Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điện thoại vang lên hồi lâu mới có người nghe máy, điện thoại truyền đến một giọng nam lười biếng, “Đường Ninh, mới sáng ra gọi điện thoại cho tôi rồi, nứng sao?”

Đường Ninh sửng sốt một chút, “Xin lỗi.”

Bên kia, người trên giường lăn lộn trên giường, bật cười khanh khách," Oa khách sáo thế, em có chuyện cần nhờ tôi sao?”

Đường Ninh nhìn quanh bốn phía, nhỏ giọng nói, “Tôi hình như đã gặp ma. Anh có thể đến xem giúp tôi không?”

Lục Ứng Tinh không để ý nói, “Gặp ma gì? Ma háo sắc à?”

“Tôi không nói đùa đâu.” Đường Ninh nghiêm túc nói, “Anh có thể đến đây không?”

”Này, anh rất bận, nếu không đến được thì phải làm sao?” Lục Ứng Tinh hỏi.

Đường Ninh không chút do dự nói: “Vậy tôi sẽ tìm Mạc Vân Sơ.”

Người ở đầu điện thoại bên kia mắng một tiếng, hung hăng nói: “Đọc địa chỉ!”

Trong lúc đợi Lục Ứng Tinh đến, Đường Ninh ngồi một mình trước cửa sổ sát đất(1), tìm kiếm thông tin về Mạc Vân Sơ. Sau khi vào phó bản, điện thoại của cậu đã được cải tạo để có thể truy cập Internet của thế giới này. Đường Ninh có thể thấy rất nhiều thông tin về Mạc Vân Sơ.

Điều khiến cậu ngạc nhiên nhất chính là sự tôn vinh Mạc Vân Sơ của làng giải trí ở thế giới này. Mạc Vân Sơ là một con hắc mã bỗng nhiên xuất hiện trong làng giải trí, hắn có ngoại hình đẹp kiểu thần tượng và khả năng diễn xuất của một ảnh đế .

Tuy đã ra mắt mấy năm, Mạc Vân Sơ chưa bao giờ có bất kỳ scandal, tất cả những người từng làm việc với Mạc Vân Sơ đều hết lời khen ngợi hắn.

Kỹ năng diễn xuất của Đường Ninh rất kém, vì thế cậu có một sự ngưỡng mộ đặc biệt dành cho những diễn viên có thực lực cao như Mạc Vân Sơ, chưa kể tài năng diễn xuất của Mạc Vân Sơ thuộc hàng đầu trong làng giải trí.

Nhất thời Đường Ninh thậm chí có chút hối hận vì đã từ chối đến phim trường với Mạc Vân Sơ, cậu muốn quan sát cận cảnh cách diễn xuất của hắn.

“Cốc cốc cốc….” Tiếng gõ cửa từ bên ngoài cửa sổ sát đất kéo sự chú ý của Đường Ninh trở lại, Đường Ninh ngẩng đầu liền nhìn thấy một chàng trai cao lớn đẹp trai khác đang mỉm cười với mình. Thấy cậu nhìn lại gã cười tươi hơn lộ hai 2 chiếc răng nanh.

Lục Ứng Tinh đang mang một chiếc ba lô cồng kềnh, mặc đồ thể thao, như thể gã đang chuẩn bị đi leo núi vậy. Khi Đường Ninh mở cửa cho Lục Ứng Tinh, Lục Ứng Tinh nhanh chóng đưa tay ra bóp mặt Đường Ninh.

“Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cương bây giờ.” Lục Ứng Tinh không chút xấu hổ nói, “Nào, kể chuyện em đụng phải ma đi, sau khi giải quyết xong thì ăn cơm với tôi nhé?”

Đường Ninh cảm thấy Lục Ứng Tinh không đáng tin chút nào, nhưng hệ thống nói rằng cậu có thể tìm Lục Ứng Tinh. Đường Ninh do dự một lúc, rồi kể cho Lục Ứng Tinh nghe tất cả những chuyện kỳ ​​quái mà cậu gặp phải trên xe buýt và trong biệt thự.

Trong lúc nghe, Lục Ứng Tinh sờ thấy một thanh sôcôla từ trong ba lô, anh bóc ra đưa một miếng cho Đường Ninh, “Nhãn hiệu này ngon lắm, em ăn thử đi?”

Đường Ninh cảm thấy Lục Ứng Tinh không nghiêm túc nghe mình nói chút nào. Có chút khó chịu, cậu gạt tay Lục Ứng Tinh ra.

Tay của Lục Ứng Tinh bị đẩy ra, nhưng gã lại nhanh chóng ghé đầu vào vai cậu cậu, giống như một chú chó to lớn thích bám người, "Em nói rằng con ma bò qua người em? Em da mịn thịt mềm như thế, nếu thực sự bị nó chạm vào. Có phải sẽ để lại dấu vết gì không? ”

Tối hôm qua khi đi tắm, Đường Ninh đúng là có nhìn thấy dấu vết do đứa trẻ ma để lại trên người mình, chỗ đỏ chỗ tím loang lổ, một số vết chuyển sang màu xanh lam.

Cậu gật đầu với Lục Ứng Tinh.

Lục Ứng Tinh nhướng mày, "Thật sao? Tôi không tin, trừ khi ..."

"Em để tôi xem thử."

Đường Ninh nhìn chằm chằm vào Lục Ứng Tinh một cách thận trọng.

"Oa, ánh mắt của em là thế nào? Yêu cầu của tôi rất hợp lý. Có khi em đang nói quá lên ấy chứ, bảo bối à. " Lục Ứng Tinh vô tội nói.

Đường Ninh nghĩ cũng đúng, nếu như đặt cậu ở trong tình huống này và nghe người nào đó nói như vậy, phản ứng đầu tiên của cậu cũng chính là không tin.

Nghĩ đến đây, Đường Ninh nghiến răng cởi ba cúc áo sơ mi đầu tiên ra, làn da cậu trắng như tuyết, dấu vết để lại trên da vô cùng chói mắt. Lúc này, tầm mắt của Lục Ứng Tinh dán chặt lên da cậu nhìn chằm chằm những dấu vết vẫn chưa nhạt đi đó.

Hai mắt Lục Ứng Tinh tối sầm lại.

Thoạt nhìn giống như dấu vết hoan ái do người khác để lại, đặc biệt là trong tình huống quần áo nửa kín nửa hở, càng làm cho người ta suy nghĩ lung tung, Lục Ứng Tinh đột nhiên vươn tay chạm vào vết đỏ mềm mại kia. Nhỏ hơn. Gã có thể nhận ra những dấu tay này là của trẻ nhỏ chứ không phải tay của người trưởng thành.

Đường Ninh còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Lục Ứng Tinh buông tay ra, nhắm mắt lại, há miệng nhai một miếng sô cô la, gõ ngón tay gõ lên bàn cà phê, “Em có nhớ biển số xe buýt không?”

Đường Ninh mờ mịt lắc đầu.

Lục Ứng Tinh nhấc máy gọi cho ai đó, “A lô, tôi có chuyện… kiểm tra CCTV(2) cho tôi…”

Cúp điện thoại, Lục Ứng Tinh nhìn Đường Ninh, “Em có phiền không nếu tôi lắp một cái camera ở nhà em? Tôi muốn xem liệu tôi có thể chụp được cái thứ chết tiệt mà em đã nói hay không. "

"Mạc Vân Sơ cũng ở đây ..." Đường Ninh trong tiềm thức nghĩ đến sự riêng tư Mạc Vân Sơ.

“Em đang lo lắng cho Mạc Vân Sơ làm gì?” Lục Ứng Tinh nhấc chân vắt chéo lên, “Tôi sẽ lắp camera để xem em.”

Đường Ninh suy nghĩ một lúc, “Vậy thì anh phải hứa không được tiết lộ thông tin gì về Mạc Vân Sơ. ”

Lục Ứng Tinh khẽ yeah một tiếng.

Đường Ninh: "?"

Lục Ứng Tinh nghiêm túc nói, "Em phải cùng tôi ăn hai bữa mới được."

Đường Ninh: "... Được rồi."

Lục Ứng Tinh tiếp tục bới đồ đạc trong ba lô ra. Gã lấy ra hai tờ một trăm tệ đưa cho Đường Ninh. Dưới ánh mắt hoang mang của Đường Ninh, Lục Ứng Tinh cợt nhả, "Không phải em nói rằng con ma đó ghé đầu lên gối của em vào ban đêm sao? Hãy để tiền dưới gối khi em ngủ. Chúng ta sẽ dùng kim thuật để đánh bại ma thuật . ”

【Hệ thống, cái này có tác dụng sao?】

Hệ thống mặc kệ Đường Ninh.

Đường Ninh nhận lấy hai trăm nhân dân tệ, cậu thấy Lục Ứng Tinh lại tiếp tục đào bới đồ đạc trong ba lô, rồi lấy ra một xấp giấy bùa, "Tôi lấy xấp giấy rách nát này từ một đại sư trừ tà. Tôi cũng không biết nó có hiệu quả không, nhưng chắc nó cũng tốt hơn đám nến thơm nhà em. ”

Đường Ninh cầm lấy đống lá bùa.

Lục Ứng Tinh đưa cho cậu một miếng sô cô la khác, "Nó rất ngọt. Lần sau nếu sợ hãi, thì hãy ăn nó."

Lần này, Đường Ninh cầm lấy miếng sô cô la, cúi đầu nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn anh."

“Em đã thay đổi. ”Lục Ứng Tinh đột nhiên nghiêm nghị nói.

Đường Ninh cầm trong tay viên sô cô la mà không biết mình đã OOC (4) ở chỗ nào, có chút luống cuống nhìn Lục Ứng Tinh.

"Em trước kia thường hay nói “cảm ơn chồng yêu”, sao bây giờ lại cắt bớt chữ “chồng yêu” rồi?"

Đường Ninh: "?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK