Ma Vương ngã xuống, ai ai cũng kích động.
Ánh mắt tất cả mọi người đều sáng rỡ, tim mọi người dậy sóng, hưng phấn tràn trề. Ngô Thanh Đế thật sự quá thần quá ngầu rồi! Ông có thể đánh gục Gia Cát Hùng đã hợp nhất với đao, phải biết rằng Gia Cát Hùng tay không thôi đã vô địch, không ai đánh ngã được rồi. Vậy mà sau khi Huyết Long Đao bị Gia Cát Hùng thuần phục xong, uy lực của ông ta tăng lên gấp bội, Ngô Thanh Đế tay không tấc sắt lại có thể đánh bại Gia Cát Hùng trong tình huống này. Có thể thấy thực lực của Ngô Thanh Đế nghịch thiên đến cỡ nào!
Hàng ngàn hàng vạn người mang lòng kính nể sùng bái nhất cho Ngô Thanh Đế, ánh mắt họ sáng rỡ, nhìn Ngô Thanh Đế nhẹ nhàng đáp đất từ giữa không trung. Ông hệt như thần tiên giáng phàm để cứu người trần khỏi bể lửa, ông đã đánh bại tên ma đầu Gia Cát Hùng bằng thực lực tuyệt đối, ông mở ra một con đường tới tương lai cho con người, khiến ánh sáng chiếu rọi khắp nơi.
Người ta lại nhìn thấy hy vọng sáng ngời nhất, tương lai đáng mong chờ.
Ngô Thiên nằm dưới đất, lòng cũng dậy sóng, giây phút này, trong mắt hắn, bố hắn trở nên vô cùng vĩ đại và cương nghị.
Hôm qua, Ngô Thiên tận mắt chứng kiến bố mình đánh bại Tứ Đại Thiên Vương hợp thể. Tuy lúc đó hắn cũng bị chấn động kịch liệt nhưng trong lòng hắn thật ra cho rằng Ngô Thanh Đế có thể thắng được đa phần là vì công của Huyết Long Đao. Còn lần này, Ngô Thanh Đế không có Huyết Long Đao mà vẫn có thể đánh bại Gia Cát Hùng cầm Huyết Long Đao. Điều này đủ để chứng minh vốn dĩ thực lực của Ngô Thanh Đế đã mạnh mẽ đến vô địch!
Ngô Thiên thật sự bái phục Ngô Thanh Đế, đồng thời hắn cũng hi vọng Ngô Thanh Đế có thể giết luôn Gia Cát Hùng để báo thù và diệt trừ hậu họa.
Gia Cát Hùng nện xuống đất tạo ra một cái hố lớn, ông ta vẫn chưa chết nhưng bị thương cũng khá nặng. Máu tràn ra khỏi miệng ông ta, sắc mặt cũng đầy đau khổ, đây là lần đầu tiên Gia Cát Hùng bị thương nặng đến thế, ông ta chuyển mắt nhìn Ngô Thanh Đế chằm chằm, trong mắt tràn đầy ý giết người tàn độc.
Mọi người hưng phấn chưa được bao lâu thì đã thấy Gia Cát Hùng đứng dậy trong cái hố.
Trong chớp mắt, mọi người lại căng thẳng hẳn lên, lúc nhìn rõ Gia Cát Hùng sau khi đứng dậy lần nữa thì con ngươi của họ phóng to, trong đó toàn sự kinh ngạc sợ hãi.
Vì Gia Cát Hùng hệt như bị biến dị vậy, cơ bắp thắt lại, quỷ lực cuồn cuộn tỏa ra, ông ta đứng trên đống đổ nát dường như tuyệt thế Ma Vương thật sự giáng trần vậy.
Gia Cát Hùng tức giận lên giống Ma Vương phát uy, uy thế khiếp người, sâu không thể dò.
Ánh mắt ông ta nhìn Ngô Thanh Đế ngùn ngụt lửa giận, chân khí trên người ông ta cũng đạt đến giới hạn trong nháy mắt, máu điên cuồn cuộn trong người ông ta, khí kình mạnh mẽ phát ra, khiến ông ta trở nên cực kì đáng sợ.
Ngô Thanh Đế thấy vậy thì ánh mắt chợt thay đổi, ông phóng thích nội kình ra ngoài theo phản xạ có điều kiện, chân khí tuôn ra, khí thế trở nên mãnh liệt, uy phong lẫm liệt như tuyệt thế Đế Vương.
Gia Cát Hùng ra khỏi hố rồi thì nắm chặt Huyết Long Đao, tiến từng bước về phía Ngô Thanh Đế. Mỗi một bước đi như mang sức mạnh vô tận, khiến mặt đất rung chuyển, theo mỗi bước đi, khí thế của ông ta lại tăng lên vô cùng nhanh.
Chẳng bao lâu sau, một luồng khí thế ngút trời phát ra trên người Gia Cát Hùng, Huyết Long Đao trong tay ông ta bị khí thế này cuốn hút, tỏa ra màu đỏ máu chói mắt.
Ánh đao u ám, khí thế hùng hổ.
Gia Cát Hùng và Huyết Long Đao hoàn toàn kết hợp, thể hiện uy lực mạnh nhất.
“A!”
Gia Cát Hùng bất chợt gào lên một tiếng, cơ thể to lớn của ông ta như biến thành một ngọn núi có khí thế trấn áp tất cả, xông về phía Ngô Thanh Đế với tốc độ nhanh nhất.
Chỉ một thoáng, cả Quảng trường Nhân Dân như bị động đất, mặt đất rung chuyển, khí thế cuồn cuộn, sát khí đầy trời. Ngô Thiên nằm dưới đất cảm thấy xương cốt mình đau nhức, cảm giác bức bách ép đến nỗi hắn không thể thở nổi.
Lúc này, khí thế của Ngô Thanh Đế cũng đạt mốc cao nhất, ông không giữ lại gì nữa, ngưng tụ hết chân khí mạnh nhất vào tay phải, sau đó ông chợt quát lên một tiếng: “Thông Thiên Diệt Địa Quyền!”
Sau tiếng quát, khí thế của Ngô Thanh Đế đột nhiên phun trào, cơ bắp cánh tay bên phải của ông cũng đột nhiên nở to ra làm bung tay áo của ông, cánh tay lộ hoàn toàn ra ngoài. Mức độ to khỏe của cánh tay trái với lẽ thường, cơ cánh tay như bị biến dị, đỏ bừng dữ tợn, gân xanh nổi lên, nhìn đã thấy kinh hãi. Dường như cánh tay mang theo sức mạnh khủng bố cùng cực, chỉ đợi ông bùng phát.
Lúc Gia Cát Hùng sắp tới trước mặt Ngô Thanh Đế thì cánh tay phải thô ráp của Ngô Thanh Đế chợt cử động, ông đấm một quyền xuống mặt đất dưới chân mình với khí thế kinh thiên động địa.
Đúng vậy, ông không hề đấm quyền này vào người Gia Cát Hùng mà lại đấm xuống mặt đất.
Ầm!
Nắm đấm chạm phải mặt đất, năng lượng của cánh tay phát ra toàn bộ, chân khí bùng phát, nổ vang. Trong tích tắc, mặt đất dưới nắm đấm nhanh chóng nứt ra, chẳng mấy chốc mà mặt đất của cả Quảng trường Nhân dân đều bị nứt toác.
Đây là quyền kết hợp sức mạnh trời đất, nắm đấm hệt như búa thần thượng cổ, đập vỡ trời đất một phương, sức mạnh vô biên của nắm đấm đó khiến hư không bốn phía chấn động không ngừng, phát ra từng tiếng nổ rền vang.
Lực của nắm đấm không gì địch nổi.
Gia Cát Hùng đang chạy nhanh chợt bị vụn đá bắn ra từ đường nứt cuốn lấy, vụn đá ấy mạnh mẽ hệt như nham thạch phun trào từ núi lửa. Gia Cát Hùng như bước vào cửa địa ngục, cả người lắc lư, tối tăm mặt mũi, cả người ông ta hoàn toàn bị nguồn năng lượng như sóng thần quấn lấy. Ông ta cảm nhận được cảm giác bức bách vô tận, cảm giác bức bách đó khiến ông ta khó thở, tim như bị bóp chặt, cơ thể như bị gông cùm, giống hệt như lúc ông ta bị giam cầm trong phòng tối nhỏ suốt sáu mươi năm vậy, khiến ông ta thở không ra hơi, vô cùng bực bội.
Ông ta căm ghét, ông ta gấp gáp muốn phá vỡ sự giam cầm này!
“A!”
Gia Cát Hùng nóng nảy đột nhiên gào lên một tiếng nữa, đồng thời ông ta ngưng tụ hết chân khí và sức mạnh trong người vào Huyết Long Đao. Ông ta nắm chặt nó giơ cao lên rồi điên cuồng chém xuống mặt đất.
Dường như ông ta dùng hết sức lực cả đời mình vào nhát đao này. Khí thế của Huyết Long Đao cũng mạnh mẽ hơn nhờ sự phát huy của ông ta, cả thân đao khi chém xuống đều phát ra ánh sáng đỏ, chói mắt vô cùng, trong ánh sáng đỏ đó, ma lực phát ra vô cùng kinh người.
Ầm!
Một đao bổ xuống đất, đột nhiên bùng nổ ánh sáng đỏ, tiếng vang rúng động, mặt đất lại lần nữa rung chuyển dữ dội, những vụn đá đột nhiên bắn ra xung quanh, Quảng trường Nhân Dân hoàn toàn hỗn loạn.
Khí thế cuồn cuộn ngút trời, không gian rộng lớn hoàn toàn hỗn loạn.
Một chốc sau, những vụn đá văng đầy trời đều rơi xuống, tất cả lại trở về yên tĩnh.
Hai nguồn năng lượng mạnh nhất đó hóa thành hư không khi chạm vào nhau.
Thông Thiên Diệt Địa Quyền của Ngô Thanh Đế có sức mạnh rung trời nhưng nhát chém hội tụ sức lực cả đời của Gia Cát Hùng lại càng mạnh hơn.
Cuối cùng, nhát đao của Gia Cát Hùng vẫn phá vỡ chiêu thức của Ngô Thanh Đế.
Sắc mặt Ngô Thanh Đế đột nhiên thay đổi, chiêu Thông Thiên Diệt Địa Quyền của ông đủ để phá hủy đất trời mà cuối cùng lại không thể tiêu diệt được Gia Cát Hùng, ngược lại bị nhát đao của Gia Cát Hùng phá giải. Sự thật này khiến Ngô Thanh Đế khó lòng chấp nhận.
Gia Cát Hùng thấy Ngô Thanh Đế vẫn bình an vô sự, nhát chém dùng hết sức của ông ta vẫn chẳng làm Ngô Thanh Đế bị thương thì càng tức giận, mắt ông ta đỏ ngầu. Khí thế trên người cũng tăng bạo, cả người như được bao bọc bởi ma khí.
“A!”
Gia Cát Hùng lại gào lên một tiếng, sau đó nhấc chân giậm mạnh xuống đất, cả người ông ta bất chợt búng lên trời. Lên lưng chừng không trung thì ông ta nắm chặt Huyết Long Đao tức giận bổ xuống Ngô Thanh Đế đứng dưới đất.
Đao này cũng mang hết sức mạnh của Gia Cát Hùng, máu huyết trong người ông ta cuồn cuộn, khí thế càng dạt dào, bộ lông dài của ông ta bay phần phật trong gió, ông ta hoàn toàn biến thành một con quỷ đáng sợ.
Huyết Long Đao bấy giờ cũng phát huy ma lực, toàn thân nó phát ra màu đỏ chói lọi, ánh đỏ chiếu khắp nơi như nhuộm máu bầu trời. Bầu trời rộng lớn bao trùm lấy Ngô Thanh Đế, còn chân khí từ đao hệt như một tia la-de, hung hăng đánh xuống Ngô Thanh Đế.
Ngô Thanh Đế cảm nhận được nguy hiểm, ông bừng tỉnh ngay lập tức, vào thời khắc đao khí xông tới, Ngô Thanh Đế chợt bộc phát ra chân khí dũng mãnh vô cùng, chân khí tạo thành một lớp bảo vệ ánh vàng dày như vách tường quanh người ông.
Dường như lớp bảo vệ ánh vàng vừa hình thành thì đao khí đã đập xuống.
Ầm!
Tuy lớp chân khí bảo vệ của Ngô Thanh Đế vô cùng dày và mạnh nhưng chân khí ánh đao của Gia Cát Hùng lần này vô cùng sắc bén, mạnh đến vô địch. Lớp chân khí phòng thân của Ngô Thanh Đế có mạnh đến đâu cũng không đỡ nổi.
Đao khí chặt vỡ lớp chân khí phòng thân rồi đánh thẳng lên người Ngô Thanh Đế.
Ngô Thanh Đế bất chợt bị đánh bay ra sau rồi đập xuống đất. Lúc rơi xuống đất, ông còn phun ra một ngụm máu tươi, ông có mạnh và giỏi chịu đòn đến đâu thì cơ thể cũng là xác thịt, ông không đỡ nổi đòn công kích của Huyết Long Đao. Lần này, ông bị thương cực kì nặng.
Ngô Thanh Đế thua rồi!
Gia Cát Hùng thừa thắng xông lên, ông ta không cho Ngô Thanh Đế cơ hội nghỉ xả hơi, lập tức đáp đất xông tới bên cạnh Ngô Thanh Đế. Ông ta giương Huyết Long Đao lên rồi chém xuống Ngô Thanh Đế.