Làm gà rừng đã khó, làm gà rừng mà mang linh hồn con người càng khó hơn, mà làm gà rừng mang linh hồn con người lại là một cô gái tinh tế thì khó càng thêm khó.
Lâm Hoa chính là ví dụ bi thương điển hình.
Mặc dù trở thành gà rừng, Lâm Hoa luôn nhắc nhở rằng mình là người, nàng theo cách sống của loài người, nàng tắm, dùng bữa, uống nước nóng, ở nhà, ách, tạm thời chỉ là phòng thôi.
Mọi hành vi bất đồng như vậy khiến Lâm Hoa thành ngoại tộc của núi Lạc Nguyệt, luôn luôn bị những động vật khác chú ý.
Ngày thứ ba Lâm Hoa trở thành gà rừng thì bắt đầu tắm rửa, nhưng nàng quên mất khắp người mình đều là lông gà, thiếu chút nữa vinh quang chết đuối ở một dòng suối nhỏ có thể thấy cả đáy. Nàng rơi xuống nước, bộ dạng xấu hổ này bị một con khỉ nhỏ đang uống nước truyền khắp cả dãy núi Lạc Nguyệt. Từ đó về sau, Lâm Hoa chỉ dùng cánh chấm chút nước vẩy lung tung, có ít còn hơn không.
Vì uống một hớp nước nóng, Lâm Hoa học đánh lửa, vì thế bộ lông gà trên người Lâm Hoa thiếu chút nữa bị đốt rụi, lần này lại bị con thỏ đi ngang qua thấy được, cả núi Lạc Nguyệt oanh động.
Lâm Hoa nổi danh, cả núi Lạc Nguyệt không loài vật nào không biết, có một con gà rừng, biết đi tắm, bị cháy lông, bọn họ gọi nàng là Gà tinh.
Lâm Hoa nghe được tin này giống như sét đánh ngang tai. Ở thế giới nàng đang sống, có cả tiên và yêu cùng tồn tại, đại biểu cho vạn vật đều có linh tính, tất cả sinh vật cũng có thể tu tiên hoặc thành yêu, bao gồm cả gà rừng.
Lâm Hoa rất kích động, thời điểm nghe được tin này Lâm Hoa hưng phấn đến mức cả đêm không khép nổi đôi mắt tí hí như hạt đậu của mình, có Tiên Yêu tồn tại, vậy thì chứng minh nàng có hi vọng biến thành người.
Lâm Hoa quyết định tu tiên, ách, quên, nàng bây giờ là gà rừng rồi, nàng quyết định tu yêu.
Mặc dù Lâm Hoa quyết định tu yêu, nhưng nàng căn bản không biết rốt cuộc tu yêu như thế nào. Muốn một người đường đường ở thế kỷ hai mươi mốt theo chủ nghĩa duy vật, tin tưởng khoa học, tin tưởng đảng và thanh niên, biết thế nào là tu yêu.
Lâm Hoa nhớ lại, muốn tu yêu thì “Ngũ tâm” (1) phải hấp thu tinh hoa trời đất, Lâm Hoa không biết rốt cuộc điều đó có đáng tin hay không, dù sao bây giờ đã thảm như vậy.
Từ đó về sau, gà tinh núi Lạc Nguyệt lại thêm một cử động mới: mỗi đêm, Lâm Hoa liền hướng hai chân lên trời, thẳng đờ mà nằm ở dưới ánh trăng, hấp thu tinh hoa.
Cuộc sống như thế kéo dài hai tháng, Lâm Hoa không cảm thấy thân thể có chút yêu khí hay tiên khí nào, ngược lại thường vì đau lưng mà tỉnh ngủ, tư thế “Ngũ Tâm Triều Thiên” (2) luôn làm gà rừng muốn ngủ.
Lâm Hoa lại nghĩ tới phương pháp khác, kiếp trước xem tiểu thuyết và phim ảnh, phàm là cao tăng đều ngồi xếp bằng, tay chắp trước ngực, có lẽ như vậy có thể tu thành tiên rồi.
Mặc dù khoanh chân ngồi tĩnh tọa có hệ số khó khăn tương đối cao, nhưng cũng không thể ngăn cản nguyện vọng ta muốn tu thành người. Ta không có chân, nhưng ta có móng vuốt, ta không có tay, nhưng ta có cánh, thật ra cũng không còn gì khó khăn.
[Các bạn tự động tưởng tượng đến hình ảnh một con gà rừng kê móng mà ngồi, hai cánh tạo thành chữ thập.]
Lần này có vẻ như Lâm Hoa đã đi đúng hướng, tu luyện mấy ngày, lông vũ cả người nàng càng mềm mại bóng mượt, toàn thân có thêm một loại gọi là khí chất.
Lâm Hoa cảm thấy tinh thần sảng khoái, nhìn cái bóng trong nước cũng có chút thuận mắt rồi. Lúc còn là người cũng được coi là một mỹ nữ, cho dù thành gà cũng phải trở thành mỹ Gà.
Chỉ cần ta tiếp tục tu luyện, một ngày nào đó ta sẽ trở thành tiên.
(1) Ngũ tâm bao gồm 2 tay, 2 chân và đầu.
(2) Ngũ tâm triều thiên: là một tư thế tu luyện của đạo giáo. Bao gồm hai tay, hai chân và đỉnh đầu, gọi là ngũ tâm. Ngũ tâm ngồi thiền theo cách truyền thống, chính là Ngũ Tâm Triều Thiên.