Mạnh Tư Duy: "Tiếng mẹ đẻ của tớ là cạn lời.”Chung Ý: "Cậu lại thế nào rồi?”Mạnh Tư Duy: "Cậu đến tủ lạnh nhà tớ nhìn thử đi.”"Tất cả đều là đồ của anh ấy.
Ngay cả một ô cũng không chừa lại cho tớ.
Anh ấy không biết loại đồ điện dùng chung như tủ lạnh này thì không gian phải chia đều sao!”Chung Ý nhận ra được từ "anh ấy" này có lẽ là đang nói đến Bùi Thầm: "Anh ta chiếm hết không gian rồi à?”Mạnh Tư Duy xốc mớ hộp cơm nắm và sushi lên, cuối cùng tìm thấy một quả táo và nửa hộp trứng gà còn sót lại của mình ở góc sâu trong cùng của tủ lạnh, sau đó đánh giá chiếc tủ lạnh đầy đồ ăn này, huyết áp một lần nữa lên cao."A, trái cây rau củ quả gì đó thì cũng thôi đi.
Cơm nắm, sushi cũng được.
Anh ấy là một người đàn ông, mua nhiều thạch, sữa chua, sô cô la là sao đây?”"Đm, lại còn có cả phô mai que.
Một người đàn ông hai mươi mấy tuổi như anh ấy vậy mà lại thích ăn phô mai que?”Lúc Chung Ý nghe thấy từ "phô mai que" thì rốt cục không nhịn cười được nữa."Cái món đó mắc lắm, được chưa.
Tính ra cũng năm, sáu tệ một cây á.
Đứa cháu đi học nhà trẻ của tớ mỗi ngày đều theo đuôi đòi mua, không mua sẽ khóc.”Mạnh Tư Duy: "Có tiền mua nhiều phô mai que như vậy, kết quả nghèo đến mức thuê nhà chung với người khác sao?”Chung Ý: "Cậu thì biết cái gì.
Đây là lối sống bất thường đang lưu hành hiện nay.
Gọi là nghèo tinh xảo.”Mạnh Tư Duy: "...”Chung Ý: "Đúng rồi, bình thường cậu có thấy anh ta ăn quà vặt không?”Mắt không thấy thì tâm không phiền, Mạnh Tư Duy đóng tủ lạnh lại: "Ai mà biết.”"Anh ấy có ăn hay không thì chuyện đó có liên quan gì đến tớ chứ.”Chung Ý: "Nếu như anh ta không ăn nhưng lại mua nhiều như vậy thì chỉ có một khả năng.”Mạnh Tư Duy: "Hửm?”Chung Ý: "Mua cho bạn gái.”"Lấy niềm vui của bạn gái thôi." Chung Ý hiểu rõ, nói: "Trong nhà Chu Vũ An có rất nhiều đồ ăn vặt, cố ý mua cho tớ ăn mỗi khi tớ đến đó.”Mạnh Tư Duy dừng một chút.Nói đến chuyện bạn gái này, không hiểu sao lại nhớ đến rất nhiều năm về trước còn có một Giang Nghi.Cô không biết sau này Bùi Thầm như thế nào với Giang Nghi, cảm giác hai người cùng lớn lên như thế nào, bây giờ đã tách ra hay vẫn còn ở chung với nhau, thậm chí không biết bây giờ Bùi Thầm có độc thân hay không.Tình cảm thời niên thiếu có tươi đẹp đến đâu đi chăng nữa, trải qua nhiều năm chìm nổi như vậy, ai còn có thể nói chắc chứ.Lúc trước, điểm tốt duy nhất khi ở chung với Mao Lệ Lệ có lẽ chính là cô và Mao Lệ Lệ quy định rất nghiêm ngặt, không cho phép đưa người khác phái ở lại qua đêm.Đương nhiên, Mao Lệ Lệ từng có kháng nghị với chuyện này, nhưng đây là điều mà Mạnh Tư Duy một bước cũng không nhường.
Cô ta kháng nghị vô hiệu nên đành phải thôi.Lúc này, Mạnh Tư Duy mới nhớ ra lần này bản thân không hề nói trước với Bùi Thầm về quy định này.Có lẽ từ lúc vừa mới bắt đầu thì trong lòng cô đã cảm thấy không giống như Mao Lệ Lệ khắp nơi đều là đối tượng mập mờ, người có thể đến gần con người lạnh lùng, ngạo mạn, cay nghiệt như Bùi Thầm đã ít lại càng thêm ít.Chung Ý cảm nhận được sự im lặng của Mạnh Tư Duy, thở dài: "Cậu vẫn nên đi nói với cậu ta đi.
Nói rõ quy định này.Phân khu sử dụng đồ vật công cộng gì đó, còn có vụ chưa được sự đồng ý thì không thể dẫn người về nhà nữa.
Lúc trước là cậu quá tốt tính, chẳng muốn so đo chuyện gì, cứ để cho Mao Lệ Lệ chiếm chỗ tốt.”Mạnh Tư Duy "ừa" một tiếng.
Cô đang chuẩn bị tắt điện thoại thì Chung Ý đột nhiên gọi cô lại."Đúng rồi!”Mạnh Tư Duy: "Sao vậy?”Chung Ý: "Anh ta mua bao nhiêu phô mai que?”"Hay là cậu ăn vụng vài cái đi.
Ăn chùa thì ngu gì mà không ăn.
Dù sao không phải lần trước anh ta đã ăn sủi cảo của cậu đó sao.”Mạnh Tư Duy: "...”"Bỏ đi." Cô chu môi: "Tớ cũng không phải là chuột.”Mạnh Tư Duy cúp điện thoại, liếc mắt nhìn hai bao lớn phô mai que vị trái cây kia, cầm lấy quả táo cuối cùng của mình đi đến vòi nước, rửa sạch sẽ.Cô vừa gặm táo vừa mở nhật ký trò chuyện với Bùi Thầm chỉ có một ghi chép chuyển khoản.
Tin nhắn xóa xóa giảm giảm, sửa đổi mấy lần, cứ cảm thấy không vừa ý, cuối cùng dứt khoát xóa hết, đặt điện thoại xuống, dự định lần gặp mặt tiếp theo sẽ thông báo rõ ràng....Mạnh Tư Duy dự định giáp mặt nói chuyện, kết quả hỗ trợ và đổi ca đêm đột xuất khiến cho ca đêm mấy ngày nay của cô ngày đêm điên đảo.
Đừng nói là nói chuyện, ngay cả thức dậy lúc Bùi Thầm còn ở nhà thì cũng phải dựa vào duyên phận..
Danh Sách Chương: