• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mạnh Tư Duy mỉm cười.Hai người đi đến một bật thang để ngồi xuống.Bùi Thấm dùng tăm bông thấm i-ốt để khử trùng chỗ vết thương, Mạnh Tư Duy đưa tay ra giúp nhưng anh nói: “Không cần.”Vì thế, Mạnh Tư Duy đành ngồi bên cạnh nhìn Bùi Thầm xử lý vết thương.Cô không hỏi anh tại sao tối nay lại đánh nhau với mấy tên côn đồ đó ở đây, anh cũng không chủ động kể với cô chuyện đã xảy ra.Chỉ là đêm nay, bỗng nhiên Mạnh Tư Duy cảm thấy khoảng cách giữa cô và Bùi Thầm đã trở nên gần gũi hơn rất nhiều.Người cô thích, hóa ra không phải chỉ có dáng vẻ như ở trường, ở lớp.Đột nhiên Mạnh Tư Duy lên tiếng: “Tớ sẽ không nói với người khác.”Nghe xong, Bùi Thầm dừng bôi thuốc.“Cảm ơn.”Mạnh Tư Duy ôm gối ngồi trên bậc thang, ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên đỉnh đầu, nở nụ cười dịu dàng, sau đó nói ra câu nói vẫn giữ trong lòng lâu nay.“Bùi Thầm, tớ thích cậu.”Không khí rất yên tĩnh, chỉ có ánh sáng thưa thớt tỏa ra từ các tòa nhà cao tầng, cả thành phố như chìm vào giấc ngủ.Cô nghe thấy chàng trai bên cạnh trả lời: “Ừm.”.

.

.


.

.

.Thứ hai, Trần Xuân Hồng nhìn thấy vết bầm tím trên mặt Bùi Thầm, còn cố ý hỏi hai câu.Nhưng bà ta cũng không hỏi quá nhiều, bởi vì bà ta sẽ không nghĩ đến vết thương trên mặt Bùi Thầm là do đánh nhau, sau khi hỏi thăm Bùi Thầm xong, Trần Xuân Hồng ôm một chồng tài liệu đứng trên bục giảng, vẻ mặt có vẻ vô cùng tự hào.Trần Xuân Hồng thông báo tin vui cho học sinh trong buổi họp lớp.Đó là Bùi Thầm lớp của họ, người đã xuất sắc vượt qua kỳ thi để được tuyển vào Đại học P.Sau khi tin tức được thông báo, cả lớp như nín thở, đồng loạt nhìn về một phía.Bùi Thầm ngồi im tại chỗ, khuôn mặt không biểu hiện gì về việc anh đã vượt qua kỳ thi, như thể điều Trần Xuân Hồng thông báo chẳng liên quan gì đến anh.Mạnh Tư Duy nhìn theo bóng lưng của chàng trai, vui mừng cho anh.Đại học P nhé, có lẽ để cô có thể đậu vào đại học thì chỉ có cách đảo ngược số điểm 237 của mình mà thôi.(*) Thang điểm của Trung Quốc là 750 điểm tối đa.Sau đó, Trần Xuân Hồng thông báo thêm, Bùi Thầm vẫn sẽ học cùng lớp với mọi người trong những ngày tới mặc dù anh đã đậu vào Đại học P.

Bà ta hi vọng mọi người sẽ noi theo tấm gương của Bùi Thầm.

Dù không thể vào Đại học P nhưng họ phải chăm chỉ để thi vào trường đại học tốt nhất mà họ chọn.Nghe Trần Xuân Hồng nói như vậy, Chung Y lặng lẽ quay đầu nhìn Mạnh Tư Duy hỏi nhỏ: “Chuyện huấn luyện thế nào?”Mạnh Tư Duy không trả lời cô ấy, dùng ánh mắt ra hiệu rằng Trần Xuân Hồng đang nhìn bọn họ.Chung Y vội vàng quay người trở lại.Trần Xuân Hồng: “Có một số người không nhận thức được, sắp lên lớp mười hai, để tôi xem khi nào mới tỉnh ngộ.”Chung Ý chỉ còn cách cúi đầu.Buổi họp lớp kết thúc, Trần Xuân Hồng thực hiện thêm một hoạt động trước khi ra về, cho tất cả mọi người trong lớp viết ra trường đại học mong muốn của họ để bà ta thống kê, in ra rồi treo lên bức tường phía cuối lớp học làm động lực cho tất cả mọi người.Sau khi tan học, những người ở hàng đầu tiên của mỗi nhóm thu lại giấy của từng người.Chung Ý đưa tờ giấy ghi Trường Đại học Sư phạm tỉnh G, quay sang nói chuyện với Mạnh Tư Duy.“Tớ đã nói chuyện với bố mẹ, họ đồng ý cho tớ tham gia đợt huấn luyện rồi.” Chung Ý nghịch cây bút trên bàn của Mạnh Tư Duy: “Dù sao thì chắc chắn không thể vào đại học nếu chỉ dựa vào điểm văn hóa, nên thử phòng trường hợp khác.”Sau khi Chung Ý nói xong thì tỏ ra thần bí: “Mà này, hôm nay cậu có thấy vết thương trên mặt Bùi Thầm không, mọi người nói là bị đánh nhưng tớ không tin.”“Tớ càng nhìn càng cảm thấy giống như là đánh nhau.”“Cậu không đau lòng à?” Chung Ý trêu chọc hỏi Mạnh Tư Duy.Mạnh Tư Duy gật đầu: “Bình thường.”Chung Ý: “?”Cô ấy nghi ngờ sự bất thường đột ngột hôm nay của Mạnh Tư Duy, định hỏi thêm Mạnh Tư Duy vài câu nữa thì Mạnh Tư Duy đã đưa cho cô ấy tờ giấy viết trường đại học mong muốn của cô.Chung Y: “Cậu viết trường gì?”Mạnh Tư Duy: “Cậu đoán xem.”Chung Ý “hừ” một tiếng: “Tớ không thèm đoán.”“Dù sao Trần Xuân Hồng cũng in và dán tất cả mà.”Trần Xuân Hồng làm việc rất nhanh, mới buổi chiều lớp trưởng đã cầm một tấm bảng lớn mang vào lớp.Tấm bảng lớn được treo lên bức tường cuối lớp, một nhóm học sinh chen chúc xung quanh để nhìn.Tên của học sinh trên bảng được sắp xếp theo kết quả của kỳ trước, ngoại trừ Bùi Thầm vào Đại học P, bên dưới mọi người chọn rất nhiều trường đại học mong muốn.Sau khi nhìn hết bảng các trường đại học mọi người mong muốn, còn lại là những người chọn một số trường đại học tư nhân.Ngay cả như vậy, đây cũng là mục tiêu rất cao đối với bọn họ, dù sao tỷ lệ đậu đại học của Trường Nghi cũng chưa đến năm mươi phần trăm.Mọi người đọc đến hàng cuối cùng, khi thấy trường của Mạnh Tư Duy thì vô cùng sửng sốt.Trong số những trường đại học tư nhân được chọn ở hàng cuối cùng thì tên của trường đại học này dường như không phù hợp.Mạnh Tư Duy viết trường đại học mơ ước.


.

.

.

.


.

Là Đại học P..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK