Vâng, Thời Tư Ngiên sau một đêm mặn nồng với Tạ Cẩn Hi cô đã phủi mông bỏ chạy. Giờ này chắc Thời Tư Nghiên đang yên vị ở phòng thiết kế riêng tại công ty rồi.
Vòng về lại với Tạ Cẩn Hi, anh ta bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại reo. Khó chịu vì bị làm phiền bởi tiếng điện thoại, Tạ Cẩn Hi mãi một lúc sau mới bắt máy “ Ai vậy?”
Đầu dây bên kia là tiếng trợ lý của anh ta “ Sếp của tôi ơi, anh đang ở đâu vậy? Người bên Tích Điền đang đợi anh”
Tạ Cẩn Hi khẽ mở mắt, nhìn sang bên cạnh thấy trống không rồi. Đoán ngay được Thời Tư Nghiên lại chạy trước. Khẽ đưa tay lên day day trán “ Tôi biết rồi”
Vừa nói xong Tạ Cẩn Hi liền ném điện thoại qua một bên, không chút vội vã dậy khỏi giường vệ sinh cá nhân rồi mặc bộ vest đã được chuẩn bị sẵn, rồi lái xe tới Hoan Thụy.
______ Hoan Thụy
Lần này là giám đốc bộ phận đầu tư của Tích Diền đích thân tới đàm phán muốn kí kết hợp đồng. Cũng phải thôi ông ta đâu dám để hợp đồng lớn như vậy cho nhân viên chứ. Từ Tuyên uống đến ly trà thứ hai rồi Tạ Cẩn Hi vẫn chưa xuất hiện, liền thấy sốt ruột mà xoa hai tay vào nhau.
Tạ Cẩn Hi vừa mới về tới Hoan Thuỵ, còn đang cố tình đi qua phòng của Thời Tư Nghiên xem cô đang làm gì. Còn chưa đi tới phòng đã nghe thấy tiếng than oán từ bên trong phát ra.
“ Chết tiệt, tức chết bà đây rồi”
“ Như này không được, như kia cũng không xong”
“ Tạ Cẩn Hi, anh ngon anh tự đi mà làm”
“ Một tấm thiếp mời bé tý bắt bà đây làm đi làm lại mấy lần”
“ Màu này tối quá, màu kia sáng quá”
“ Tức chết, tức chết mất aaaaaa”
“ Tạ phiền toàn, Tạ chết bầm”
Chuyện là Thời Tư Nghiên được Tạ Cẩn Hi giao cho làm thiệp mời cho sự kiện họp báo của công ty sắp tới. Sau khi nhận yêu cầu, cô đã nhanh chóng gửi lại cho anh ta một bản thiệp để xem trước, còn đang tự tin là sẽ được thông qua nhanh chóng.
Nhưng đâu dễ như vậy, Tạ Cẩn Hi không vừa ý, muốn cô đổi tont màu. Lần một Thời Tư Nghiên còn vui vẻ sửa, rồi tới lần hai, lần ba, tới lần n là lần nào sửa cô cũng chửi muốn nát Tạ Cẩn Hi.
Dù hôm qua anh ta cho cô nghỉ dưỡng tạm một hôm nhưng sao có thể làm cô nguôi dễ như vậy được chứ.
Còn đang vừa vò mái tóc đen dài của mình, vừa mắng thì chợt Thời Tư Nghiên cảm nhận được một luồng khí lạnh từ sau lưng. Cho tới khi có một giọng nói phát ra từ trên đỉnh đầu cô vọng xuống, cả người Thời Tư Nghiên như xịt keo.
“ Cô Thời đây mắng cũng hay thật, không biết thiệp mời của tôi đã xong chưa?” Tạ Cẩn Hi không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng Thời Tư Nghiên, mặt anh ta lúc này đen như đít nồi.
Thời Tư Nghiên khó khăn nuốt nước bọt một cái rồi nở nụ cười chuẩn công nghiệp mà quay người ra sau, hướng Tạ Cẩn Hi cười vô tri “ Tạ tổng, xong ngay rồi đây. Sẽ gửi cho anh xem ngay”
Tạ Cẩn Hi và Thời Tư Nghiên thống nhất ở công ty sẽ coi như không quen biết nhau.
Nhìn cái cặp lông mày của Tạ Cẩn Hi đang chau lại như thế kia là Thời Tư Nghiên biết lần này cô không bị làm lại mới lạ. Anh ta lúc này vẫn im lặng không nói gì, bất chợt cúi xuống sát với Thời Tư Nghiên.
Còn gì xa lạ nữa nên đối với cô lúc này đã không có phản ứng gì đặc biệt nữa rồi, nhưng bất chợt Tạ Cẩn Hi lại quay đầu lại, nhìn thẳng vào Thời Tư Nghiên. Hành động này làm cô bị hẫng đi một nhịp.
Hai người cứ như vậy, bốn mắt nhìn nhau toé lửa tình. Trần Hách, trợ lý của Tạ Cẩn Hi cũng phải đỏ mặt dùm, liền hắng giọng một cái “ Sếp à, còn có việc đang đợi”
Lúc này hai người trẻ mới chịu tách nhau ra. Tạ Cẩn Hi đứng thẳng dậy, chỉ vào màn hình máy tính đang hiện hình ảnh tấm thiệp đang được mở “ Không cần gửi, cứ chọn nó đi. Lát cô hãy chuyển cho bộ phận in ấn”
Nói rồi còn không kịp để Thời Tư Nghiên nói câu gì đã quay lưng bỏ đi. Cô lúc này chỉ hận không đá được anh ta một cái. Nhưng cũng thấy may vì anh ta không bắt cô làm lại, chứ không cái bọng mắt này của cô không cứu nổi nữa.
Thành công gửi file thiệp cho bên in ấn, việc của cô như vậy là hoàn thành rồi nên là tan làm thôi. Không quên lấy điện thoại gửi tin nhắn cho cô bạn thân, tối nay nhất định phải cùng cô ấy xoã một đêm.
Cuối cùng Từ Tuyên cũng đợi được Tạ Cẩn Hi tới. Ông ta vừa thấy người xuất hiện đã liền cười vui vẻ đứng dậy “ Tạ tổng, xin chào xin chào”
Tạ Cẩn Hi cũng lịch sự đáp lại lời chào “ Từ tổng, xin chào. Đã để ông đợi lâu rồi”
Từ Tuyên đâu dám than, kí được hợp đồng này dù ông ta có đợi đến sáng mai cũng được ấy chứ “ Nói quá rồi, không lâu không lâu”
Đôi bên cùng ngồi xuống ghế, bản tài liệu liên quan đến hợp đồng lần này đều đã được đặt tới trước mặt của Tạ Cẩn Hi. Anh ta cầm lên đọc qua một lượt rồi đặt về lại xuống bàn.
Từ Tuyên thấy như vậy lại càng sốt ruột “ Tạ tổng, hợp đồng lần này…”
Còn chưa nói hết Tạ Cẩn Hi đã lên tiếng “ Lần này, tôi đồng ý kí hợp đồng với Tích Điền, nhưng lợi nhuận về Hoan Thuỵ phải được tăng thêm 15%”
Nghe đến đây Từ Tuyên bỗng có chút khựng lại. Ông ta biết đâu đơn giản như vậy, 15% không phải là nhỏ.
Thấy đối phương có vẻ ngập ngừng, mãi không thấy phản ứng lại. Tạ Cẩn Hi vẫn điềm nhiên tiếp lời “ Từ tổng đây suy nghĩ lâu như vậy, là không muốn kí hợp đồng nữa?”
Hợp đồng lần này khiến Từ Tuyên tốn bao nhiêu công sức mới giành được làm sao ông ta có thể không kí. Bấm bụng 15% sau này vẫn có thể gỡ được, Từ Tuyên vội nói “ Tạ tổng hiểu lầm rồi, hợp đồng đương nhiên phải kí chứ. Bên chúng tôi đồng ý với yêu cầu này, lập tức sẽ bổ sung vào hợp đồng”
Ông ta vừa nói xong đã nói trợ lý đi chuẩn bị một bản hợp đồng mới. Không để Tạ Cẩn Hi phải chờ lâu, bản hợp đồng mới đã được đưa tới.
Tạ Cẩn Hi vẫn cẩn thận đọc lại một lượt rồi mới đặt bút xuống kí. Từ Tuyên cũng đã kí xong phần bên mình. Đặt hai bản hợp đồng đã được kí kết ra giữa. Buổi hôm nay coi như thành công.
Tạ Cẩn Hi lúc này có việc đi trước, để khách lại cho trợ lý tiếp đón phần còn lại. Anh ta còn phải đi tính sổ nốt với tình nhân nhỏ của mình.