của Diệp Uyển Nghi.
Anh ta phát hiện bản thân khi nhìn thấy dáng vẻ ấm ức của hai đứa nhỏ, trong lòng anh ta cũng như bị vô số móng vuốt cào nát.
Sắc mặt An Ninh thay đổi rõ rệt, cô ta thế nào cũng chưa bao giờ nghĩ tới hai đứa nhỏ này sẽ ngăn cản cô
ta kết hôn với Chiến Mẫn Quân.
Cô ta đã đợi đủ sáu năm, dưới áp lực của hai bên cha mẹ Chiến Mẫn Quân mới đồng ý suy nghĩ về hôn sự
của bọn họ, cô ta không dễ dàng gì mới giành lấy được hôn lễ này thì tuyệt đối không thể bị hai đứa nhỏ này phá hoại được! “ Bố, con không muốn người lấy dì khác đâu.”
Diệp Gia Bảo rũ mi mắt xuống: “Quên đi, bố nếu người muốn kết hôn thì kết hôn đi, dù sao người cũng
không quan tâm đến chúng con” Nói xong, Diệp Gia Bảo kéo tay nhỏ của Diệp Uyển Nghi xoay người cô đơn đi ra khỏi siêu thị.
Chiến Mẫn Quần vội vàng đuổi kịp, anh ta trầm mặc một lát rồi tự tin nói: "Bố sẽ không kết hôn cùng người khác!"
Bố mẹ của anh ta quả thực vẫn luôn thúc giục anh ta kết hôn với An Ninh, nhưng anh ta chưa bao giờ thực
sự gật đầu, cái gọi là hôn lễ này chẳng qua là sự mơ tưởng của người khác.
An Ninh kinh ngạc đến mức há to miệng giống như có thể nhét một quả trứng vào miệng cô ta, môi cô ta không ngừng run rẩy: "Mẫn Quân, anh đang nói cái gì vậy?! Anh không lấy em nữa? Mẫn Quân, anh nói anh sẽ cho em một giao hẹn mà, anh không thể nói xong liền quên chứ!”
Tô Trà Trà cũng không ngờ tới Chiến Mẫn Quân vậy mà lại vì hai đứa nhỏ không kết hôn với An Ninh, nhìn thấy An Ninh không vui như vậy trong lòng của cô cũng rất khoái nha, nhưng cô cũng không muốn hai đứa nhỏ lại gần Chiến Mẫn Quân.
Thủ đoạn của Chiến Mẫn Quân cô hiểu rõ hơn bất cứ ai, nếu như anh ta biết hai đứa nhỏ hợp tác lừa anh ta, anh ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hai đứa nhỏ! Nhớ đến sáu năm trước chính mắt cô ta đã nhìn thấy cục máu đông của Tô Trà Trà sau cô sảy thai, An Ninh
lập tức tự tin lên: "Mẫn Quân, bọn nhỏ không phải là cốt nhục của anh, anh không thể bị bọn nhỏ lừa được! Đúng rồi Mẫn
Quân, anh có thể cùng bọn nhỏ đi xét nghiệm quan hệ cha con! Chỉ cần anh đi xét nghiệm quan hệ cha con anh sẽ biết bọn nhỏ đang lừa anh!”
An Ninh nhướng mày lạnh lùng nhìn Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi:
“Tụi mày chính là mấy đứa nhỏ lừa đảo mà Tô Trà Trà kiểm đến có phải không? Tụi mày chính là cố ý đến
làm phá hoại tình cảm của ta và Mẫn Quân có đúng không? Tụi mày mới có bao nhiêu tuổi mà lại có thể có những suy nghĩ ác độc như thế chứ?!”.
Nói đến kích động, An Ninh còn kéo Diệp Uyển Nghi:
"Nói đi! Tụi mày mau nói cho Mẫn Quân biết tụi mày căn bản không phải là con của anh ấy, tụi mày chính là đồ lừa đảo!" "An Ninh, cô đang là quái gì vậy! Ai cho cô bắt nạt Bối Bối!" Tô Trà Trà sợ An Ninh kích động sẽ làm tổn thương Diệp Uyển Nghi, vì vậy cô vội vàng ôm Diệp Uyển Nghi vào trong lòng.
Thực lòng mà nói, khi nhìn thấy An Ninh lộ ra bộ mặt thật quỷ quyệt, Diệp Uyển Nghi rất muốn cười, nhưng nghĩ đến mục đích hôm nay của mình, cô bé lại nặn ra hai hàng nước mắt.
Cô bé nằm trong vòng tay của Tô Trà Trà, hai bờ vai nhỏ của cô bé run lên một cách đáng thương, dáng vẻ như bị dọa cho kinh sợ.
Nhìn thấy vẻ hung ác không che giấu được trên mặt An Ninh, Chiến Mẫn Quân không khỏi nhíu mày, bao năm qua ở trước mặt anh, An Ninh vẫn luôn dịu dàng và tốt bụng, anh ta không ngờ đến cô ta lại hung dữ với hai đứa nhỏ như vậy.
“An Ninh, hôm nay cô quá đáng lắm rồi!” Thấy An Ninh còn muốn bắt lấy Diệp Uyển Nghi, sắc mặt của Chiến Mẫn Quân càng khó coi.
Nghe thấy giọng nói của Chiến Mẫn Quân, An Ninh lập tức nhận ra vừa rồi chính mình quá kích động mà quên mất việc giả vờ, cô ta thương tâm nhìn Chiến Mẫn Quân: “Mẫn Quân, em sai rồi.
Em chỉ là quá yêu anh mới sợ anh bị người khác lừa! " Tô Trà Trà không có tâm trạng đứng đây nhìn Chiến Mẫn Quân cùng An Ninh oa oa em anh, cô kéo hai đứa
nhỏ đi ra bên ngoài quảng trường.
Còn chưa bước ra khỏi cửa siêu thị thì một vài vệ sĩ mặc đồ đen đã dừng lại trước mặt cô với hai đứa nhỏ.
Chiến Mẫn Quân cả người lạnh lùng, anh ta từng bước đến gần Tô Trà Trà “Tô Trà Trà, chúng ta nói chuyện đi."