“SAU ĐÂY LÀ VÒNG HAI CỦA TỶ THÍ GIA TỘC LẦN NÀY!” Lần này không phải là là lão giả lúc vòng 1 nữa mà là một thanh niên lưng hùm vai gấu nói.
“VÒNG NÀY CÓ TÊN LÀ SĂN YÊU THÚ!!! LUẬT NHƯ SAU: MƯỜI LĂM NGƯỜI SẼ TỚI TỨ GIA LÂM, ĐÂY LÀ MỘT KHU RỪNG NHỎ TRONG TRẤN THANH THỦY DO TỨ ĐẠI GIA TỘC QUẢN LÍ, TRONG ĐÂY CÓ RẤT NHIỀU YÊU THÚ TỪ DÃ THÚ CHO ĐẾN NHỊ GIAI YÊU THÚ! ĐIỂM QUY ĐỔI NHƯ SAU:
DÃ THÚ BÌNH THƯỜNG ( YÊU THÚ CHƯA ĐẠT ĐẾN NHẤT GIAI HOẶC CHỈ LÀ MỘT CON THÚ VÔ HẠI ): 20 ĐIỂM.
NHẤT GIAI SƠ KỲ: 50 ĐIỂM.
NHẤT GIAI TRUNG KỲ: 70 ĐIỂM.
NHẤT GIAI HẬU KỲ: 100 ĐIỂM.
NHỊ GIAI SƠ KỲ: 200 ĐIỂM.
NHỊ GIAI TRUNG KỲ: 500 ĐIỂM.
NHỊ GIAI HẬU KỲ: 1000 ĐIỂM.
CÁC NGƯƠI SẼ XUẤT PHÁT BẤT KỲ ĐẾN MỘT NƠI TRONG KHU RỪNG, MỖI NGƯỜI SẼ PHÁT MỘT LỆNH BÀI TÍNH ĐIỂM, KHI SĂN GIẾT YÊU THÚ SẼ ĐƯỢC TÍNH ĐIỂM VÔ ĐÓ! CÓ THỂ CƯỚP ĐI SỐ ĐIỂM CỦA ĐỐI PHƯƠNG BẰNG CÁCH KHI HẠ ĐƯỢC ĐỐI PHƯƠNG ÁP MẶT ĐỐI PHƯƠNG VÀO LỆNH BÀI CỦA MÌNH VÀO LỆNH BÀI CỦA MÌNH ĐỂ LẤY ĐI NỬA SỐ ĐIỂM CỦA ĐỐI PHƯƠNG. CÁC NGƯƠI CÓ 7 NGÀY TRONG RỪNG ĐỂ SĂN GIẾT YÊU THÚ. VÀ LƯU Ý KHÔNG ĐƯỢC HẠ SÁT THỦ, NẾU PHÁT HIỆN LẬP TỨC HỦY TƯ CÁCH THI ĐẤU!!! NẾU NHƯ GẶP NGUY HIỂM CHỈ CẦN BÓP NÁT LỆNH BÀI SẼ CÓ NGƯỜI TỚI VÀ ĐƯA CÁC NGƯƠI ĐI, ĐỒNG NGHĨA VỚI VIỆC CŨNG MẤT ĐI TƯ CÁCH THI ĐẤU!!!”
“10 NGƯỜI CÓ SỐ ĐIỂM CAO NHẤT SẼ TIẾN VÀO VÒNG TIẾP THEO!!! PHẦN THƯƠNG CỦA VÒNG HAI BAO GỒM:
TOP 1: HOÀNG GIAI CAO CẤP CHIẾN KỸ BẤT KỲ. HOÀNG BẢO TỨ PHẨM CHIẾN BẢO. 10 HẠ PHẨM LINH THẠCH. NHỊ PHẨM ĐAN DƯỢC 2 VIÊN.
TOP 2: HOÀNG GIAI TRUNG CẤP CHIẾN KỸ. HOÀNG BẢO TAM PHẨM CHIẾN BẢO. 5 HẠ PHẨM LINH THẠCH. NHỊ PHẨM ĐAN DƯỢC 1 VIÊN.
TOP 3: HOÀNG GIAI TRUNG CẤP CHIẾN KỸ. HOÀNG BẢO TAM PHẨM CHIẾN BẢO.
TOP 4: ...
TOP 5 - 10: ...” Thanh niên này nói thêm.
“VÒNG HAI CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU!!!”
...
Vương tiến vào trong Tứ Gia Lâm, diện tích rừng trong đây khá lớn.
Giết!
Không ngừng giết yêu thú!
Một nơi trong rừng rậm.
Một đầu báo lớn.
Đột nhiên, Vương cất bước đi tới, móc phóng lợn ra, trực tiếp chém tới phía nó.
Đầu báo lớn này chỉ là một dã thú, thực lực còn chưa đạt đến nhất giai yêu thú.
Nháy mắt tới giữa, hàn mang chớp mắt. Đầu báo không có chút nào ngăn cản lực, trực tiếp chia làm hai! Máu tươi hoành vẩy!
Vương thu thập tài liệu trên người yêu thú, xoay người rời đi, tiếp tục giết một đầu yêu thú kế tiếp!
Hống hống hống!
Ở trước mặt Vương, một đầu cự lang, tức giận trợn mắt nhìn hắn, cả người tản ra ánh sáng bạc, hung ác vô cùng.
...
Ba đạo thân ảnh đang ngồi, có vẻ đang dùng bữa qua loa.
Trong đó, một thiếu niên áo xanh, vừa đem thức ăn ném vào trong miệng, vừa lầm bầm:
“Lâu như vậy, mà chỉ săn được một ít yêu thú, vậy làm sao được thứ hạng cao đây!”
Ba đạo thân ảnh đó, là 3 đệ tử của Liễu gia, 3 bọn hắn đi chung với nhau
“Liễu Hạ Vũ, ăn nhanh rồi đi, cố gắng săn đủ yêu thú vào top 10 là được rồi!” Liễu Giang Hồng cười nói.
Nghe vậy, Liễu Hạ Vũ lau miệng, bất đắc dĩ nói:
“Được rồi! Chả hiểu sao tỷ thí năm nay lại xuất hiện nhiều tên mạnh đến vậy! Nhất là Liễu Thiên Minh kia, làm sao tu vi của hắn lại đạt đến mức độ đó, 4 tháng trước hắn chỉ là ...”
“Liễu Hạ Vũ, nói nhiều quá rồi đó! Đi nhanh thôi, lỡ không may gặp người khác!” Liễu Ngọc Như ngồi im lặng nãy giờ, bất ngờ lên tiếng.
“Hống!!!”
Một tiếng gầm thét truyền ra.
“Có yêu thú gần đây!” Liễu Ngọc Như nói, sau đó chạy về phía phát ra tiếng hống.
Liễu Giang Hồng cũng nhanh chóng chạy theo.
“Chờ ta với, làm gì vội thế!” Liễu Hạ Vũ nhanh chóng dọn dẹp, sau đó chạy theo Liễu Ngọc Như với Liễu Giang Hồng.
Rất nhanh, 3 người xuất hiện trước mắt cự hổ.
“Viêm Mang Hổ - Nhất giai trung kỳ yêu thú!” Liễu Hạ Vũ nhẹ hô.
Cự hổ cẩn thận quan sát một hồi, cũng không phát ra công kích gì, ngay sau đó, ngửa đầu lên gầm thét một tiếng.
“Hống!!!”
Ngay sau đó, móng trước của con cọp vỗ mặt đất một cái, hai chân sau dùng sức đạp một cái, nhảy về phía Liễu Ngọc Như.
“Liễu Giang Hồng, Liễu Hạ Vũ, nhanh chóng hạ cự hổ này kẻo có người kéo đến!” Liễu Ngọc Như vội nói, sau đó né tránh khỏi cú vồ của con cọp.
Vèo một cái.
Một thanh bảo kiếm lóe lên hàn mang màu xanh, một chớp động hướng con cọp đỉnh đầu bắn nhanh đi, thấy vậy, kia ban văn cự hổ tựa hồ sớm đã có dự liệu, hẳn là thân hình ngăn lại dễ dàng tránh khỏi, ngay sau đó quay người tấn công Liễu Hạ Vũ.
Chợt, đang ở ban văn con cọp dừng lại thân hình trong phút chốc, mặt đất chợt thoát ra một cây trường thương màu bạc, không có chút dấu hiệu nào hướng bụng của nó đâm tới.
Thấy vậy, ánh mắt nó lộ ra một tia sợ hãi, thân hình hướng bên cạnh chợt lóe.
“Phốc!!!”
“Vèo!!!”
Trường thương màu bạc một cái đâm xuyên qua trước ngực con cọp, tuy nói không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng đang ở lúc thân hình yêu hổ đang hướng một bên tránh né, Liễu Hạ Vũ cũng nhanh chóng rút trường kiếm ra chém về phía cự hổ.
“Ngao hào!”
Một tiếng kêu thảm thiết, cự hổ thân thể run rẩy mấy cái, không cho cự hổ cơ hội, Liễu Ngọc Như cùng Liễu Giang Hồng nhanh chóng vận chiến kĩ tấn công cự hổ.
Phác thông một tiếng, cự hổ nặng nề té xuống đất, ánh mắt mang theo vẻ nồng nặc không cam lòng.
...