Có điều, bây giờ anh chỉ muốn nhanh chóng tìm ra tung tích củA Uyển Dư và Diệp Thanh Viên, những chỉ tiết nhỏ nhặt này anh không có tâm trạng quan tâm đến.
Anh nhíu mi lại vừa lạnh lùng vừa lãnh đạm nói: "Diệp Thịnh, tôi hỏi lại lần nữa, Uyển Dư và Diệp Thanh Viên đang ở nơi nào rôi? Nếu không, tôi bây giờ sẽ cắt đứt dây trói trên người của Trương Mỹ Lệ và Diệp Khuynh Thành!"
Gió đêm thổi qua khuôn mặt nghiêm nghị của Lục Minh Thành, khí chất trên người của người đàn ông này lạnh lùng đến đáng sợ, giống như anh có thể nhuốm máu núi sông bất cứ lúc nào, ngay tức khắc có thể khiến người khác nhìn thấy diêm vương từ địa ngục.
Diêm vương sống của Hải Thành.
Sự lạnh lùng tàn nhẫn của Lục Minh Thành chưa bao giờ là giả vờ, nghe thấy lời nói của Lục Minh Thành khiến cả người Diệp Thịnh run rẩy, nhưng ông ta vẫn có chút không can tâm như thế này buông tha cho Uyển Dư và Diệp Thanh Viên.
Uyển Dư gả cho Ngô Hiểu Hùng, ông ta liên nhận được số cổ phần mà Lệ Giai Di để lại cho Uyển Dư, ông ta sẽ thành cổ đông lớn nhất ở Diệp gia, Diệp Hiểu Khê còn không chịu thua kém luôn nhìn chằm vào vị trí Lục thiếu phu nhân.
Tất cả mọi chuyện tưởng chừng đều đang phát triển theo hướng tốt nhất, sao mới có một chút ngắn ngủi đã đảo lộn thế này rồi? Nhưng không can tâm thì có thể làm được gì, Diệp Khuynh Thành chính là cốt nhục của ông ta, Trương Mỹ Lệ còn ở bên cạnh ông ta nhiều năm như vậy, ông ta không thể nào trưng mắt nhìn bọn họ chết được! "Minh Thành, ta! "
Diệp Thịnh định thử nói gì đó để bản thân có thể giữ được một chút lợi phẩm, nhưng lời của ông ta còn chưa nói xong thì ông ta đã nghe tiếng hét cuồng loạn của Diệp Khuynh Thành.
"Con không muốn chết! Aaa! Con không muốn chết đâu! Cha ơi cứu con ! Cha ơi cứu con đi! Con không muốn chết đâu mài! Cha ơi, cha nhanh chóng nói cho anh rể biết Diệp Thanh Viên đang ở đâu đi, câu xin cha đó, con thực sự không muốn chết đâu!"
Trương Mỹ Lệ nhìn thấy Diệp Thịnh vẫn không có biểu tình gì, bà ta cũng lo lắng không yên, bà ta đỏ mắt rống lên: "Diệp Thịnh, anh nhanh nói đi!"
"Minh Thành, ta biết Uyển Dư đang ở đâu, cô ta bị đưa đến Ngô gia rồi, nhưng về Diệp Thanh Viên ta thực sự không biết nó đang ở đâu! Diệp Thịnh, anh nhanh nói cho Minh Thành biết Diệp Thanh Viên đang ở đâu đi! Chẳng lẽ anh thực sự dương mắt nhìn em với Khuynh Khuynh chết sao?"
Ngô gia? Trong lòng Lục Minh Thành liên hoảng, anh dùng ngón chân cũng nghĩ cũng biết được nơi mà Diệp Thịnh đưA Uyển Dư đến chính là Ngô gia có hai người con biến thái.
Nghĩ đến buổi tiệc từ thiện lần trước, hình ảnh cả người Triệu Na đầy máu khiến đôi mắt Lục Minh Thành tức đến mức muốn phát nổ, Diệp Thịnh, ông ta vậy mà lại dám hủy hoại người con gái mà anh yêu nhất.
Máy ảnh trong điện thoại của Trương Mỹ Lệ rất tốt, bà ta với Diệp Khuynh Thành bị treo ở nơi cao như thế, Diệp Thịnh ở đầu bên kia điện thoại đều có thể nhìn thấy rõ bộ dạng hoảng sợ của bọn họ.
"Minh Thành, con đừng làm hại đến Khuynh Khuynh và Lệ Lệ"
Diệp Thịnh gấp gáp gần khóc: "Minh Thành, con nhanh thả bọn họ xuống đi!"
Thấy Diệp Thịnh vẫn không nói nơi của Diệp Thanh Viên, Lục Minh Thành mất nhẫn nại đến mức cực điểm: "Cắt đứt dây!"
Nghe thấy lời Lục Minh Thành, Trương Mỹ Lệ cùng Diệp Khuynh Thành sợ đến mức sắp j cả ra, Diệp Khuynh Thành vừa khóc vừa hét: "Anh rể, không được! Cha, cứu con đi! Có phải cha muốn trương!"
"Diệp Thịnh, cầu xin anh đó, anh nhanh nói đi có được không?"
Nước mặt Trương Mỹ Lệ rơi lã chã, đối mặt với sinh tử khiến mọi người đều rụt rè, tâm lý phòng ngự của Trương Mỹ Lệ đã hoàn toàn bị phá hủy, bà ta dùng hết sức hét lên: "Diệp Thịnh, em biết anh muốn cổ phần trong tay Uyển Dư, nhưng anh cũng không thể giương mắt nhìn em và Khuynh Khuynh chết được!"
Nhìn thấy Lục Minh Thành thực sự muốn cái mạng của Trương Mỹ Lệ và Diệp Khuynh Thành khiến Diệp Thịnh không dám có ý tứ muốn mặc cả nữa.
Ông ta vội vàng hét lớn lên: "Minh Thành, con đừng làm hại đến Lệ Lệ và Khuynh Khuynh! Ta nói, ta cái gì cũng sẽ nói hết!"
"Diệp Thanh Viên đang ở huyện Trần, ta bây giờ sẽ gửi địa chỉ cụ thể cho con ngay!"
Nói xong, Diệp Thịnh nhanh chóng đánh chữ gửi tin nhắn địa chỉ cụ thể cho Lục Minh Thành: "Minh Thành, địa chỉ ta đã gửi cho con rồi, con bây giờ có phải có thể thả Lệ Lệ và Khuynh Khuynh xuống rôi không?"
Diệp Thịnh không hề nhận được câu trả lời của Lục Minh Thành, Lục Minh Thành quét ánh nhìn qua mẫu tin nhắn liền trực tiếp cúp điện thoại.
Anh ngẩng mặt lên, ánh mắt lạnh lẽo quét qua vẻ mặt sợ hãi của Trương Mỹ Lệ và Diệp Khuynh Thành, nếu buông tha bọn họ thế này thì cũng quá hời cho bọn họ rồi! Bọn họ hết lần này đến lần khác hại Uyển Dư, khiến người con gái mà anh yêu gân như đến bước đường cùng, anh nếu không treo bọn họ thêm chút nữa thì sao có thể xứng với sự ác độc của bọn họ chứ! "Anh rể, cha em đã nói địa chỉ cho anh rồi, anh bây giờ có phải sẽ thả em xuống rồi không?"
Diệp Khuynh Thành sợ đến mức anh chân run lẩy bẩy, cô ta cảm giác được chính bản thân có chút không tự chủ được, cô ta có cảm giác rất rõ ràng ở dưới quân của cô ta đang ướt, hơn nữa càng ngày càng ướt.
Diệp Khuynh Thành biết, cô ta bị dọa đến mức này quả thật không có tiên đồ, nhưng đối mặt với sinh tử thì ai chẳng sợ hãi! Anh rể thực sự quá dọa người rồi, dường như anh có thể giết người uống máu bất cứ lúc nào! "Minh Thành, thả chúng ta xuống đi! Con mau thả chúng ta xuống!"
Trương Mỹ Lệ yếu ớt hét lên: "Minh Thành, con còn muốn biết cái gì nữa, ta đều nói cho con hết.
Ta thực sự cái gì cũng đều nói cho con hết, cầu xin con đừng giết ta và Khuynh Khuynh! Cầu xin con đó!"
Lục Minh Thành biết, anh bây giờ nhất định có thể moi ra rất nhiều thứ từ trong miệng Diệp Khuynh Thành và Trương Mỹ Lệ, nhưng anh bây giờ lại có việc quan trọng hơn cần làm.
Anh và Uông Thiếp phân nhau ra hành động, anh đến Ngô gia tìm Uyển Dư, còn Uông Thiếp đi huyện Trần tìm Diệp Thanh Viên.
Còn về phần người có thú vui ác ma như Quý Ngôn, tất nhiên sẽ ở lại đây tiếp tục cạy miệng Trương Mỹ Lệ và Diệp Khuynh Thành.
Dọa đến ngốc những cô nàng hay phụ nữ tiền mãn kinh gì đó chính là việc mà Quý Ngôn thích nhất, Lục Minh Thành cùng Uông Thiếp mới rời khỏi, Quý Ngôn đã ra lệnh cho người khiển Diệp Khuynh Thành và Trương Mỹ Lệ ở trên cột điện thưởng thức một chút điệu nhảy bungee giữa đêm.
Lúc sợi dây gân rớt xuống phía dưới cột điện thì liên bị đẩy lên đỉnh cao, làm qua vài lần khiến Diệp Khuynh Thành cùng Trương Mỹ Lệ cảm nhận được bản thân bọn họ sắp bị ném đến chết rồi.
Diệp Khuynh Thành cùng Trương Mỹ Lệ bị dọa sợ đến mức hét loạn lên, tối đêm nay những thứ mà bọn họ gặp đều là thứ quỷ quái gì không! Diệp Khuynh Thành sớm đã bị dọa sợ hoàn toàn, cơ thể cô ta không ngừng co giật, trên mặt cũng không hề có một chút sắc máu, nhưng hận ý trong lòng lại không ngừng tăng lên.
Uyển Dư, đều là do Uyển Dư! Cô ta và mẹ mình đêm nay bị giày vò thảm như vậy đều là nhờ công ơn củA Uyển Dư! May mẫn rồi cũng thay đổi luân phiên, sẽ có một ngày cô ta đứng trên đỉnh cao hung hăng dẫm đạp Uyển Dư xuống chân, khiến cô không còn cơ hội để lật mình nữa , không đúng, đêm nay Uyển Dư đã không thể lật mình nữa rồi!.
Danh Sách Chương: