Đại bàng yên lặng như ve mùa đông đứng một bên, nơm nớp lo sợ đưa mắt nhìn người áo đỏ rời đi, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, khóc không ra nước mắt nhìn Đại bàng Vương cung chỉ còn lại một nửa. Chuyện này chỉ có thể tự nhận do mình xui xẻo.
Thương Nam Thần Quân đứng ngoài cửa phòng Lâm Hoa hồi lâu, cuối cùng không đẩy cửa đi vào mà xoay người trở về tẩm điện. Mà lúc này, Lâm Hoa bên trong đang ngủ như chết, không hề biết rằng người ngoài cửa đang rối rắm. ( Gan Lâm Hoa cũng quá lớn? Còn có thể ngủ?)
Đẩy cửa vào điện, Thương Nam Thần Quân nhạy bén phát hiện bên trong có hai tiếng hít thở.
Đi tới bên giường, nhấc màn lên, bên trong là hai cô gái mềm mại mỹ lệ đang ngủ say sưa.
Thương Nam Thần Quân hạ màn xuống, sắc mặt âm trầm như nước, Đại bàng Tướng quân này, lá gan càng ngày càng lớn.
Đang muốn tiểu thiếp an ủi trái tim bị tổn thương lại bị thị nữ kêu dậy, Đại bàng đột nhiên nhớ tới mình đưa hai tiểu mỹ nữ đến tẩm điện Thương Nam Thần Quân. Biết đại sự không ổn, cuống quít gọi thị vệ đem hai người đang ngủ say khiêng đi, sau đó mới theo sắc mặt không vui của Thương Nam Thần Quân vào điện.
Sáng sớm, Lâm Hoa cả đêm ngủ ngon, tinh thần phấn chấn rời giường, thay đổi quần áo xong, liền kích động chạy đến tẩm điện của Thương Nam Thần Quân, chạy đến cửa vừa đúng lúc gặp Đại bàng đang đi ra.
Đại bàng Tướng quân thấy Lâm Hoa, vội vàng cúi đầu, vòng qua Lâm Hoa, bước nhanh. Lâm Hoa không hiểu nhìn bóng lưng Đại bàng chạy trối chết, lắc đầu một cái, cất bước nhảy vào tẩm điện,.
"Thần Quân."
Trong điện, Thương Nam Thần Quân đứng chắp tay, nghe thấy âm thanh quen thuộc, bóng lưng cao lớn khẽ cứng ngắc, hồi lâu mới xoay người. Hồng y thiếu nữ yên lặng đứng trước mặt hắn, ngước đầu, hai mắt trong suốt không nháy nhìn hắn.
Thương Nam Thần Quân có chút xấu hổ, ánh mắt khẽ chuyển, nhìn vành tai trong suốt của nàng, mở miệng nói: " Dao nhi, chuyện gì?"
"Thần Quân… " môi son hé mở, Lâm Hoa thẹn thùng, e lệ cúi đầu, gương mặt ửng đỏ, tay nhỏ bé vô thức xoắn lấy nhau, hỏi thăm: "Ta đói rồi, khi nào dùng cơm?"
"......"
Thương Nam Thần Quân đột nhiên tằng hắng một cái, bất đắc dĩ nhìn Lâm Hoa đang thẹn thùng, hơi mỉm cười nói: " Chờ một chút, để ta đi truyền lệnh."
Từ núi Lạc Nguyệt trở về, Thương Nam Thần Quân đều vô tình hay cố ý tránh Lâm Hoa. Mỗi ngày chỉ phân phó thị vệ đốc thúc nàng chăm chỉ tu luyện, Lâm Hoa bị ép tu luyện một ngày một đêm rốt cuộc nổi trận lôi đình, cả Vũ Mộng Thiên cung bị nàng quậy đến long trời lở đất, Thương Nam Thần Quân cũng không chút cử động, đốc thúc nàng tu luyện như cũ.
Lâm Hoa phát điên, mặc kệ nàng tránh thế nào, trốn thế nào, cho dù nàng cố ý biến trở lại thành gà rừng núp trong sơn động giả, đều bị thị vệ mặt lạnh bắt được.
"Thần nữ, tu luyện."
Thị vệ áo đen mặt lạnh, mặc cho Lâm Hoa cầu khẩn, nổi điên đều bất động, chỉ lặp lại bốn chữ.
"Thần nữ, tu luyện."
Thương Nam Thần Quân, ngươi điên rồi.
Biết phản kháng vô vọng, Lâm Hoa rốt cuộc bắt đầu tu luyện đàng hoàng.
Đại khái do thể chất Tiên thiên không tốt, tư chất quá thấp, tu luyện hồi lâu vẫn không thấy hiệu quả, tiền đồ tăm tối. Lâm Hoa có chút nản lòng thoái chí, thị vệ mặt lạnh này cũng mặc kệ, mỗi ngày đốc thúc nàng như cũ.