưa đoạn ghi âm này cho Dương Thanh”.
Nói xong, người đàn ông trung niên lấy điện thoại ra, dường như thật sự định gửi ghi âm cho Dương Thanh.
Quả nhiên, Châu Ngọc Thúy vội vàng xông tới giật phăng điện thoại của ông ta: “Tôi đồng ý hợp tác với ông!”
Ông ta nhếch miệng nói: “Thế này mới đúng chứ!”
“Ông muốn tôi giúp ông kiểu gì?”
Châu Ngọc Thúy lạnh giọng hỏi, trong lòng lại cực kỳ căng thẳng.
“Bà chỉ cần làm giúp tôi một chuyện.
Còn việc giết Dương Thanh cứ để tôi làm!”
Ánh mắt của người đàn ông trung niên vô cùng tàn nhẫn: “Tôi sẽ tự tay nghiền nát xương cốt toàn thân cậu ta, dùng máu cậu ta tế bái vong hồn con trai tôi!”
Người đàn ông trung niên này chính là Mạnh Thiên Kiêu của nhà họ Mạnh ở tỉnh lỵ.
Mạnh Huy nhảy lầu tự sát đã khiến ông ta bị ám ảnh, lúc nào cũng muốn Dương Thanh phải trả giá.
Bởi vậy, ông ta đã điều tra kĩ càng toàn bộ người thân của anh, chỉ có Châu Ngọc Thúy có giá trị để ông ta lợi dụng.
Thế nên ông ta mới tới nhờ bà ta làm giúp mình một chuyện.
“Ông muốn tôi làm gì?”
Châu Ngọc Thúy dò hỏi, trong lòng rất kích động.
Bà ta vốn tưởng rằng đối phương sẽ bắt mình tự ra tay, không ngờ lại chỉ cần bà ta giúp chút việc vặt.
Vậy thì cho dù chuyện làm hại Dương Thanh bị bại lộ cũng sẽ không liên lụy tới bà ta.
“Tôi muốn cậu ta phải chịu nỗi đau đớn khi mất đi con đẻ, sống không bằng chết!”
“Bà chỉ cần giúp tôi dẫn con gái của Dương Thanh ra ngoài là được!”
“Chỉ cần tôi bắt được con gái cậu ta, chẳng phải mạng của cậu ta sẽ do tôi quyết định sao?”
Manh Thiên Kiêu tàn nhẫn nói, hai tay nắm chặt lại, toàn thân run rẩy vì giận dữ.
Nghe vậy, Châu Ngọc Thúy cũng sợ chết khiếp.
Tuy bà ta không phải mẹ đẻ của Tần Thanh Tâm nhưng dù sao cũng chung sống với nhau nhiều năm như vậy.
Bà ta còn nhìn Tiêu Tiêu lớn lên từng ngày.
Dù bà ta có nhẫn tâm đến đâu thì vẫn còn tình cảm.
Bà ta muốn giết Dương Thanh và Tần Đại Dũng nhưng lại chưa từng nghĩ tới chuyện làm hại Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu.
“Ông muốn giết cả Tiêu Tiêu sao? Không được! Dù có chết tôi cũng sẽ không làm!”
Châu Ngọc Thúy vội vàng nói, rõ ràng đang rất giận dữ.
“Bà yên tâm, một mạng đổi một mạng.
Tôi chỉ cần Dương Thanh chết, con gái cậu ta chỉ để làm con tin uy hiếp cậu ta thôi.
Tôi sẽ không làm tổn thương đến con bé dù chỉ một sợi tóc”.
Mạnh Thiên Kiêu lên tiếng, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
Dương Thanh hại chết con trai ông ta, sao ông ta có thể bỏ qua cho con gái của anh?
Mấy ngày nay ông ta suy nghĩ rất nhiều, chỉ khi Dương Thanh phải chịu nỗi đau giống mình mới có thể báo thù rửa hận.
Ông ta định tới thẳng trường mầm non cướp Tiêu Tiêu đi nhưng ở đó bảo vệ cực kỳ cẩn mật.
Người lạ không có cơ hội đưa Tiêu Tiêu đi.
Châu Ngọc Thúy vẫn còn do dự, không biết có thể tin tưởng Mạnh Thiên Kiêu được không.
- ---------------------------
.
Danh Sách Chương: