“Chấp sự, ta có thể nhận được điểm cống hiến chưa?” Vương hỏi chấp sự.
“À, được rồi!” Tên chấp sự lấy lại tinh thần, ngay lập tức chuyển điểm cống hiến cho Vương cùng Cao Đại Minh.
Vương nhìn lệnh bài trên tay mình, trong nháy mắt điểm cống hiến trên đó đã tăng từ 0 lên 20.
“Đạ tạ chấp sự!” Vương cảm tạ chấp sự, rồi sau đó quay người rời khỏi Nhiệm Vụ đường.
...
Màn đêm buông xuống trong Học Viện Hoàng Gia.
Tụ Linh trận.
Chỉ còn lác đác vài người đi vào trong Tụ Linh trận tu luyện.
Vương đi vào bên trong Tụ Linh trận, ngay lập tức có hai tên thủ vệ chặn hắn lại.
“Xuất ra lệnh bài của ngươi!” Một tên thủ vệ nhàn nhạt nói.
Vương đưa lệnh bài cho hai tên thủ vệ, hai tên thủ vệ xem xét một chút, sau đó trả lại lệnh bài cho Vương.
“Vô đi, tân sinh có 10 giờ tu luyện miễn phí trong đây, hết thời gian sẽ tính bằng điểm cống hiến!”
Vương gật đầu, tiếp tục đi vào bên trong Tụ Linh trận. Thứ đầu tiên đập vào mắt là một quảng trường rộng rãi, phủ kín quảng trường là những ụ đá rất lớn, trên ụ đá đầy những linh văn phức tạp, lóe hào quang hút lấy thiên địa linh khí bên ngoài.
Vương nhẹ hít một hơi, cảm giác chiến khí tràn ngập theo hơi thở tràn vào cơ thể, nhịn không được ta thán một tiếng, quả là Tụ Linh trận cấp 2 có khác.
Vì là ban đêm nên có khá ít người đến đây tu luyện, nên Vương cũng có thể dễ dàng tìm được vị trí tu luyện tốt.
Vương ngồi lên ngọc thạch tọa, cảm nhận chiến khí trong cuồn cuộn đến càng lúc càng nhiều, ngay lập tức vận chuyển Vô Ảnh Chiến Pháp, hút lấy chiến khí kia vào cơ thể, luyện hóa, tạo thành chiến khí của bản thân.
Có chiến khí nồng đậm như vậy, Vương thấy rõ tốc độ tăng trưởng chiến khí trong cơ thể nhanh gấp đôi, lại liên miên không dứt.
Bản thân hắn cũng khá điềm tĩnh, nhưng tốc độ này cũng khiến hắn sung sướng ra mặt, rồi cố gắng không phân tâm nữa, tập trung chìm sâu vào tu luyện.
10 giờ tu luyện nhanh chóng lặng yên trôi qua, Vương chấm dứt tu luyện. Mặc dù tốc độ tu luyện rất nhanh nhưng vẫn chưa đủ để tu vi thứ hai của hắn đột phá lên nhị tinh Chiến Giả.
Vương thở dài một tiếng, rời khỏi Tụ Linh trận.
Về đến phòng, trời mới chỉ tờ mờ sáng, tên béo Cao Đại Minh vẫn đang ngủ.
Sau khi đợi tên Cao Đại Minh dậy, hai người cùng đi ăn sáng rồi đến lớp học.
...
4 ngày sau.
- Nhiệm vụ phát động: Kẻ sưu tập chiến công.
- Nội dung nhiệm vụ: Tới Nhiệm Vụ đường hoàn thành 10 nhiệm vụ cấp độ thường đổ lên.
- Thời hạn: 5 ngày.
- Ban thưởng: 1000 điểm hệ thống. Điểm quyến rũ tăng thêm 50 điểm. Huyền giai chiến kỹ ngẫu nhiên.
- Thất bại: Giảm 5 tinh thực lực.
- Tiến độ: 7/10.
Vương nhìn tiến độ nhiệm vụ mà ngao ngán. 4 ngày qua mặc dù rất tích cực làm nhiệm vụ nhưng thời gian vẫn không đủ, sáng phải lên lớp điểm danh nên chiều mới có cơ hội làm nhiệm vụ. Giờ chỉ còn vài giờ nữa nhiệm vụ sẽ kết thúc mà hắn còn tới tận 3 nhiệm vụ nữa.
“Lại phải lên lớp nữa, làm sao mà kịp đây!” Vương thở dài, bỗng nhiên trong đầu hắn lóe ra một suy nghĩ: “Cúp tiết!!!”
...
Nhiệm Vụ đường.
“Chấp sự, ta muốn nhận nhiệm vụ diệt Hắc Phong Trại!” Vương nói với chấp sự, đưa lệnh bài của mình ra.
“Lại là ngươi sao? Nếu ta không nhầm thì mới có mấy ngày mà ngươi đã làm tới 7 cái nhiệm vụ rồi, còn muốn tiếp nhận thêm?” Chấp sự có chút cau mày nói.
“Tại ta đang cần mua một bộ chiến kỹ, nên cần nhiều điểm cống hiến a!” Vương gãi đầu nói.
“Được rồi, cẩn thận một chút, võ giả không phải yêu thú, phải hết sức cẩn thận nếu không muốn bỏ mạng nhỏ lại!” Chấp sự cũng không nhiều lời, ghi tên hắn lên danh sách nhận nhiệm vụ, rồi đưa địa đồ cho Vương.
“Đa tạ chấp sự!” Vương cung kính nhận địa đồ rồi nhanh chóng rời đi.
...
Hắc Phong Trại cũng chỉ gần đây, Vương đi khoảng tầm 30 phút đã tới nơi.
Hắc Phong Trại, chừng trên năm mươi người. Tu vi đã phần chỉ là Chiến Khí. Lão đại của bọn chúng đã đạt đến lục tinh Chiến Giả.
Hắn bước chân chậm chạp, tay mang theo một thanh trường thương, cứ như vậy nghênh ngang hướng trên núi đi đến.
Tư thái không che giấu chút nào, lão tử đến tiêu diệt các ngươi.
“Người nào?” Sơn tặc trấn giữ sơn khẩu rất nhanh phát hiện ra Vương, rống lớn một tiếng về sau, hơn mười người vọt ra.
Trên tay những người cầm đại khảm đao, thần sắc hung ác, đều là hạng người mũi đao liếm máu.
Đối mặt với sơn tặc võ trang đầy đủ, Vương đi tới, giống như xem đối phương như không.
“Là kẻ khó chơi, nhanh thông tri trại chủ!” Tiểu đầu mục sơn tặc cảm giác khí tức trên người Vương, quay lại nói với người phía sau.
Vương nghe xong, trên mặt mang lên nụ cười: “Không cần làm phiền, vẫn là để ta nói cùng trại chủ đi!”
Dứt lời, Ngân Lang thương trong tay Vương xoay tròn, chém một đường về phía bọn chúng.
Ngân Lang thương xẹt qua, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, diễn lại vẻ đẹp tử vong kinh tâm động phách.
Như là tước dưa hấu, thân thể hơn mười người lập tức trên dưới tách rời, tiên huyết dâng trào.
Vương bước chân không ngừng, vượt qua bọn hắn, tiếp tục đi lên trên núi.
Hai mươi phút sau, Vương đi tới đỉnh núi, mà sau lưng, là một con đường tiên huyết.
Đỉnh núi là một mảnh bình địa rộng lớn, mà lúc này, đứng trên bình địa có năm người, sợ hãi trên mặt nhìn chăm chú vào thiếu niên mặc áo đen phía trước.
Vương nhìn xung quanh một chút, gật đầu, rất là hài lòng mở miệng nói ra: “Tên nào là trại chủ ở đây?”
“Vị thiếu hiệp kia, nếu như hiện tại ly khai, việc này ta nguyện bỏ qua, nếu không...”
Nam tử cao lớn rậm rạp, trong mắt lóe lên một tia oán độc, mở miệng nói ra.
“Ồ, ngươi là trại chủ sao? Ta đến đây chỉ là muốn mượn một thứ của ngươi mà thôi!” Vương khoát tay áo, trực tiếp đánh gãy lời của nam tử rậm rạp.
“Thứ gì?” Nam tử rậm rạp nghi hoặc hỏi.
“Thủ cấp của ngươi!” Vương nói xong, chiến khí toàn thân bộc phát, mũi chân điểm một cái, cả người vọt thẳng tới đối diện.
“Tất cả lên hết cho ta!” Nam tử rậm rạp tứ giận, nói với bốn tên đàn em, dẫn đầu nắm chặt đại đao chém về phía Vương.
Tu vi của bọn chúng chỉ là tam tinh, tứ tinh Chiến Giả, dù trại chủ của Hắc Phong Trại có tu vi lục tinh Chiến Giả, nhưng năm người bọn chúng hợp lực cũng không phải là đối thủ của Vương.
Dưới ánh mắt trời, tại thời khắc bình thường này, không người biết rõ, một ngọn núi đỉnh đang tiến hành một trận ngược sát.
Tranh đấu trên đỉnh núi cũng đã rơi vào hồi cuối.
Vương tay cầm trường thương vạch một cái, tiên huyết vừa mới nhiễm trên thân trường thương liền bay ra.
Thu trường thương vào, Vương quét dọn chiến trường một cái, lấy hết đồ vật của Hắc Phong Trại, gói thủ cấp của tên trái chủ lại. Hắn nhìn quanh xác định không có người về sau, bắt đầu ngồi xuống vận chuyển Hấp Khí Thôn Linh Quyết hấp thu chiến khí của những tên sơn tặc này.
Chiến khí đối phương sau khi rót vào trong người của mình, sau đó hóa thành một loại năng lượng, dùng lại trong cơ thể chờ luyện hóa.
Hô...
Vương phun ra một ngụm trọc khí, cảm giác năng lượng khổng lồ trong cơ thể hoàn toàn là chiến khí trên người hắn, nhưng mà vẫn không thể do mình sử dụng, chỉ có luyện hóa chiến khí đối phương cho mình dùng mới có thể sử dụng.
Vương tiếp tục khoanh chân luyện hóa năng lượng trong cơ thể, thủ ấn không ngừng giao nhau, hai tay lập tức đặt lên gối, Hấp Khí Thôn Linh Quyết bắt đầu luyện hóa năng lượng khổng lồ trong người. Luyện hóa năng lượng trong người so với luyện hóa năng lượng trong đan dược dễ dàng hơn một ít, nhưng Hấp Khí Thôn Linh Quyết dường như yêu cầu chiến khí tinh thuần cao hơn không ít, cần luyện hóa lần nữa. Tăng thêm chiến khí này và chiến khí trong người Vương không phải giống nhau, hai luồng chiến khí tự nhiên sẽ chịu bài xích, phải luyện hóa sau đó mới có thể dung nạp vào đan điền khí hải, trong quá trình luyện hóa trừ đi tạp chất.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Trong thức hải của Vương một hố đen to lớn mờ ảo hiện ra cái hố đen liên tục cắn nuốt chiến khí của những tên sơn tạc vừa mới hấp thụ, hố đen như một con quái vật đói khát với cái bụng không đáy hút toàn bộ chiến khí, cả thân thể cậu bốc lên một hào quang sáng rục lên rồi vụt tát .Vương đình chỉ luyện hóa, phun một ngụm trọc khí và mở mắt ra.
Xuất ra chiến khí ngưng tụ thành một hoả cầu lập tức bao phủ thi thể những tên sơn tặc này, chưa tới một phút sau, thây khô đã hoá thành tro tàn. Về phần những tên sơn tặc dưới kia, tu vi của bọn chúng quá yếu, hấp thu chỉ làm tốn thêm thời gian.
Vương liền trở về học viện trả nhiệm vụ.