Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lượng thông tin dồn dập khiến Đường Ninh choáng váng...

Xe buýt ma quái, trò chơi, đứa trẻ ma, phó bản, sống sót trong bảy ngày ...

Những từ này hình như cậu đã được nhìn thấy ở đâu đó?

Trong nháy mắt, Đường Ninh đột nhiên nhớ tới giao diện trước khi bắt đầu trò chơi của ứng dụng game thẻ bài trên điện thoại của mình, thoả thuận người dùng của trò chơi quá dài, thế nên cậu không hề đọc kỹ một chút nào!

Đường Ninh không thể tin, nói: 【Tình cảnh này của tôi là vì game thẻ bài đó ư? ! 】

【Vâng. 】

Đường Ninh có chút hối hận, vội vàng nói: 【Tôi có thể bỏ game được không!】

Một giọng nam lạnh lùng vang lên trong tâm trí Đường Ninh, lạnh băng vô nhân tính nói: 【Sau khi người chơi thoát game sẽ đột tử tại chỗ vì suy nhược cơ thể do làm việc và nghỉ ngơi không hợp lý trong thời gian dài.】

Đường Ninh: "?"

【Chiến thắng trong trò chơi có thể tránh được cái chết, người chơi vẫn lựa chọn bỏ trò chơi sao? 】

Đường Ninh thấy rằng cậu căn bản không có lựa chọn nào khác.

Cậu không dám bỏ trò chơi để xem liệu cái chết mà hệ thống nói có thực sự xảy ra hay không. Hơn nữa, tất cả những sự quỷ dị ban nãy đã khiến cậu vô cùng sợ hãi khả năng của hệ thống.

Cậu buộc mình phải bình tĩnh lại và kiểm tra người trước mặt, Mạc Vân Sơ này là NPC trong game phải không? Npc này hình như là bạn trai của cậu? Nhưng cậu là sờ trây mà... (aka thẳng nam)

【Người chơi chú ý, hãy cẩn thận để tránh nhân thiết trong game bị sụp đổ. Việc tuân theo các hoạt động giống như nhân thiết sẽ giúp nâng cao cơ hội sống sót. Đừng làm trái với nhân thiết của bạn, điều đó có thể khiến NPC trí tuệ cao nghi ngờ, sẽ dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyền. 】

Đường Ninh từ trước đến nay đều sợ hãi người mạnh hơn mình, cho nên vô cùng thận trọng hỏi: 【Phản ứng dây chuyền là sao?】

【Bao gồm những việc như đưa bạn đến bệnh viện tâm thần để điều trị, trở nên thù địch với bạn, v.v. 】

Đường Ninh nhận ra việc duy trì nhân thiết là một việc rất quan trọng, 【Ờm, Vậy thiết lập của tôi là gì?】

Giọng nam lạnh như băng dừng lại một chút, 【Cậu là một người mỏng manh yếu đuối, giống như một cây tầm gửi bám vào những đàn ông mạnh mẽ, cậu thuỷ tính dương hoa(1), cấu kết với người yêu cũ lại còn dụ dỗ những người đàn ông khác. 】

(1) Thủy tính dương hoa: Thủy tính dương hoa(水性杨花): dễ dàng thay đổi như dòng nước, lả lướt nhẹ nhàng như hoa dương | chỉ nữ giới tác phong tùy tiện hay tình cảm không chuyên nhất.

Đường Ninh vô cùng sửng sốt, 【Tôi, tôi tệ thế sao?】

Hệ thống mặc kệ cậu.

Đường Ninh không còn cách nào khác, căng thẳng nhìn Mạc Vân Sơ, đôi mắt đen và sâu của Mạc Vân Sơ giống như biển cả dưới màn đêm, ánh sáng từ đèn pha chiếu vào con ngươi của anh, giống như ánh trăng rắc trên mặt biển lấp lánh, thâm tình khiến ai nhìn vào cũng sẽ chết chìm trong đó.

Dù đã từng nhìn thấy vô số mỹ nam mỹ nữ trong làng giải trí nhưng Đường Ninh vẫn phải choáng váng trước vẻ đẹp không chê vào đâu được của Mạc Vân Sơ.

Đường Ninh không biết nên đóng vai người yêu của Mạc Vân Sơ thế nào. Cậu là một mỹ nhân mặt đơ nổi tiếng trong làng giải trí, kỹ năng diễn xuất kém, nhưng cậu biết trong tình huống này nhất định không được nhìn vào mắt nhau, nếu không sẽ giống như thực hiện một cảnh quay đặc tả, lộ ngay lập tức.

Đường Ninh hoảng hốt rũ mắt xuống, cậu ngã vào trong vòng tay của Mạc Vân Sơ, đưa tay ôm lấy hắn, áp tai vào lồng ngực của hắn, cậu có thể nghe rõ ràng tiếng tim đập mạnh mẽ của Mạc Vân Sơ, nhịp tim tăng nhanh hơn bởi vì cái ôm chân thành của người yêu.

"Tôi cũng yêu anh." Đường Ninh nhỏ giọng nói dối.

Nhịp tim đập thình thịch vững vàng bên tai, một lòng bàn tay rộng ôm lấy eo cậu. Có thể do trò chơi khiến cho cơ thể cậu trở lên mỏng manh và yếu ớt hơn, nên cho dù đã qua lớp vải, làn da của Đường Ninh vẫn có thể cảm nhận được rõ từng đường nét trong lòng bàn tay anh. Những vết chai mỏng, thô mà ấm áp, nóng phát sợ.

Đường Ninh cắn chặt môi dưới, bản năng muốn tránh ra khỏi cái ôm của Mạc Vân Sơ, nhưng Mạc Vân Sơ lại quấn lấy chặt lấy eo cậu, khiến cậu không thể tránh khỏi.

"Đừng nhúc nhích, để anh ôm một chút." Mạc Vân Sơ nhẹ nhàng nói, giọng điệu có chút mệt mỏi, Mặc dù Đường Ninh không biết Mạc Vân Sơ bị làm sao, nhưng nghĩ về sự nghiệp của Mạc Vân Sơ, mệt mỏi cũng là chuyện bình thường.

Đường Ninh chịu đựng sự khó xử mà rúc vào vòng tay của Mạc Vân Sơ. Trên người Mạc Vân Sơ có một mùi hương gỗ trầm ấm, hương thơm nhẹ nhàng tinh tế và hương cuối thoang thoảng chút mùi lạnh lẽo cay độc. So với hoàn cảnh tối tăm và đáng sợ trong xe, cái ôm của Mạc Vân Sơ như một nơi cậu có thể ẩn nấp, mặc dù đôi tay mạnh mẽ đó trói lại sự tự do của Đường Ninh, nhưng nó cũng ngăn chặn nguy hiểm ập đến.

Nỗi sợ hãi của Đường Ninh từ từ tan biến khi cậu ngửi thấy mùi thơm đặc biệt ấy. Ngay khi cơ thể căng thẳng của cậu bắt đầu thả lỏng một chút, Mạc Vân Sơ đột nhiên cúi đầu, vùi sống mũi cao thẳng vào hõm cổ Đường Ninh, hít một hơi thật sâu, hắn say mê trầm giọng nói, "Thơm quá."

Hơi thở ấm áp của hắn như phả vào làn da mỏng manh của cậu, như thể nó đã được chuyển hóa thành một ham muốn khó tả đi sâu sâu vào từng mạch máu của Đường Ninh, khiến cậu không nhịn được mà run rẩy, cậu thậm chí còn không hiểu tại sao mình lại phản ứng mạnh như vậy. Đây là bị ảnh hưởng bởi cái nhân thiết "cơ thể yếu ớt" trong thẻ rồi sao?

Trên cổ hiện một vệt hồng nhạt, rõ ràng Mạc Vân Sơ còn chưa làm gì, nhưng Đường Ninh lại giống như vừa bị bắt nạt vậy.

Mạc Vân Sơ ghé vào tai Đường Ninh thì thầm: "Được rồi, xe đã dừng, chúng ta xuống xe thôi."

Cho dù Mạc Vân Sơ còn chưa kịp buông tay Đường Ninh ra, Đường Ninh lập tức dùng khuỷu tay đẩy nhẹ hắn ra, cậu cúi xuống nhặt điện thoại bên cạnh chân mình, sau khi làm xong một loạt hành động này cậu cũng không dám nhìn Mạc Vân Sơ. Hàng lông mi dài run lên dữ dội, giống như một con bướm vừa may mắn thoát khỏi mạng nhện, đang liều mạng mà vỗ đôi cánh gầy yếu mong thoát khỏi nơi này.

Nhưng khoảnh khắc chạm vào điện thoại, cậu lo lắng phản ứng của mình vừa rồi quá OOC(2), có thể làm cho Mạc Vân Sơ tức giận. Cho nên cậu đưa tay che kín gương mặt đỏ bừng của mình, quay lại nhìn Mạc Vân Sơ một cách cẩn thận.

(2) OOC (Out Of Character): Không hợp với tính cách. Nói đến tính cách, hành động của một người, nhân vật nào đó mà nó khác hoàn toàn hoặc thay đổi toàn bộ so với tính cách thường thấy của họ.

Cậu nhìn thấy Mạc Vân Sơ nhặt con búp bê bằng vải vụn trên ghế lên.

Thời khắc đó Đường Ninh như rơi vào trong động băng, máu trên mặt biến mất hoàn toàn, cao giọng nói: "Vứt nó đi!"

Mạc Vân Sơ sửng sốt một chút liền đặt con búp bê lại chỗ cũ.

"Chúng ra đi thôi." Đường Ninh không dám nhìn con búp bê vải kỳ quái kia, cậu sợ hãi giữ chặt góc áo của Mạc Vân Sơ, giữ chặt đến mức ngón tay trở lên trắng bệch, giọng nói run rẩy không ngừng thúc giục, "Mau lên..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK