• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



- --------------------

Nhớ ấn theo dõi trang nacapuu của mình trên wattpad để cập nhật chương mới nhanh nhất nha!!!

Cũng đừng quên nhấn ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ để ủng hộ mình....

yêu mn ? ? ?

- -------------

Edit: Nacapuu

Lục Sính không có giảm tốc độ, mà là càng thao càng nhanh, dần dần Tô Tịch Nhan lại chịu không nổi.

chapter content


Há mồm quỷ khóc sói gào, chết sống đều không cho thao.

Lục Sính như thế nào sẽ làm theo, ngang ngược ấn cô tiếp tục thao ngạnh.

Tô Tịch Nhan khóc đến giọng nói đều khàn khàn, Lục Sính lúc này mới khai ân buông tha cô.

Cũng không thể nói là buông tha, chủ yếu là hắn bắn.

Tô Tịch Nhan nước mắt lưng tròng, thân thể run rẩy, eo đau lợi hại.

Lục Sính bĩu môi: "Khóc cái gì? Còn không cho thao? Em là vợ của ta, không thao em chẳng lẽ đi thao nữ nhân khác?"

Tô Tịch Nhan ước gì hắn đi nhiều tìm mấy người phụ nhân khác để thay mình chia sẻ chuyện phòng the, nếu là có thể như thế thì tốt nhất vĩnh viễn cũng không cần thao mình nữa rồi!!

Lục Sính như là nhìn ra tâm tư của cô: "Em lại tìm mắng có phải hay không? Chạy nhanh đi đem cái ý tưởng trong đầu em quên đi cho anh, bằng không em sẽ là người chịu tội a........."

Tô Tịch Nhan liếm liếm môi, khuôn mặt nhỏ đáng thượng như in lên mấy chính là đã biết.

Lục Sính muốn đánh cô, thật sự, ngẫm lại thì nhịn xuống.

Ở trên giường nằm một cái buổi sáng, cảm thấy đỡ hơn mới xuống đất.

Hai chân đều run lên, đi đường đều phải đỡ eo.

Tô Tịch Nhan cảm thấy cứ tiếp tực như vậy là không được, chính mình sớm muộn gì cũng bị Lục Sính thao phế đi.

Cô phải tìm cho Lục Sính mấy người phụ nữ a.

Hừ, ngươi không nhìn lầm, nha đầu này lá gan rất lớn, buổi sáng bị xem thấu tâm tư, quay người lại thì lại tiếp tục nghiên cứu thực hiện việc này.

Tô Tịch Nhan cảm thấy, Tô Tịch Nhã thích Lục Sính như vậy, chính mình đến thành toàn cho cô ta.

Làm hảo muội muội của cô nếm thử bị thao sống không bằng chết là tư vị thế nào.

Còn có hai cái cô đường tỷ kia, vẫn luôn cảm thấy chính mình không xứng với Lục Sính.

Tô Tịch Nhan cảm thấy các cô thực có thể xứng đôi.

Trong đầu là những ý tưởng kì quái nhảy nhót ra tới, Tô Tịch Nhan cười tươi cùng concon tiểu hồ ly giống hệt nhau.

Cấp gọi điện thoại cho Nhị di thái Đoạn Tuyết Kiều, muốn bà ta tới thiếu soái phủ một chuyến.

Lúc Đoạn Tuyết Kiều tới, Tô Tịch Nhan nhìn khí sắc bà ta liền biết trong khoảng thời gian này khẳng định trải qua không quá tốt.

Không có cùng bà ta nói lời vô nghĩa, Tô Tịch Nhan đi thẳng vào vấn đề.

- --------

Nếu ai thích các truyện cũng như cách edit của Nacapuu, các bạn có thể ủng hộ mình bằng cách theo dõi trang cá nhân nacapuu trên WATTPAD để theo dõi cũng như cập nhật truyện mới một cách nhanh nhất nha......

Biết sẽ bị ăn cấp dán qua các trang khác nhưng mình sẽ làm bằng đam mê vậy!!!!


Mọi người nhớ đến trang WATTPAD đọc để ủng hộ mình nha...

nacapuuu

- --------

Đoạn Tuyết Kiều không dám tin tưởng những gì mình nghe thấy, lúc phản ứng lại thì trong lòng nảy lên kinh hỉ thật lớn.

"Chính là,việc này thiếu soái hắn nguyện ý sao?"

Tô Tịch Nhan cắn cắn môi: "Anh ấy như thế nào sẽ không muốn? Con liền suy nghĩ, sớm muộn gì anh ấy đều phải cưới di thái thái, tiện nghi người khác còn không bằng tiện nghi người trong nhà, nên, nên......."

Đoạn Tuyết Kiều cảm thấy lời này của cô nói rất có lý, đột nhiên phát hiện Tô Tịch Nhan sau khi kết hôn lại thông minh ra.

"Con có thể nghĩ như vậy thật sự quá tốt rồi, đến lúc đó chọn một cái ngày tốt để Tịch Nhã vào cửa đi!"

Chọn ngày tốt gì chứ?

Tô Tịch Nhan rất muốn nói bà suy nghĩ nhiều rồi.

"Nhị di thái, con cùng thiếu soái mới vừa kết hôn, nếu là gióng trống khua chiêng đem Tịch Nhã nghênh thú vào cửa, người khác thấy sẽ nhìn hắn thế nào?"

Đoạn Tuyết Kiều chớp chớp mắt, bỗng nhiên nở nụ cười: "Vẫn là con nghĩ chu toàn, vậy cứ để Tịch Nhã vào cửa trước,chuyện khác ngày sau lại nói......"

Về sau cô cũng sẽ không để Tô Tịch Nhã cùng Lục Sính tổ chức hôn lễ.

Đây là ý tưởng chân thật trong lòng cô.

Tô Tịch Nhan cười khẽ, lại nói đến chuyện hai vị đường tỷ của mình.

Đoạn Tuyết Kiều tuy không muốn những người đó tiến vào phủ thiếu soái, bất quá việc này lời nói bà không được tính.

Cuối cùng Đoạn Tuyết Kiều vẫn là đáp ứng theo, trên đường trở về mắng to cô là cái đứa ngốc tử.

Cư nhiên chủ động cho nam nhân của mình tìm nữ nhân, hơn nữa một hơi tìm đến ba cái.

Việc này rơi vào ai cũng đều sẽ cảm thấy Tô Tịch Nhan đầu óc không bình thường.

Tô Tịch Nhan tâm tình rất tốt, một giờ sau, nhận được điện thoại của Đoạn Tuyết Kiều.

Tô Bắc Sơn tự nhiên là nguyện ý đem Tô Tịch Nhã gả cho Lục Sính làm di thái thái, hơn nữa còn dặn dò nữ nhi mình, nghĩ cách bắt lấy tâm Lục Thiếu soái.

Đoạn Tuyết Kiều còn chỉ giáo Tô Tịch Nhã làm như thế nào để tranh sủng, còn dặn dò cô nên trước một bước đem vị trí phu nhân của Tô Tịch Nhan đánh rớt xuống.

Một nhà ba người ý tưởng thật hảo, nhưng không hề biết phía trước là vạn trượng vực sâu.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK