• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nguyệt Vương, cút ngay ra đây cho ta!” Nhưng vào lúc này, một trận thanh âm gầm thét truyền đến từ bên ngoài.

“Là Nam Dương Hoàng Phong!” Vương nhướng mày, hắn biết Nam Dương Hoàng Phong chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tuy nhiên lại không nghĩ tới bọn hắn lại tới nhanh như vậy.

Đi ra ngoài, Lăng Phong lập tức nhìn thấy hai người, một người trong đó chính là Nam Dương Hoàng Phong.

Người còn lại, từ đồng phục trên người hắn, cũng là học viên ngoại viện.

“Nam Dương Hoàng Phong, Tô Lăng, hai người các ngươi la lối om xòm ở đây làm gì?” Liễu Nguyệt Vân đi ra, mặt không vui nói.

“Xin lỗi Liễu đạo sư! Chỉ là hôm qua ta thấy Nguyệt Vương học đệ diễu võ dương oai, nên hôm nay mạo phạm đến đây để xin tỷ thí với Nguyệt Vương học đệ!” Lúc này, thanh niên gọi là Tô Lăng tiến đến, ôm quyền với Liễu Nguyệt Vân, mở miệng nói ra.

“Ngươi đã nhập học được 1 năm, lại còn đạt đến cửu tinh Chiến Giả, đi khiêu chiến một tân sinh không thấy xấu hổ sao?” Liễu Nguyệt Vân nhướng mày nói.

“Liễu đạo sư, việc này để ta giải quyết được rồi!” Vương tiến lên nói với Liễu Nguyệt Vân.

Tô Lăng như chim công cao cao tại thượng, biểu kình kiêu ngạo, ánh mắt nhìn xuống Vương, tự kỷ nói: “Tiểu tử ta không muốn làm khó ngươi, chỉ cần bây giờ ngươi cúi đầu tạ lỗi sau đó đem toàn bộ điểm cống hiến giao ra đây thì việc này coi như xí xóa!”

“Vậy sao? Nghe cũng hợp lý đấy!”

Dáng vẻ như lấy tiền đưa cho bọn chúng.

Tô Lăng trong lòng cười nhạt, mấy tên này chỉ biết bắt nạt mấy tên phế vật. Trước mặt hắn không phải ngoan ngoãn sao.

Đúng lúc này Vương đột ngột tung ra cú đấm không báo trước, chân bật nhanh về đằng trước, nắm quyền lúc này được bao bọc bởi ánh quang mờ nhạt. Quyền nhanh như tia chớp, thế như bổn lôi, không khí mơ hồ kêu lên ầm ầm, một đợt kình phong bắn ra. Tô Lăng thấy hoa mắt, kình phong ập đến, không kịp phản ứng, khó khăn giơ tay ra ngăn cản.

Mặt Tô Lăng đỏ rực, không đỡ được một giây đã bị đánh bay. Hắn trượt ra sau.

Vương nhìn qua Nam Dương Hoàng Phong khiến hắn sỡ hãi run bần bật.

Chạy!!!

Trong đầu Nam Dương Hoàng Phong chỉ có hiện lên một từ chạy! Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, chưa kể hắn cần gì mười năm. Giờ quay đầu bỏ chạy trước đã phục thù sau.

Cảnh này làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, Tô Lăng chính là cửu tinh Chiến Giả a, không ngờ bị một quyền đánh bay.

...

“Hỗn đản! Có việc thu thập một tên tân sinh cũng làm không xong!” Khi Nam Dương Hàn Thiên biết được việc này, giận tím mặt, đem cái chén trong tay hung hăng quẳng xuống đất.

Nam Dương Hàn Thiên không nghĩ tới thực lực của Vương vậy mà cường đại như thế.

“Hàn Thiên đại ca, ngươi nhất định phải bảo thù cho chúng ta!” Tô Lăng cùng Nam Dương Hoàng Phong một mặt ủy khuất nhìn Nam Dương Hàn Thiên, bọn hắn từ trước đến nay chưa từng nhận qua sỉ nhục như vậy.

Thời khắc này Nam Dương Hàn Thiên, sắc mặt có chút âm trầm, lúc đầu hắn coi là Tô Lăng có thể dễ dàng giải quyết, thật không nghĩ đến, Vương vậy mà khó gặm như vậy.

“Hừ, thật nghĩ ta không thu thập được hắn sao? Không thu thập được hắn, vậy mặt mũi Nam Dương gia để đâu?” Nam Dương Hàn Thiên hừ lạnh, trong đôi mắt có hàn quang lấp lóe, thế lực Nam Dương gia bọn hắn cường đại, rất nhiều học viên trong Học Viện Hoàng Gia đều là người của Nam Dương gia.

Khẩu khí này Nam Dương Hàn Thiên khẳng định nuối không trôi, nếu là hắn không nghĩ biện pháp giúp Nam Dương Hoàng Phong báo thù, Nam Dương gia khẳng định sẽ bị các thế lực khác chế giễu.

Nam Dương Hàn Thiên nhìn Nam Dương Hoàng Phong cùng Tô Lăng, nói ra: “Hai ngươi đều đi về trước đi, việc này tuyệt đối sẽ không bỏ qua, ta sẽ để cho Trần Phong Liệt xuất thủ!”

“Trần Phong Liệt?” Ánh mắt hai người Tô Lăng cùng Nam Dương Hoàng Phong lập tức phát sáng lên, bọn họ cũng đều biết Trần Phong Liệt rất lợi hại, dù Nguyệt Vương biểu hiện rất cường thế, nhưng bọn hắn không cho rằng thực lực Vương có thể so sánh được với Trần Phong Liệt.

Thực lực của Trần Phong Liệt, trong tất cả học viên ngoại viện, cũng tuyệt đối có thể xếp được Top 5.

...

Lúc này, Vương đang ngồi xếp bằng. Lấy ra mấy khối hạ phẩm linh thạch. Đống hạ phẩm linh thạch này là hắn được ban thưởng trong tỷ thí các gia tộc trấn Thanh Thủy, đến bây giờ mới có cơ hội sử dụng.

Linh thạch là một loại tiền được lưu thông phổ biến khi chiến kim đã không còn nhiều tác dụng, trừ đó ra, võ giả có thể hấp thu linh khí bên trong nó để tăng tu vi, còn có thể mượn nó để mở ra các loại pháp trận, tóm lại, tác dụng của linh thạch rất lớn. Mà linh thạch chia làm hạ phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch, thượng phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch, cuối cùng là tuyệt phẩm linh thạch.

Tuyệt phẩm linh thạch đặc biệt thưa thớt, một khối tuyệt phẩm linh thạch tương đương mười vạn khối cực phẩm linh thạch, một khối cực phẩm linh thạch tương đương một vạn khối thượng phẩm linh thạch, một khối thượng phẩm linh thạch tương đương một ngàn khối trung phẩm linh thạch, một khối trung phẩm linh thạch lại tương đương một trăm khối hạ phẩm linh thạch, một khối hạ phẩm linh thạch lại tương đương 100 vạn chiến kim.

(1 tuyệt = 100.000 cực, 1 cực = 10.000 thượng, 1 thượng = 1.000 trung, 1 trung = 100 hạ, 1 hạ = 1.000.000 chiến kim)

Chậm rãi mang tự thân tu vi lắng đọng, sau đó, bắt đầu yên lặng vận chuyển « Vô Ảnh Chiến Pháp »

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK