• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lớn quá, giỏi quá, lợi hại quá!

Những lời khen ngợi đó dù sao cũng khiến Thẩm Doãn hơi thẹn thùng bối rối, rõ ràng nàng thấy mình cũng không làm gì, chỉ dập dập một cách máy móc, như là nữ công nhân trong dây chuyền lắp ráp của nhà máy, lặp đi lặp lại công việc không cần kỹ thuật hay tính toán gì, nhưng chỉ cần như vậy thôi đã được phu nhân khen không dứt miệng.

Nàng không nhúc nhích, côn thịt ngâm bên trong hành lang ẩm ướt mềm mại, cảm thụ vũng xuân thủy đầy ăm ắp kia ôn nhu bao bọc lấy nàng. Bàn tay phu nhân xuyên qua tóc mềm nơi đỉnh đầu nàng như là tình nhân âu yếm, nhưng Thẩm Doãn biết không phải thế, chẳng qua đó chính là lời thúc giục không lời khi phu nhân muốn nàng tiếp tục mà thôi.

Alpha điều chỉnh vị trí hạ thân, hai tay chống hai bên phu nhân, như vậy trọng tâm sẽ càng thấp hơn, càng vững hơn, cũng thuận tiện để nàng dùng sức. Côn thịt hồng hào to cứng rút ra tới miệng huyệt mang theo một chút chất lỏng trong suốt, vừa định cắm vào, bàn tay trắng ngần mềm mại như búp măng đặt lên ngực nàng.

Ngón tay hư hỏng xoa nắn bộ ngực nhỏ xinh của thiếu nữ.

"Đổi thế đi, thế này mỏi quá."

Hơn nữa ma sát với ghế da có thể gây thương tổn rất lớn cho da thịt mềm mại của người phụ nữ quen sống trong nhung lụa, chỉ mới đó mà bờ mông trắng tuyết đã bị cọ ra những vệt hồng ngân.

Thẩm Doãn rút khúc thịt ra, chất lỏng trong suốt bám vào trụ thịt nhỏ xuống thảm tạo thành một mảng nhỏ ẩm ướt. Diệp Lam ngồi dậy, nhẹ nhàng trở mình, nàng nằm nhoài lên ghế dựa, hai chân dạng ra, nhổng cái mông khiêu gợi về phía Alpha.

Bóng loáng nhẵn nhụi trắng hồng, trông cứ như bạch đào đặc sản đảo Đông Lâm, quả to mọng nước, thơm phức ngọt ngào. Khe thịt sẫm màu ở giữa giống như hạt đào, ở ngoài miệng huyệt thì lại như một đóa hồng xinh đẹp, lộ ra thịt hồng mềm mại ướt át bên trong.

Người mỹ phụ ung dung hoa quý sụp eo, quay đầu lại thoáng nhìn, đôi mắt óng ánh thủy quang chất chứa phong tình và trêu người khó nói.

Thẩm Doãn nuốt ực một tiếng, nàng giơ tay sờ sờ lỗ tai nóng lên của mình, luôn cảm thấy mình mới từng này tuổi đã phải chịu quá nhiều mê hoặc không nên có.

Làm tình thì cứ làm tình đi, tại sao lại muốn câu dẫn nàng.

Phía dưới trong nháy mắt cứng đau đớn.

Vào lúc này mà không biết nên làm thế nào thì đúng là kẻ ngu si. Thẩm Doãn xoa khuôn mặt bị sốt tiến lên hai bước, nấm đầu liền chặn lại miệng huyệt nở rộ. Tư thế 'hậu nhập' thật sự sắc tình vượt quá mức tưởng tượng, không gian 'xa chấn' nhỏ hẹp càng làm căng thẳng gia tăng, lại nhớ đến Omega chổng mông cao cao về phía mình chính là kim chủ của mình.

Cả người Thẩm Doãn đều không ổn rồi, thân thể bắt đầu nhóm lên ngọn lửa hưng phấn không tên, không còn giống vẻ hờ hững chỉ làm cho có cho xong như trước đây. Nếu như vào lúc này Diệp Lam có thể quay đầu lại xem, sẽ kinh ngạc phát hiện thỏ con tựa hồ như đang bị sốt, hoặc là như Omega tiến vào kỳ động dục, đầy mặt đỏ ửng, ánh mắt mê ly, phun ra nhiệt khí cũng nóng hơn so với ngày thường nhiều.

Côn thịt tiến quân thần tốc trong nháy mắt lấp kín nàng, Diệp Lam rên nhẹ một tiếng, eo càng ngày càng sụp xuống, thuận tiện cho Alpha có thể tiến vào càng sâu. Xương cùng nối liền eo nhỏ hai bên, mỗi bên eo đều có hõm venus mê người, đó là tượng trưng cho sự quyến rũ tinh tế của cơ thể Omega.

Ngón tay dài nhỏ nắm chặt lưng ghế bóng loáng làm điểm tựa chuẩn bị chịu đựng va chạm. Nhưng khi côn thịt bắt đầu ra vào trong cơ thể, rất nhanh đã mất đi tác dụng vốn nên phát huy, khớp xương dùng sức đến trở nên trắng bệch.


Nhanh quá!

Diệp Lam bị người phía sau đâm đụng vào chỗ tựa lưng của ghế làm cho khuôn mặt đẹp tinh xảo của nàng tiếp xúc thân mật với da ghế, nàng còn chưa kịp phản ứng, thậm chí còn không có thời gian nhỏm dậy, đã bị đâm đứt quãng tiếng rên.

"Ứ ứ không ~ Ứa ừa ứa....... Nhanh, nhanh quá á á ~"

Côn thịt dùng tốc độ chưa từng thấy ra vào trong cơ thể nàng, mạnh thì không mạnh nhưng mà nhanh, rất nhanh, đặc biệt nhanh. Nhiều lần nhanh chóng cắm vào, rút ra, rồi lại cắm vào không ngừng kích thích thịt mềm nơi miệng huyệt và hoa tâm, hành lang mềm mại rất nhanh đã bị ma sát phát nhiệt, nhiệt độ cao kinh người, vốn là mật dịch phải vất vả lắm mới ngừng được lại tiếp tục trào ra ào ạt từ hoa tâm, theo mỗi lần côn thịt rút ra ngoài thân thể lại văng tung tóe vào bắp đùi trắng nõn.

Tại sao có thể nhanh như vậy...

Diệp Lam gắng gượng chống người để mình không đến nỗi chật vật ngã xuống, dùng tư thái thua trận không chịu nổi thảo phạt, tùy ý để Alpha phía sau tàn sát bừa bãi. Thế nhưng trên thực tế, ngay cả sức lực của ngón tay cũng bị rút cạn không thể động đậy. Tựa hồ hết thảy thần kinh đều tập trung ở chỗ tiểu huyệt đang bị nong ra, sự cứng rắn, hừng hực và mãnh liệt của nàng đều để lại ấn tượng và phản ứng mạnh mẽ, hành lang mất khống chế co rút lại muốn kẹp chặt không cho côn thịt tiếp tục làm xằng làm bậy. Sau đó lại bị đâm bung ra, bị ép mở ra chính mình, một lần nữa tiếp nhận toàn bộ của Thẩm Doãn.

"Á á áhh, sắp chết..."

Càng ngày càng nhiều khoái cảm chồng chất trong đầu, căn bản là tiêu hóa không xong, sắp sửa nổ tung trong thân thể. Trước mắt Diệp Lam không chỉ một lần lóe lên luồng sáng trắng, người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi tuy rằng không đến nỗi như mấy em gái mới vừa động dục, bị chơi tới khóc sướt mướt, mềm giọng nói 'đừng đâm nữa mà', nhưng nước mắt sinh lý vẫn rưng rưng đầy tràn hốc mắt.

Dáng vẻ hiện tại của nàng khá là chật vật, tóc dài được xử lý tỉ mỉ chỉnh tề nay đã tán loạn sau vai, váy dài xa hoa nhăn nhúm treo ở trên eo. Lớp trang điểm sớm đã trôi hết, son môi đã hoàn toàn không thấy bóng dáng. Mắt kẻ cũng bị nước mắt thấm ướt hiện ra từng vệt nhòe rõ rệt.

Giống như một con búp bê xinh đẹp bị hủy hoại, bị giày vò, bị làm bẩn.

Trái lại sinh ra một nét đẹp vỡ tan.

"Thẩm Doãn, em chậm -- Ứ..." Diệp Lam vừa nói ra mấy chữ đã bị tiếng rên ngâm nga thay thế, sau đó chìm nghỉm trong tiếng thân thể va vào nhau. Nàng như một chiếc thuyền trong mưa to gió lớn, bị sóng biển vập vồ đong đưa, nhũ thịt và mông thịt đều không ngừng run rẩy, đặc biệt là hai bờ mông bị bụng dưới của Alpha nhanh chóng dùng sức va chạm, đã hiện ra màu hồng động lòng người như đào mật.

Tại sao thế?

Tại sao lại đột nhiên... Dũng mãnh như thế...

Rõ ràng trước kia như là người máy cứng nhắc vô vị, chỉ khi nào nàng ra lệnh mới động.

Là bởi vì tức giận chuyện kia sao? Đang trả thù à?

Diệp Lam không rõ, nàng chỉ biết nếu trả thù bằng cách ôm eo nàng chiếm hữu hung mãnh như vậy thì chẳng những không làm nàng chán ghét mà tiểu huyệt còn sướng muốn bay lên.

Còn thiếu chút nữa, chút nữa thôi, nàng sẽ --

Alpha đang ra sức cắm rút đột nhiên dừng động tác lại, khoái cảm bỗng sững lại, trống vắng sôi trào mãnh liệt, Diệp Lam rên lên một tiếng, không chịu được chủ động giở mông lên, tự dập về hướng dương vật của Doãn.

"Ưm ~ Sao em lại bất động?"

Thẩm Doãn toàn thân đỏ chót há hốc mồm, như là bị câm không thể nói được câu gì. Nàng chỉ đón lấy mỹ mông, bước tới ôm Omega dưới thân.

Như là con thỏ khi giao phối, nửa người trên không nhúc nhích.

Nửa người dưới nhanh chóng ra vào.

Trong buồng xe nổ ra một tiếng rên rỉ to rõ, vừa như đau đớn lại chen lẫn sung sướng khó nhịn.

Cái mông nhổng lên của Omega không chịu nổi, phịch một tiếng, sụp xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK