- Đi thôi_nó ngồi ghế phụ lái, để Mĩ Vân lái xe
Hôm nay là ngày chị Jyn về nước, nó thức dậy sớm để chuẩn bị ra sân bay đón vì hôm đi ăn kem, Jyn đã nhắc giờ bay để nó căn giờ đến
- Mày nhìn đi, là chị ấy đấy_nó chỉ vào người con gái tầm hai mươi hai tuổi, mái tóc đen dài ngang lưng được uốn xoăn nhẹ nhàng…bộ đồ đen theo kiểu “điệp viên” tôn lên dáng người chuẩn
Nó kéo tay Mĩ Vân chạy lại gần người con gái đó
- A…a…Hương Thảo đây sao, em lớn quá rồi nha, ngày nào còn phải thay tã thế mà…!_Jyn nói đến đây thì bụm miệng cười
- Chị…!_nó cười khổ nhìn Jyn
- Chị biết rồi, ai đây? bạn em hả?_Jyn nhìn Mĩ Vân
- Dạ, bạn thân của em, nó đang ở cùng em đấy_nó khoác tay Mĩ Vân
- Chào em, chị là Jyn Trần – chị họ của Hương Thảo, em cứ gọi Jyn là được rồi.Chị em mình sống hòa thuận nhé_Jyn đưa tay ra có ý định bắt tay với Mĩ Vân
- Em là Mĩ Vân, hân hạnh được biết chị_Mĩ Vân đưa tay ra bắt lại
- Thôi, chúng ta về thôi_Jyn để đống hành lý của mình cho người vệ sĩ phía sau bỏ lên cốp xe
Bước ra khỏi khuôn viên sân bay, Jyn nhắm mắt hít thở không khí trong lành còn sót lại của buổi sáng sớm
- Hai đứa đi xe đến đây à_Jyn thấy Mĩ Vân chạy xe ra thì hỏi
- Dạ, chị lên đi_nó
- Hai đứa ra phía sau ngồi đi, để chị lái cho, chị bay vào lúc đêm nên hai đứa phải dậy sớm đón chị rồi_Jyn
- Không cần đâu, em quen rồi để em lái cho_Mi Vân
- Thôi, em cứ ra ngồi với Hương Thảo đi, chuyện này để chị lo cho_Jyn
Nó và Mĩ Vân đành phải lui ra phía sau ngồi nhường ghế lái cho Jyn
- À, Huỳnh Anh đâu rồi em?_Jyn
- Anh ấy vừa về lại bay sang Pháp nữa rồi_nó
- Hai đứa ở nhà một mình sao? thêm chị nữa là vui rồi_Jyn cười nham hiểm
Nó ngồi sao lắc đầu ngao ngán…còn Mĩ Vân vẫn còn ngây thơ vô tội vì chưa biết cơn bão cấp mấy sắp đánh qua nhà
Kít…kít…ttt…._Chiếc xe dừng lại trước nhà, nó ra khỏi xe trước thò tay vào mở cổng cho xe chạy vào nhà
- Phương, mẹ tao mới gọi điện, tao tạt qua nhà tí tối tao về nhá_Mĩ Vân
- Ừ, mày đi đi_nó
Mĩ Vân nhanh chóng bắt taxi rời khỏi nhà, nó lên lầu giúp Jyn dọn đồ
- Chị xếp đồ xong chưa?_nó
- Chậc chậc…chị thiếu vài thứ rồi_Jyn nhìn lại căn phòng
- Vậy hai chị em mình đi trung tâm thương mại đi, Mĩ Vân về nhà rồi, em cũng cần mua chút đồ_nó
- Ừ đi thôi_Jyn
Vừa mới hưởng được chút máy lạnh của trung tâm thương mại người nó đã nóng hừng hực vì thấy Bích Hằng khoác tay nó mua sắm trong trung tâm thương mại
- Ô, kia không phải nhóc tì hồi nhỏ chơi thân với em hay sao?_Jyn nhìn hắn rồi thốt lên
- Có sao?_nó ngạc nhiên
- Em không nhớ à, sao Huỳnh Anh bảo em đã nhở lại chút ít rồi mà_Jyn
- Nhưng không nhớ rõ đó là ai? là hắn ta sao_nó
-Ừ, về nhà chị kể cho.Không gặp thì thôi cứ gặp rồi phải lại chào hỏi một chút chứ_Jyn nói xong kéo nó lại chỗ hắn
Hắn cũng lờ mờ nhận ra khi Jyn tiến lại gần
- A…chị…lâu rồi không gặp_hắn “trợn mắt” tròn xoeeee
- Nhóc cũng còn nhớ chị đấy hả, tưởng lâu không gặp quên chị luôn rồi_Jyn xoa đầu hắn
Bích Hằng đứng bên cạnh khó hiểu lắng nghe
- Ai vậy anh_Bích Hằng kéo tay áo hắn
- Là chị hồi nhỏ hay chơi với anh đó_hắn trả lời
Jyn nhìn Bích Hằng, cũng tầm tuổi hắn mà xưng an hem nên Jyn thấy hơi…nhột
- Bạn em à_Jyn hỏi
- À, đây là Bích Hằng…bạn gái em_hắn thoải mái giới thiệu
- Thế còn…?_Jyn
- Sao ạ_hắn
- À thôi không có gì, hai đưa tự nhiên đi chị về trước nhá, sau này có thời gian chị sẽ ghé nhà em chơi_Jyn
Jyn cầm hai cây bút chì mới mua từ trung tâm thương mại ra về
- Bó tay chị đấy, cần mua bút chì thì nhất thiết phải đi trung tâm thương mại sao_nó
- Ừ, tất nhiên.Đồ nhà thiết kế nổi tiếng như chị dùng phải là đồ xịn nhất mới được_Jyn cười ma mãnh
Nó đập tay vào trán, lắc đầu cười trừ