• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương vừa đi vào phòng đã thấy Nguyệt Tôn, Vân Nhiên ngồi đợi sẵn.

“Vương nhi, biểu hiện của con không tồi, ngày mai phải tiếp tục cố gắng đấy!”

Vừa thấy Vương đi vào, Nguyệt Tôn đã vui vẻ nói, biểu hiện hôm nay của Vương làm hắn nở mày nở mặt với tam đại gia tộc khác.

“Con nhất định sẽ cố gắng!”

Vương đáp.

“Được rồi, ngày mai cũng không cần phải cố quá, có danh ngạch đi Thanh Thuỷ Trấn tỷ võ là được rồi!”

Tiễn hai người rời khỏi phòng, Vương ngay lập tức xếp bằng ngồi điều tức. Đối thủ của hắn ngày mai rất mạnh, phải bảo trì trạng thái tốt nhất mới có hy vọng chiến thắng.

Phủ đệ Nhị Trưởng Lão.

“Phong nhi, hôm nay con có nhìn thấy ai có thể tạo thành uy hiếp tới con hay không?”

Trong phòng, Nhị Trưởng Lão hỏi.

“Phụ thân, từ thực lực bọn họ thể hiện ra bên ngoài hôm nay thì không có ai có thể thắng được ta!”

Nguyệt Long kiêu ngạo nói, với thực lực Chiến Giả nhất tinh cộng thêm song hệ thì hắn hoàn toàn có thễ dễ dàng đoạt được đệ nhất.

“Cũng phải cẩn thật một chút! Nguyệt Vương và Nguyệt Thu hôm nay đều chưa đánh hết sức, đặc biệt là Nguyệt Vương, hắn là võ giả tam hệ nên khả năng chiến đấu cũng rất cao!”

Nhị Trưởng Lão nhắc nhở nói.

Ban đêm, trong Thanh Thuỷ Trấn vẫn náo nhiệt. Người trong trấn, người thì ở tửu quán, người thì ở tửu điếm bình dân, đều không ngừng nói chuyện về Lễ Trưởng Thành của Nguyệt Gia hôm nay. Lượt đấu thứ hai vào ngày mai chính là tâm điểm nghị luận của mọi người.

Có đôi khi ý kiến không đồng nhất tức thì lớn tiếng đối đáp, vỗ bàn đứng dậy khắp nơi đều có. Coi như là vung tay đánh nhau cũng là chuyện bình thường.

Về phần chuyện đàm luận đương nhiên còn có cuộc chiến ban ngày của những đệ tử nằm trong top 5 đó. Không ít vũ giả trong thành hiện tại nước bọt văng tung tóe, không ngừng hăng hái vung tay kể lại như chính mình đang giao thủ trên vũ đài vậy..

Náo nhiệt như vậy cứ thế trôi qua. Một đêm kết thúc, ánh bình minh bắt đầu thay thế màn đêm.

“CHÀO MỪNG QUÝ VỊ KHÁCH QUÝ ĐÃ ĐẾN VỚI LƯỢT ĐẤU THỨ HAI CỦA VÒNG TỶ THÍ NGÀY HÔM NAY!”

“LUẬT CỦA LƯỢT NÀY RẤT ĐƠN GIẢN! BỐC THĂM CHIA LÀM 2 CẶP ĐẤU, NGƯỜI NÀO BỐC TRÚNG LÁ THĂM TRỐNG SẼ TRỰC TIẾP VÀO LƯỢT SAU! 2 NGƯỜI CHIẾN THẮNG SẼ BỐC THĂM, NGƯỜI NÀO BỐC TRÚNG LÁ THĂM CÓ SỐ SẼ ĐẤU VỚI NGƯỜI VỪA TRỰC TIẾP TẤN CẤP! NGƯỜI CÒN LẠI SẼ VÀO THẲNG CHUNG KẾT!”

5 người đều tiến lên bốc thăm.

“AI RÚT ĐƯỢC LÁ THĂM TRỐNG?” Nguyệt Trọng trưởng lão lên tiếng hỏi.

“Là ta!”

Người vừa lên tiếng là Nguyệt Tiếu, hắn còn đang sung sướng vì không ngờ vận khí của mình tốt đến vậy, vậy mà trực tiếp vào lượt sau.

Vương nhìn lá thăm trong tay mình: là số 1.

“CẶP ĐẤU ĐẦU TIÊN! NGUYỆT VƯƠNG ĐẤU VỚI NGUYỆT LONG!”

Trời xui đất khiến thế nào mà Vương với Long lại gặp nhau ngay ở lượt này.

Nghe thấy đối thủ của mình hai thằng đều mừng thầm: “Hên vc!”

Vương thì đang nóng lòng thử xem sức mạnh của mình có đánh được với Chiến Giả nhất tinh song hệ hay không còn Nguyệt Long thì vui mừng vì gặp được thằng mà mình ghét.

2 thằng lên võ đài nhìn nhau, không có bất cứ thủ tục chào nhau gì cả, cả hai lao vào nhau như một con chó dữ.

Nguyệt Long một tay đưa ra sau lưng, trường kiếm ra khỏi vỏ.

“Thanh Nguyệt Trảm!”

Trường kiếm vung vẩy, thanh mang hiện ra, một đạo sát khí đầm đặc cuốn về phía Vương.

Đám đệ tử Nguyệt gia dưới đài kinh hô, đều cho rằng Vương đã bị hạ gục sau đòn đó.

“Không đúng! Hình như kiếm của Nguyệt Long bị chặn lại!”

Bóng Vương dần hiện ra, trên người hắn bây giờ đang phủ một lớp áo giáp màu đỏ bên ngoài. Thanh Nguyệt Trạm của Nguyệt Long rất mạnh buộc hắn phải dùng đến Hoàng Kim Giáp.

“Thứ đó là gì? Có thể ngăn chặn kiếm của Nguyệt Long ít nhất phải là Hoàng bảo nhất phẩm a!”

Dưới võ đài, đám đệ tử Nguyệt gia thắc mắc.

Hàng ghế khách quý.

“Không đúng! Hình như là Chiến kĩ phòng ngự!”

Những người ở đây tầm mắt đều cao hơn rất nhiều, họ vừa nhìn liền biết đây là Chiến kĩ phòng ngự chứ không phải Bảo vật phòng ngự.

“Chiến Kĩ phòng ngự a! Trên Thanh Thuỷ Trấn cũng rất hiếm! Không ngờ Nguyệt tộc trưởng sẵn lòng lấy ra cho quý tử tu luyện!” Tộc trưởng 2 nhà Hồng, Lôi lên tiếng nói.

Nguyệt Tôn im lặng không đáp, ông cũng đang thắc mắc, trong Nguyệt gia cũng có 2 loại Chiến kĩ phòng ngự nhưng không hề có loại nào như vậy a, vậy thì Vương lấy Chiến kĩ này ở đâu?

Trên võ đài.

Vương móc ra một cây phóng lợn mà hắn mua ngoài chợ, lập tức bay tới chém Nguyệt Long.

Nguyệt Long cũng rất cao minh, lập tức quay người lại, trong tay vẽ ra một vòng kiếm phòng ngự, đỡ lấy cây phóng lợn mà Vương đâm tới.

Trong tay Nguyệt Long chính là Hoàng bảo nhất phẩm Thanh Linh Kiếm, mà trong tay Vương chỉ là một cây phóng lợn bất nhập lưu vũ khí, phẩm giai kém quá xa, hai vũ khí đụng nhau, trên thân cây phóng lợn liền có nhiều chỗ văng tung tóe ra.

“Kết thúc tại đây thôi!” Vương thầm nói, sau đó kết thủ ấn, lập tức trong tay Vương hiện lên hư ảnh một con rồng màu đỏ mờ ảo, đánh thẳng vào bụng Nguyệt Long.

Thân ảnh Nguyệt Long đột nhiên bị đánh bay, hắn rơi xuống võ đài, máu tươi phun ra vung vãi trên đất.

“Ah!”

Hét thảm một tiếng, Nguyệt Long lại phun ra một ngụm máu tươi, không thể đứng lên được.

“TRẬN NÀY, NGUYỆT VƯƠNG THẮNG!”

Nguyệt Trọng Trưởng lão nhìn thấy Vương thắng, trong lúc nhất thời kinh ngạc, sau đó phục hồi tinh thần lại, lập tức lớn tiếng nói.

Hàng ghế trưởng lão.

“Cái này... Không có khả năng!”

Nhị trưởng lão cả kinh, lập tức đứng lên quát. Hắn thật sự không thể tin được đứa con mình đắc ý nhất cứ như vậy bị đánh bại, hơn nữa còn thua vô cùng thê thảm.

“2 Chiến kỹ vừa rồi... Nguyệt Vương học được từ chỗ nào? Uy lực rõ ràng lợi hại như vậy. Tam Trưởng Lão mang theo thần sắc kinh ngạc thì thào tự nói nói.

Vương từ từ đi xuống võ đài, trong lòng hắn cũng đang kinh ngạc vì uy lực của Giáng Long Kích.

- Chúc mừng kí chủ tăng khí chất Vương giả lên 35/100!

- Chúc mừng kí chủ tăng điểm quyến rủ lên 55/100!

Đang suy nghĩ thì tiếng hệ thống thống báo vang lên.

“Lại nữa hả?” Vương bất ngờ, không ngờ 2 điểm này lại dễ tăng như thế.

Tỷ thí lại tiếp tục, không có gì bất ngờ khi Nguyệt Thu đánh bại Nguyệt Phong để vào top 3.

Sau lượt đấu này, chỉ còn Nguyệt Thu, Nguyệt Tiếu và Nguyệt Vương.

“NGUYỆT THU VÀ NGUYỆT VƯƠNG LÊN BỐC THĂM!”

2 người tiến lại một vị chấp sự đang ôm hộp ngọc. Lần lượt rút là thăm bên trong.

Vương nhìn lá thăm trong tay mình. Lá thăm trống. Không ngờ hắn lại hên tới vậy trực tiếp vào chung kết. Cũng tốt, lúc nãy sử dụng cả Hoàng Kim Giáp lẫn Giáng Long Kích khiến hắn tiêu hao không ít chiến khí. Nhân lúc 2 người kia đấu ngồi hồi phục một lát cũng được.

“Là ta!”

Vương đưa lá thăm trống của mình cho Nguyệt Trọng trưởng lão.

Nguyệt Trọng trưởng lão tiếp nhận lá thăm của hai người sau đó lớn tiếng nói:

“TRẬN ĐẤU TIẾP THEO, NGUYỆT THU ĐẤU VỚI NGUYỆT TIẾU!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK