• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày du lịch Cố Hạo Trạch trông mong nhất cũng đã đến.

Hai người cùng nhau tới thành phố H, ngắm nhìn bờ biển xanh tươi từ ban công khách sạn, Sơ Hạ thoả mãn tựa đầu vào ngực Cố Hạo Trạch.

“Thật tốt..”
Cô sẽ ghi nhớ phút giây quý giá này, chỉ vài giờ nữa thôi Cố Hạo Trạch không còn là vật sở hữu của cô nữa.

Sơ Hạ nuốt nước mắt vào trong, miệng cười nhưng đôi mắt long lánh ánh nước.

Cố Hạo Trạch chỉ mải tận hưởng sự hạnh phúc bất ngờ này mà không chú ý tới vẻ mặt đau khổ của Sơ Hạ.

Anh ôm chặt người con gái anh yêu vào lòng, thoải mái hôn lên mặt cô.

Tối hôm đó sau khi dùng xong bữa tối, Cố Hạo Trạch đưa cô tới chợ đêm, hai người đi chơi không biết mệt mỏi, Sơ Hạ chỉ biết tận dùng mọi khoảnh khắc bên anh.

Cửa phòng khách sạn mở ra, hai bóng hình dán lên trên tường không một khe hở.

Cố Hạo Trạch ôm chặt Sơ Hạ vào lòng, không do dự hôn lên môi cô.

Sơ Hạ cũng rất chủ động, cô xoay người đẩy anh lên tường, hai tay vòng qua cổ, kiễng chân hôn anh.


Cố Hạo Trạch sợ cô mỏi, liền ôm cô ngồi xuống sofa, trong khi đó đầu lưỡi hai người chưa hề rời khỏi nhau.

Nụ hôn quá kịch liệt, tay anh không khống chế được, bắt đầu lần mò vào quần áo cô.

Bàn tay không nhanh không chậm tìm tới nụ hoa, nhẹ nhàng nắn bóp.

Sơ Hạ “ưm” nhẹ một tiếng, mặc kệ tay anh làm càn, cô cũng không chịu thua kém bắt đầu lật mở quần áo anh chui vào, sờ lên cơ bụng rắn chắc.

Cố Hạo Trạch thở dốc, anh hôn dần xuống cổ, dán môi lên xương quai xanh, cuối cùng dừng lại trên bầu ngực tròn đầy.

Sơ Hạ cong người đón nhận khoái cảm, bàn tay cô luồn vào mái tóc đen nhánh của anh, nửa muốn đẩy anh ra, nửa lại muốn ôm chặt lấy anh.

Thấy biểu cảm của Sơ Hạ, Cố Hạo Trạch không nhịn được nữa, bàn tay anh tìm xuống nơi tư mật, dừng lại trên quần lót màu trắng, anh ngẩng đầu lên hỏi.

“Hạ Hạ, có được không?”
Sơ Hạ lúc này không suy nghĩ được nhiều, anh là người cô yêu, cô muốn trao cho anh tất cả, lần đầu cũng như lần cuối..

Nhận được cái gật đầu khe khẽ của cô, Cố Hạo Trạch vui vẻ, không ngần ngại lột mảnh vải cuối cùng trên người cô xuống.

Sơ Hạ hoàn toàn trần trụi trước mắt anh, cô xấu hổ đưa tay muốn che đi nơi bí ẩn, liền bị anh nắm chặt.


“Đừng che, rất đẹp..”
Cố Hạo Trạch tôn thờ cúi xuống hôn lên khu vườn bí ẩn, đầu lưỡi anh trêu chọc khiến Sơ Hạ hét lên..

“Aa...!ưm...!A Trạch...”
Cố Hạo Trạch không màng tới tiếng rên rỉ của cô, anh tập trung hôn nơi hút hồn ấy, đến khi cự long của anh không chịu nổi nữa, điên cuồng đòi giải phóng, anh mới cầm tay cô đặt vào quần của mình.

“Cởi cho anh.”
Sơ Hạ làm theo như một cái máy, đến khi nhìn thấy thứ căng phồng trong quần lót anh mới giật mình đỏ mặt, cô rút tay lại, thề chết cũng không đưa lên.

Cố Hạo Trạch cười cười, không làm khó cô nữa, anh tự mình cởi quần lót ra, tay với lấy bao cao su trong khách sạn đeo vào, sau đó nhẹ nhàng tiến vào.

Sơ Hạ sắp phát điên rồi, mặc dù đã tiết ra nhiều chất nhờn như vậy, nhưng phía dưới của cô vẫn đau đớn như muốn rách ra vậy.

Cô nức nở vùi mặt vào ngực Cố Hạo Trạch..

“A Trạch...!em đau...!không làm...!hức...!không làm nữa...!anh mau rút ra đi...”
Cố Hạo Trạch nhìn cô đau đớn như vậy trái tim anh cũng không dễ chịu.

Bên trong cô chặt muốn đòi mạng, anh sắp không kiềm chế được mà đầu hàng.

Hít một hơi thật sâu để ổn định lại, anh cúi xuống hôn lên môi cô, bàn tay tìm tới ngực cô xoa bóp, muốn để cô quên đi đau đớn..

Sơ Hạ bị anh trêu đùa dần dần không còn đau đớn nữa, nhưng bên trong lại ngứa ngáy đến khó chịu, cô khẽ vặn vẹo eo để giảm bớt sự ngứa ngáy liền bị Cố Hạo Trạch phát hiện.

Anh nhếch môi, như vậy chắc cô không còn đau nữa đâu nhỉ....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK