- --------------- Một chiếc xe BMW màu đen đang lẳng lặng đỗ ở cổng. Một cậu thanh niên im lặng đứng dựa vào cửa xe, tay cầm một điếu thuốc.
Lát sau, một cô gái thanh lịch bước ra từ ngôi nhà, cô mặc một chiếc váy xòe trắng, mái tóc đen nhánh buộc đuôi ngựa gọn gàng sau gáy. Đôi mắt sáng ngời như vì sao đêm. Cô bước đi uyển chuyển tiến về phía chiếc xe.
Người đàn ông thấy cô bước ra có hơi sửng sốt một chút sau đó thì khẽ cười rồi mở cửa mời cô lên xe!
Sau khi lên xe cô cảm thấy có gì đó là lạ, anh không hề nói một lời nào chỉ yên lặng lái xe, xe chạy được một lúc thì dừng lại ở một nhà hàng Trung Hoa sang trọng.
Vừa vào nhân viên cấp cao của nhà hàng đã bước ra chào đón.
- "Từ thiếu gia, phòng của ngài đã chuẩn bị xong rồi"
- Từ Noãn Khẳng:"Cảm ơn"
Sau khi vào phòng, anh lịch sự kéo ghế ngồi cho cô.
- Hàn Bách:"Cảm ơn"
Sau đó anh quay lại phía đối diện cô rồi nhẹ nhàng ngồi xuống. Anh trầm mặc một hồi rồi ngẩng đầu lên nhìn cô với ánh mắt tội lỗi.
- Từ Noãn Khang:"Tiểu Bách...anh...."
- Hàn Bách:"Dạ!"
- Từ Noãn Khang:"Anh có chuyện muốn bàn với em!"
- Hàn Bách:"Có chuyện gì sao?"Anh ấy định cầu hôn mình?Dù sao chúng mình cũng quen biết nhau 5 năm rồi mà.
- Từ Noãn Khang:"Anh...mình...chúng ta..chia tay đi!
Câu nói này vừa buột ra khỏi miệng anh cô như rơi xuống vực sâu, cô lấy hết sự kiên nhẫn trong lòng gắng hỏi anh
- Hàn Bách:"Tại sao chứ?Chẳng phải mọi thứ vẫn đang tốt đẹp hay sao?"
- Từ Noãn Khang:"Thật ra đến bây giờ anh mới biết người mình yêu là ai, cô ấy đơn thuần, yếu ớt, cần được che chở. Anh xin lỗi, xin lỗi vì tất cả!"
- Hàn Bách:"Ha...."hay cho câu bây giờ anh mới biết người mình yêu là ai.
Không khí đang chìm trong im lặng đột nhiên cửa phòng bỗng bật ra một cô gái nhỏ nhắn chạy vào, vừa thấy cô nước mắt đã rơi lã chã, cô ta chạy đến chỗ cô rồi quỳ rạp xuống, vừa khóc nức nở vừa nói
- Hàn Tiểu Dương:"Chị...., em xin lỗi chị...., lần đầu....gặp anh Noãn Khang em....em đã thấy mình... yêu anh ấy mất rồi....em không mong chị sẽ tha thứ....cho chúng em, nhưng...em mong chị....tác hợp cho chúng em.... chúng em thật sự rất...yêu nhau....huhu...."
- Hàn Bách:"Ha....ha....yêu sao?"
Hàn Tiểu Dương đang định trả lời thì thấy người đàn ông đối diện nãy giờ vẫn không lên tiếng đột nhiên đứng dậy tiến về phía trước đỡ Hàn Tiểu Dương dậy sau đó nhìn cô
- Từ Noãn Khang:"Phải, bọn anh yêu nhau thật lòng, anh muốn nói với em từ trước mà sợ em tổn thương nên bây giờ anh mới nói, anh xin lỗi!"
- Hàn Bách:"Ha...trước kia với bây giờ có khác nhau sao? Được thôi nếu hai người yêu nhau thì cứ tới, tôi không có ý kiến"
Nói xong cô chạy thật nhanh ra ngoài vừa chạy vừa khóc, chạy ra khỏi nhà hàng, cô đang chạy qua đường thì đột nhiên một chiếc xe lao nhanh về phía cô, cô không kịp né thì "két..."một cái chiếc xe phanh gấp....